Pendragon 4 - Thế Giới Ảo
Chương 4
NHẬT KÍ #13
(TIẾP THEO)
VEELOX
(@ Phantom1340 type)
Saint Dane đứng đối diện mình và ông Gunny trong gian phòng tối.
Ánh mắt xanh lè sắc như dao của hắn cắt xuyên qua bóng tối như một tia lửa lạnh. Trong nhân dạng bình thường, thân hình cao hơn hai mét, hắn đứng sừng sững với mái tóc xám phủ xuống tận vai. Bảo là mình bàng hoàng đến sững sờ khi thấy hắn cũng là chưa đủ.
Saint Dane nói tiếp:
-Ta ngạc nhiên thật đó, Pendragon. Sau cú mất mặt thảm hại trên Trái Đất Thứ Nhất, ta tưởng mi đã từ bỏ cuộc săn đuổi ngu ngốc này rồi chứ.
Mình không thốt được một lời. Đầu óc mụ mẫm. Hắn vẫn tiếp tục:
-Nhưng không sao. Công việc của ta tại đây đã hoàn tất. Veelox sắp tiêu tan. Phải nói là, ta không mong Veelox là lãnh địa đầu tiên bị sụp đổ đâu. Nhưng rốt cuộc thì chuyện đó không quan trọng, vì trước sau gì tất cả Halla cũng cùng chung số phận như vậy thôi.
Ông Gunny bàng hoàng hỏi:
-Veelox sắp tan tành sao?
Nào mình tỉnh táo lại. Mình bật nói với Saint Dane:
-Ta không tin mi.
Hắn nhếch mép cười:
-Mi tưởng ta quan tâm đến điều đó lắm sao? Nào, vui lòng tránh sang một bên. Ta còn có việc ở nơi khác nữa.
Mình gằn giọng:
-Mi sẽ không đi đâu hết.
Ông Gunny bối rối liếc vội mình. Quả thật đó là một lời hăm dọa nặng kí, nhất là khi mình vẫn chưa biết phải làm gì.
Saint Dane cười khùng khục:
-Mi định làm gì ta? Bắt ta chắc?
-Nếu cần, chúng ta sẽ làm.
Mình nói, cố tỏ ra nghiêm túc. Mà mình nghiêm túc thật. Nếu Saint Dane chạy về ống dẫn, mình sẵn sàng túm lấy hắn. Vì mình và ông Gunny đang cần biết chuyện gì đã xảy ra tại Veelox.
-Óc tưởng tượng của mi có hơi bị nghèo nàn quá không đó?
Saint Dane hỏi, nhưng âm thanh không phát ra từ miệng hắn. Tiếng nói phát ra từ bên phải mình. Hả? Chuyện gì thế này? Mình và ông Gunny quay phắt sang phải, để thấy...
Một thằng cha Saint Dane khác đang đứng lù lù tại đó. Có những hai tên Saint Dane! Gã Saint Dane thứ hai lên tiếng:
-Chắc hẳn óc sáng tạo của mi phải nhiều hơn thế chứ.
Thêm một tiếng nói nữa:
-Hay tài xoay sở của mi chỉ giới hạn nhiêu đó thôi?
Ui da! Ông Gunny và mình quay sang trái. Một gã Saint Dane thứ ba!
-Chắc lão Press sẽ quá thất vọng vì mi.
Lại một Saint Dane nữa đứng sau lưng mình, ngay trước miệng ống dẫn. Mình vội nói:
-Ông Gunny, chúng không là thật đâu. Chỉ là hình ảnh ba chiều. Giống như phim vậy đó.
Gã Saint Dane thứ năm lên tiếng:
-Chính xác!
Bây giờ bao quanh mình và ông Gunny là một... lũ Saint Dane. Tất cả là hai mươi tên, y chang nhau, quay thành một vòng tròn.
Cả đám đồng loạt nói:
-Vấn đề là: ai trong chúng ta là thật?
Chúng cất tiếng cười lạnh buốt, rồi hòa ca:
-Làm gì đây? Làm gì đây?
Mình và ông Gunny đứng dựa lưng vào nhau, cố tìm một dấu hiện để phát hiện bản gốc của Saint Dane thật. Nhưng bó tay. Chúng là những nhân bản hoàn hảo. Rồi, với một giọng đồng nhất, chúng la lên:
-Eelong!
Ui da! Ống dẫn sống động lên. Phải hành động gấp. Ông Gunny ra tay trước. Phóng tới, ông ôm choàng gã Saint Dane gần nhất. Nhưng... ông chỉ ôm vào không khí.
Cả đám Saint Dane cười hô hố. Hành động của ông chỉ tổ làm trò đùa cho hắn, hay cho chúng, hoặc cho bất kỳ đám bú dù gì.
Ánh sáng từ ống dẫn thắp sáng gian phòng và tiếng nhạc đã lan gần tới mình. Ông Gunny lại nhào vào một Saint Dane khác, nhưng vòng tay ông xuyên qua hình ảnh ba chiều như hình ảnh đó chưa từng ở đó. Chỉ vài giây nữa, Saint Dane sẽ tẩu thoát tới lãnh địa khác, để lại những đổ nát cho mình và ông Gunny dọn dẹp. Dù khiếp sợ, mình vẫn nhào vào một gã Saint Dane...
Và mình ôm choàng lấy gã Lữ khách ma quái. Chính xác là Saint Dane thật. Mình đã đoán đúng. Thử lần đầu, vớ được hắn ngay. Quá may mắn!
Rất khó diễn tả lại cảm giác lúc đó. Mình như bị biến thành đá. Rõ ràng là vậy, vì điều mình nhớ nhất là... Saint Dane lạnh ngắt. Cứ như mình đang bám vào một tảng nước đá vậy. Cằm dí sát ngực Saint Dane, mình nhìn lên đôi mắt hắn. Trong một thoáng mình sợ máu trong huyết quản sẽ đóng thành băng. Mà có khi nó đã đóng thành băng rồi cũng nên, vì mình không nhúc nhích nổi. Khi Saint Dane mở miệng nói, hơi thở hắn phả ra, cứ như có vật gì đó bò vào và chết trong miệng hắn. Hắn cười đầy miệt thị, hỏi:
-Ôm cứng lấy ta như thế này, có nghĩa là mi muốn theo ta phải không?
Mình bối rối, cảm thấy ôm chặt hắn cũng không thể ngăn cản hắn tẩu thoát được. Trái lại, sẽ làm mình trở thành tù nhân của hắn. Ý nghĩ đó làm mình phát hoảng, buông vội hắn ra. Nhưng đó là một hành động quá hấp tấp, vì chỉ đợi có thế, Saint Dane lập tức lao vào ống dẫn. Ông Gunny nhào tới, nhưng con quỉ đó quá nhanh. Hắn nhảy vào ống dẫn đúng lúc ánh sáng ùa tới đón hắn đi. Tất cả chỉ còn là tiếng cười dội lại khi hắn phóng qua ống dẫn.
Saint Dane biến đi cùng những hình ảnh ba chiều của hắn. Trong gian phòng trống, còn trơ lại mình và ông Gunny đứng nhìn lom lom vào ống dẫn tối thui.
Ông Gunny tuyên bố:
-Ta đuổi theo nó.
-Không được. Chúng ta phải tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra tại Veelox này.
-Pendragon, Saint Dane lại sắp bắt đầu tác quái tại một lãnh địa khác. Chuyện gì xảy ra tại đây cũng đã xảy ra rồi.
-Chưa chắc. Hắn nói vậy chưa chắc đã là vậy. Không thể tin vào miệng lưỡi xảo trá của hắn được.
Tiến thoái lưỡng nan. Điều gì nên làm hơn? Ở lại đây để kiểm tra tổn thất, hay ngăn cản Saint Dane gây nguy hiểm tại một lãnh địa khác, là Eelong?
Ông Gunny nói:
-Cháu đã từng đến đây, đã biết Lữ khách tại đây. Tên cô ta là gì?
-Aja Killian.
-Phải rồi. Cái đầu lơ lửng. Ta nghĩ, cháu nên tìm cô gái đó. Chắc cô ta phải biết Saint Dane đã gây ra chuyện gì.
-Còn ông?
-Ta sẽ theo nó tới Eelong, để xem nó lại gây ra chuyện gì tại đó. Xong việc ta trở lại ngay.
-Cháu không muốn tách ra như vậy đâu. Ông còn nhớ những gì xảy ra trên trái Đất Thứ Nhất, khi Spader hành động một mình chứ? Chuyện đó đã suýt thành thảm họa.
Gunny trấn an mình:
-Ta biết. Nhưng vấn đề không giống nhau. Spader có ý kiến khác, còn ta và cháu rất hiểu nhau.
Mình không muốn ông đi, nhưng nếu có cơ hội chặn đầu Saint Dane trước khi hắn có thể ra tay hành động tại Eelong, tụi mình phải nắm lấy. Mình yêu cầu:
-Hứa với cháu là ông phải hết sức bình tĩnh, dù có chuyện điên rồ đến thế nào xảy ra.
Gunny cười lớn:
-Chú lùn ơi, với ta mọi chuyện dường như đều quá điên rồ.
-Ông biết cháu nói gì mà.
-Tất nhiên. Nhưng đừng lo, ta sẽ không sao đâu.
Mình và ông thân thiết ôm nhau, rồi ông đẩy mình trở lại, hỏi:
-Tên lãnh địa đó là gì nhỉ?
-Nghe như là Eelong.
Gunny tiến lại miệng ống dẫn, đứng thẳng, quay mặt vào đường hầm:
-EELONG!
Lập tức, ống dẫn sống động. Trước khi được cơn mưa ánh sáng và âm nhạc cuốn đi, ông Gunny mỉm cười với mình:
-Câu gì Spader vẫn thường nói há?
-Hô hây hô, Gunny!
-Hô hây hô, Pendragon. Ta sẽ sớm gặp lại cháu.
Mình cũng hy vọng thế. Một thoáng sau, mình đứng bơ vơ một mình tại đó, cố tập trung tư tưởng. Ý nghĩ không còn ông Gunny ở gần thật đáng sợ. Vừa chợt định nhảy vào ống dẫn, phóng theo ông, thì mình nghe một giọng nói quen quen:
-Làm gì mà lâu lắc quá vậy?
Quay phắt lại, mình thấy một cái mặt khổng lồ. Aja Killian. Cái đầu hình ảnh ba chiều đã trở lại. Mình nhìn lên hình ảnh kỳ quái đó, hỏi:
-Lâu gì đâu. Cô gọi là tôi đến ngay đó thôi. Nào, chuyện gì, nói đi.
Cái đầu biến mất. Một giây sau, mìng nghe tiếng động nhỏ bên kia phòng, rồi một cánh cửa tự động mở ra và ánh sáng từ bên ngoài tràn vào.
Đó là lúc mình gặp Aja Killian và là lần đầu được thấy lãnh địa Veelox.
Truyện khác cùng thể loại
45 chương
61 chương
35 chương
19 chương
108 chương