Peter Pan Và Cinderella
Chương 57
Quần cũng cởi một nửa rồi, không làm gì đúng là hơi phí.
Thế nên trước hết hai người làm chút gì đó đã.
Đất khách mười chín ngày, trời hạn lâu ngày gặp mưa.
Ban đầu Vương Siêu còn hăng say chọc ghẹo, giành cởi quần áo giúp Tạ Trúc Tinh, đẩy cậu ngồi xuống sopha, tự hắn quỳ xuống dùng răng cởi dây kéo, môi lưỡi cùng hoạt động nửa ngày mới dạng chân ra ngồi lên, eo xoay đến muốn nở hoa, thực sự là không biết nên dâm làm sao mới đủ.
Nhưng mà hắn là mảnh ruộng mười chín ngày không được cày, chờ đến khi Tạ Trúc Tinh bắt đầu cày cấy, hắn lập tức đau đến mức gào ầm lên, vừa khóc vừa mắng.
Tạ Trúc Tinh bình thường vốn đã không nhiều lời, những lúc thế này càng không thích nói chuyện.
Vương Siêu ở đâu cũng là cái máy to mồm, trên giường đặc biệt thích văng tục, đau cũng mắng, sướng cũng mắng, kho từ ngữ thô bỉ phong phú lạ thường, mắng mười mấy phút thay đổi không hề trùng lặp.
Hắn càng mắng chửi hung ác Tạ Trúc Tinh cũng càng hung ác, hắn cảm thấy không chịu nổi thầm thì hai tiếng, Tạ Trúc Tinh sẽ nhẹ nhàng hơn một chút.
Cũng coi như là một loại hiểu ngầm khác, hắn còn có chút yêu thích.
Thực ra hai người êm đẹp mấy tháng, Tạ Trúc Tinh chẳng có tiến bộ kỹ thuật gì rõ ràng, vẫn chỉ đấu đá lung tung như trước đây, thậm chí đơn giản còn thô bạo hơn so với khi trước, lại càng không có quy tắc.
Có điều Vương Siêu rất dính chiêu này, trực tiếp, vừa đau vừa sướng, thời gian còn kéo dài, hắn cảm thấy năng lực nghiệp vụ của người yêu mình thật đỉnh.
Nồi nào úp vung nấy, chuyện gì cũng rất hợp nhau, vậy đương nhiên là cực kỳ xứng.
Tưới nước cho ruộng cạn xong.
Bản thân ruộng cạn cực kỳ sung sướng, lỗ chân lông khắp toàn thân đều lộ ra hai chữ thoải mái, trần truồng ôm lấy phu tưới nước, như có như không hôn khắp mặt khắp cổ cậu.
Phu tưới nước bị hắn hôn đến mặt đầy mùi rượu, hỏi hắn, “Anh đã uống bao nhiêu thế?”
Vương Siêu đâu biết mình uống nhiều ít, tửu lượng của hắn bây giờ không bằng hồi trước, bạn nhậu lại còn là một nhà vô địch hộp đêm khác, bất tri bất giác uống hơi nhiều, vừa nãy cũng là vì có chút men say nên mới tưởng mình đang nằm mơ, còn oan oan ức ức mà tố lên nỗi khổ tương tư, bây giờ nhớ tới liền cảm thấy thật mất mặt.
“Không uống bao nhiêu,” hắn chẳng muốn thừa nhận tửu lượng của mình giảm sút, nói sang chuyện khác, “Hôm nay em về, sao không báo sớm với anh một tiếng?”
Tạ Trúc Tinh tránh không đáp, “Anh tắm rửa chưa?”
Vương Siêu hoài nghi hỏi, “Em muốn kiểm tra đột xuất, coi thử coi anh có thừa dịp em không ở nhà mà làm xằng bậy không?”
Tạ Trúc Tinh, “… Không phải.”
Vương Siêu tràn đầy tự tin nói, “Cái gì mà không phải? Anh mới vô cửa em đã hỏi ngay anh đi uống rượu với ai, có phải em rất sợ anh lén em chịch với người khác không?”
Tạ Trúc Tinh đáp, “Thật sự không phải.”
Vương Siêu vẫn cho là đúng, mặt mày hớn hở, “Nè nha, em cũng đừng ngượng ngùng, ghen đâu có gì mất mặt, anh còn thích nhìn em ghen nữa đó, em ghen nhiều chút mới đúng.”
… Được thôi, hắn đã thích thì Tạ Trúc Tinh cũng không giải thích nữa.
Hơ khô thẻ tre sớm, có thể về lại Bắc Kinh, cố ý không báo cho Vương Siêu, thật ra là vì cậu muốn cho Vương Siêu một bất ngờ nhỏ.
Cậu và các thành viên khác vẫn có liên lạc, gần đây đám Quý Kiệt nhắn tin luôn nói mỗi ngày trưởng nhóm đều đúng giờ đến công ty học hát tập nhảy, đặc biệt ra dáng con người.
Cho nên cậu thật sự không hề hoài nghi Vương Siêu thừa dịp không có mình mà làm xằng bậy.
Chẳng qua là cậu ngại nói ra mấy câu buồn nôn như kiểu “Em muốn cho anh niềm vui bất ngờ”.
Cậu hỏi, “Anh và tên gay nào cùng uống rượu?”
Vương Siêu cười hì hì đáp, “Anh có ông bạn họ Trịnh, sinh nhật trúng ngay trung thu á, em có nhớ không?”
Tạ Trúc Tinh nhớ rất rõ, nói, “Có chút ấn tượng. Anh ta không phải là trai thẳng sao?”
Vương Siêu, “Trước kia phải, gần đây mới cong, đang yêu đương với một người mẫu nam đó.”
Tạ Trúc Tinh lập tức có chút cảnh giác hỏi, “Hôm nay là anh ta hẹn anh?”
Vương Siêu đáp, “Không phải, anh hẹn ổng, không ai chơi với anh nên anh mới tìm ổng, người yêu ổng có việc không ở bên cạnh, vừa lúc ổng ở nhà không có gì vui liền đồng ý ra ngoài uống rượu với anh.”
Tạ Trúc Tinh không yên lòng, “Chỉ uống rượu thôi? Còn chơi cái khác không?”
Vương Siêu nhếch miệng cười, “Còn nói em không phải đang ghen?”
Tạ Trúc Tinh, “Đã nói không phải mà.”
Vương Siêu vỗ mặt cậu, cười xấu xa nói, “Em lừa ai vậy?”
Tạ Trúc Tinh nghiêm mặt, “Sau này bớt chơi với anh ta đi.”
Vương Siêu chỉ lo vui mừng, Tiểu Tạ ghen thật quá thú vị.
Tạ Trúc Tinh nói, “Anh có nghe thấy không?”
Vương Siêu đắc ý đáp, “Nghe thấy rồi!”
Tạ Trúc Tinh, “…” Nghe cái đệt, còn phải theo dõi cho kỹ mới được.
Ngày hôm sau, hai người cùng tới công ty.
Vương Siêu vốn đang tính rằng mình đã học xong trước vũ đạo album thứ hai, lần này có thể dạy ngược lại cho Tạ Trúc Tinh.
Nhưng mà Tạ Trúc Tinh mới đứng xem một chút đã có thể nhảy được hơn phân nửa vũ đạo ca khúc chủ đề, chẳng hề cho hắn cơ hội làm thầy.
Không được làm thầy nhưng hắn vẫn rất kiêu ngạo, đây chính là người yêu của hắn đó, trâu bò muốn chết.
Lúc này đã là những tuần cuối tháng tư dương lịch, khoảng cách tới ngày comeback album thứ hai của IceDream càng lúc càng gần.
Công ty quản lý Huy Tinh Ent. của IceDream lại đột nhiên xảy ra một sự kiện lớn không kịp chuẩn bị.
Mùa đông năm ngoái, một người đại diện kim bài trong giới bị bóc ra bê bối tình ái, còn bị nghi ngờ phạm tội kinh tế, sự việc này kéo dài tới qua mùa xuân, mấy công ty giải trí bao gồm cả Huy Tinh đều bị cuốn theo vào, mười mấy vị quản lý cấp cao của nhiều công ty khác nhau dồn dập ngã ngựa, bị nghi ngờ lợi dụng chức vụ, trợ giúp cái gọi là rửa tiền đầu tư, sau đó đứng giữa mưu lợi bất chính, trong đó có hai người là lãnh đạo cấp cao của Huy Tinh.
Cao tầng Huy Tinh Ent. vì lợi ích và quyền lực mà trước giờ vốn đã chia thành hai phe, âm thầm cạnh tranh không ngừng. Hai vị kia xảy ra chuyện thế này, cao tầng công ty liền cấp tốc tổ chức hội nghị nội bộ, tuyển chọn người lần lượt bổ sung các chức vị trống, phe bất đồng với hai vị kia đương nhiên không chiến mà thắng, quân lâm thiên hạ.
Phe bị đánh đổ cây ngã bầy khỉ tan, hoặc là đứng lên một lần nữa, hoặc là nghỉ việc.
Người đại diện D.K Đoạn Nhất Khôn của IceDream tương đối xui xẻo, hồi trước vừa khéo đứng bên phe không phải đương kim thánh thượng hiện nay, hơn nữa y còn là sức mạnh nòng cốt của phe này, muốn đứng lên lần nữa cũng không khả thi cho lắm.
Có lẽ bởi vì quá mức chật vật, y lặng lẽ nghỉ việc, thậm chí không chào hỏi tiếng nào với IceDream.
Sáu người IceDream còn đang mờ mịt, công ty đã chọn người đại diện mới cho bọn họ.
Trước đây bọn họ chưa từng gặp người đại diện mới này, nghe nói cũng là người mới của Huy Tinh, thời gian gia nhập Huy Tinh còn trễ hơn bọn họ, thế nhưng tư cách trong giới lại khá lão làng, từ công ty khác chuyển sang đây, nghệ sĩ từng dẫn dắt đều có kết quả rất ưu tú, nghệ sĩ cuối cùng ở công ty cũ là một tiểu hoa đang “hot” chiếm sóng quanh năm, không rõ nguyên nhân vì sao đi ăn máng khác, có điều trước mắt chính là người đại diện ưu tú nhất của Huy Tinh, có thể thấy rằng công ty vẫn hết sức coi trọng IceDream.
Sau khi gặp người đại diện mới, sáu thành viên đều có chút giật mình.
Người này chừng hai lăm, hai sáu tuổi, lớn lên có gương mặt trẻ con không hề mang sức thuyết phục, cười ha ha tự giới thiệu mình, “Tôi tên là Lưu Thông Minh, các cậu cứ gọi anh Thông hoặc anh Minh đều được.”
Sáu người chào hỏi không thống nhất, có người gọi “anh Thông”, có người gọi “anh Minh”, còn có người gọi “anh Thông Minh”.
Lưu Thông Minh cũng không để ý, như thể chẳng có chuyện gì xảy ra, tuyên bố thời gian quay MV chủ đề cho album là vào thứ hai, trước tiên phải chọn tạo hình mới.
Lúc các thành viên thảo luận với thợ trang điểm, Lưu Thông Minh chỉ chắp tay sau lưng đứng một bên nhìn.
Căn cứ theo phong cách album thứ hai, các thành viên đều thiên về tạo hình theo hướng rock and roll, trang điểm màu khói và kiểu tóc khoa trương.
Thợ trang điểm nhìn Lưu Thông Minh, Lưu Thông Minh gật gật đầu.
Đi nhuộm tóc, Quý Kiệt nhuộm màu đỏ tươi, Cao Tư Viễn và Dương Tiêu Mục nhuộm hai sắc vàng khác nhau, Trình Diệu nhuộm màu xanh khổng tước.
Thợ trang điểm lấy tóc giả thử cho Tạ Trúc Tinh mấy màu, khí chất của cậu quá trầm tĩnh, màu sắc quá sáng đều không thích hợp với cậu, thực ra màu đen mới là hợp nhất, nhưng lại không phù hợp với phong cách khoa trương mà MV yêu cầu, chọn tới chọn lui, cuối cùng chọn trúng màu trắng.
Vương Siêu xoa hai đùi, ôm lưng ghế ngồi quay ngược người, đòi, “Vậy tôi cũng phải trắng.”
Vốn thợ trang điểm định nhuộm màu hồng phấn cho hắn.
Vương Siêu kiên trì nói, “Tôi muốn màu trắng.”
Hai người đều nhuộm tóc trắng.
Mọi người cùng thay đồ xem tạo hình tổng thể.
Hai người Tạ Vương chiều cao tương đương, màu tóc y hệt, quần áo cũng giống, nhìn xa quả thực như hai anh em sinh đôi.
Vương Siêu ôm lấy vai Tạ Trúc Tinh, vô cùng đắc ý bảo, “Đã như thế này rồi, anh không tin tới vậy mà vẫn không có fan couple.”
Truyện khác cùng thể loại
80 chương
100 chương
89 chương
7 chương
13 chương
9 chương
15 chương
14 chương