Ông Xã Thật COOL
Chương 38 : Hành vi không có lý trí
Khi tia sáng đầu tiên chiếu vào căn phòng, Lý Minh Triết tỉnh lại.
Cô ấy vẫn ngủ, ngoan ngoãn thu mình trong cái ổ, bàn tay bé nhỏ nắm chặt lấy áo sơ mi trên ngực mình, dường như sợ hãi bị vứt bỏ lần nữa vậy, những ngón tay bám vào rất chặt, cánh tay lộ ra bên ngoài, trong ánh sáng của buổi sớm da thịt lộ ra ngoài rất trắng.
Trên người cô ấy… chẳng mặc gì cả.
Mắt Lý Minh Triết không tuân theo sự khống chế, từ từ lướt xuống dưới, phần ngực trắng như tuyết của cô ấy có một rãnh nhỏ nhỏ, vẻ xuân sắc thấp thoáng ẩn hiện dưới lớp chăn, không dám nhìn tiếp xuống dưới nữa, Lý Minh Triết vội vàng ngẩng đầu hít một hơi thật sâu, và không tự chủ được nuốt nước miếng đánh ực một cái.
Lộc cộc một tiếng.
Cô gái nhỏ trong lòng đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt mông lung như bị phủ một lớp sương mù trước mắt vậy, đang hoảng hốt nhìn vào mình.
Trái tim Lý Minh Triết nhảy thót lên, cơ thể đột nhiên nóng lên, sáng sớm phản ứng tất yếu của đàn ông giống như là đột nhiên tỉnh lại, máu trong người đang dần dần trào lên, bên dưới căng lên rất khó chịu, quần hơi chật một chút…
Lý Minh Triết không thay đổi thần sắc thu thu người ra phía sau “Tỉnh rồi?”
Đậu Đậu vẫn chưa tỉnh ngủ hẳn, mơ mơ hồ hồ gật gật đầu, chớp chớp cặp mắt đen láy “Minh Triết, sao anh lại chạy đến giường em?”
Lý Minh Triết:… (em có thể nói cái khác không?)
Lần này Đậu Đậu thực sự không nói sai, đây là phòng cô, Lý Minh Triết ngủ trên giường của cô, Đậu Đậu vội vàng dụi dụi mắt chuyển từ sắc mặt đen nặng nề của Lý Minh Triết chuyển đến trước ngực mình, sau đó thì vạch chăn ra như không thấy Lý đại đang hiện diện vậy, nhìn nhìn vào trong, tiếp đó trợn trừng mắt lên.
“Lần… Lần này… không phải em ‘cưỡng’ anh chứ…”
Lý Minh Triết vỗ trán:… (Được rồi, anh thừa nhận, trong vòng năm phút sau khi em tỉnh dậy trí thông minh chưa thể hồi phục kịp)
Đậu Đậu mở to đôi mắt vô tội, ôm chặt chăn che trước ngực, vẻ mặt như nhìn thấy con sói háo sắc vậy, Lý Minh Triết mặt tối sầm lấy chăn quấn chặt lên người cô, sau khi cuốn xong “Hạ sốt rồi, em chú ý đừng để miệng vết thương dính nước, mấy ngày này ở nhà nghỉ ngơi.”
Đậu Đậu hỏi “Vậy anh…” (Em sợ anh đến ăn cơm cũng chẳng nhớ nữa)
Lý Minh Triết đứng dậy chỉnh chỉnh lại chiếc áo sơ mi nhăn nhúm cho nghiêm chỉnh “Công việc em không cần phải lo, anh sẽ gọi người khác đến thay em.”
Thay? Thư kí chẳng phải chỉ có một sao?
Đậu Đậu nắm chặt quần của Lý Minh Triết “Đừng đuổi việc em…”
Vốn dĩ, tổng giám đốc Lý dứng dậy quay người là để trốn tránh ánh nhìn của Đậu Đậu, cái bộ phận nhọn nhọn đang giương lên trước quần vô cùng ngượng ngập, Đậu Đậu giơ tay giữ lại, Lý Minh Triết không kịp phòng bị, thân người thoắt cái bị kéo xuống phía chính diện, dưới tác dụng của lực kéo, cái vật nhỏ kia càng đột ngột to hơn.
“Cái đó…” Đậu Đậu đỏ bừng mặt, cúi thấp đầ cắn chăn “Cho anh mượn phòng tắm…”
Lý Minh Triết tối sầm nét mặt, vứt Đậu Đậu lại tức giận đi thẳng ra ngoài.
Nghỉ cả một đêm, Đậu Đậu cảm thấy tốt hơn rất nhiều, yên tâm ngủ một giấc dài, cảm thấy được sự kinh hãi dường như cũng đã trôi đi theo nước mắt, trừ mắt hơi sưng ra, các vết thương trên mặt dường như cũng không còn rõ lắm (mặt Đậu Đậu vốn dĩ đã toàn là thịt), Đậu Đậu ngồi lục tìm rất lâu, tìm được một chiếc áo cao cổ để thay.
Chiếc áo sơ mi cao cổ có các lớp tua tầng tầng, còn có hai chiếc đai rộng, kết thành hình con bướm, Đậu Đậu soi gương nhìn trước nhìn sau từ trái sang phải, không nhìn thấy có gì khác thường liền cầm túi xuống lầu, khập khập khiễng khiễng chạy theo xe của Lý Minh Triết.
“Đợi em với…”
Lý Minh Triết từ kính chiếu hậu nhìn thấy người đang đuổi theo liền cho xe quay lại “Chẳng phải anh nói em ở nhà nghỉ ngơi sao.”
Đậu Đậu chống tay lên đùi, thở hồng hộc nói “Không được, em là thư kí của anh, chuẩn bị quần áo cơm nước cho anh đều là việc của em, em làm sao có thể để người khác làm thay được, ngộ nhỡ thay rồi thay luôn, em bị thay mất rồi thì phải làm thế nào oa…”
Không dễ dàng gì mới tìm được việc kiếm tiền như thế này…
Lý Minh Triết uể oải lắc đầu, xuống xe giúp Đậu Đậu mở cửa, lại còn giúp Đậu Đậu kéo chiếc chân bị thương ở đầu gối vào xe, Đậu Đậu luôn miệng nói cảm ơn, ôm chiếc túi ngồi im trên xe, nhìn qua gương chiếu hậu chỉnh chỉnh lại chiếc nơ hình con bướm ở cổ, lấy một chiếc gương nhỏ từ trong túi ra, tô thêm lên môi một lớp son bóng dưỡng ẩm.
Trừ việc có chút tiều tụy ra, Đậu Đậu có thể coi là tinh thần khá là hăng hái.
Lý Minh Triết:…
Nếu không phải là tối qua tận mắt nhìn thấy bộ dạng suy nhược đến cùng cực của cô ấy, Lý Minh Triết làm thế nào cũng không thể tin được, đây là cô gái mới phải chịu đựng ‘hai lần thương tổn’ cả về tinh thần lẫn thể xác, chỉ là không ngờ rằng, năng lực phục hồi của cô ấy…
Quả nhiên là nhanh như chó vậy.
Đến công ty Lý Minh Triết đi thang máy chuyên dụng lên trên, Đậu Đậu thì khập khiễng đi thang máy của nhân viên, cô không muốn để cho người khác có bất kì hiểu lầm nào, vốn dĩ hai người đã bị ‘hiểu lầm’ sâu sắc lắm rồi, bên ngoài thì nghe thấy gió cho là mưa, vẫn chưa bàn tán quá nhiều, ừm, hình như hôm nay Hồ Ly quay về rồi.
Hi Vọng sẽ không phát hiện ra vết thương của mình, Đậu Đậu lại thắt chặt cái nơ con bướm ở cổ.
Thật kì quái, hôm qua khi tắm, vết thương trên cổ không rõ ràng như thế này, tại sao sáng nay khi tắm, trên cổ lại đột nhiên hiện ra những vết thương nhỏ nhỏ, mờ mờ, hơi hồng mà nhìn thấy những vết thương này… (thịch thịch) giống như vết hôn vậy…
Đậu Đậu vỗ ngực, tối qua ngủ say như chết vậy… chẳng có bất kì chút ấn tượng nào oa!…
Người trong thang máy:…
Lý Minh Triết đến công ty chưa đầy nửa tiếng, trong công ty đột nhiên nổi lên một trận phong ba lớn, trên trên dưới dưới đền rối loạn cả lên, Đậu Đậu cầm mấy bản văn kiện đầu óc lảo đảo như thiếu dưỡng khí, Lý Minh Triết lại muốn đơn phương phá bỏ thỏa thuận với Châu Long Phát!
Như vậy sẽ phải bồi thường một khoản tiền vi phạm rất lớn, oa!
Đậu Đậu cầm chỗ văn kiện này gõ cửa phòng làm việc của Lý Minh Triết, Lý Minh Triết ngồi sau bàn làm việc sắc mặt nặng nề, điện thoại bàn và di dộng không ngừng đổ chuông, anh ra hiệu cho Đậu Đậu ngồi đợi một bên, nhận điện thoại đi động “A lô?”
“Ừ, bắt buộc phải hủy thỏa thuận, nguyên nhân cậu không cần hỏi, bây giờ soạn thảo hợp đồng hủy thỏa thuận.”
“A lô?” Lý Minh Triết lại nhận điện thoại bàn “Trợ lý Đới à, việc hủy thỏa thuận này tôi nghĩ là anh biết nguyên nhân là gì, điều này chắc chắn Châu tổng cũng rất rõ (tiếng nghiến răng kèn kẹt).”
“Châu tổng tránh không gặp là ý gì?”
“Được, ba giờ chiều.”
Lý Minh Triết đặt điện thoại xuống, quay người hỏi Đậu Đậu “Có việc à?”
Đậu Đậu cầm chỗ văn kiện đi đến, cẩn trọng hỏi “Chuyện đó, tổng giám đốc, chúng ta và tập đoàn Châu thị đã hợp tác được mấy tháng rồi, đã sắp trả hết các khoản rồi, bây giờ hủy hợp tác, có phải là… có chút… không hợp lý không?”
Lý Minh Triết lạnh lùng ‘hừm’ một tiếng “Anh không hợp tác với loại người này.”
Đậu Đậu cố gắng giữ ngữ khí mềm mại, khuyên anh “Tổng giám đốc, anh cân nhắc thêm một chút đi, nếu hủy hợp đồng… sẽ tổn thất đến 300 triệu, thêm vào chỗ đã đầu tư trước, tổng cộng phải 500 triệu, như vậy vốn lưu động của chúng ta sẽ bị thiếu rất nhiều, kế hoạch đầu tư của quý sau sẽ phải làm lại…”
Lý Minh Triết trừng mắt một cái, ánh mắt sắc nhọn “Khó chịu à?”
Đậu Đậu vội xua tay “Không phải vậy, em cảm thấy quyết định này của anh hơi… cái này…”
“Làm sao?”
“Ừ, không lý trí.”
Lý Minh Triết đập bàn, đứng dậy hai mắt nhìn chằm chằm vào Đậu Đậu sợ quá đang lùi lại phía sau “Em… lẽ nào không biết nguyên nhân sao?”
Đậu Đậu nhanh chóng lắc đầu.
Lý Minh Triết:… ! ! (Anh muốn bóp chết em)
Khuyên giải rất lâu, Lý tổng giám đốc vẫn kiên quyết trì giữ quyết định không có lí trí, nói bắt buộc phải cắt đứt quan hệ với Châu Long Phát, nghĩ lại hai bên hợp tác mua và xây một trung tâm thương mại lớn, trung tâm này đã bắt đầu xây dựng rồi, tập đoàn Lý thị đột nhiên hủy hợp đồng, chưa cần nói đến tiền đầu tư xây dựng không thu lại được, lại còn phải bồi thường tiền vi phạm thảo thuận cho tập đoàn Long Phát.
Hoàn toàn là hành vi hại người không có lợi cho mình.
Đậu Đậu ngồi trong phòng làm việc, cắn bút nhìn thấy đám người hỗn loạn bên ngoài, có chút không hiểu vì sao đột nhiên Lý Minh Triết lại đột nhiên tức giận như thế này, nếu là vì chuyện mất tích tối hôm trước, chắc là anh ấy cho rằng mình và anh Châu đã ra ngoài chơi bời với nhau cả đêm không về nhà, thì nên tức giận mình mới đúng, tại sao lại chuyển sự tức giận sang tập đoàn Long Phát chứ?
Điện thoại vang lên, là Châu Long Phát.
“A lô, anh Châu.” Đậu Đậu nhìn phòng làm việc của Lý Minh Triết, anh đang chăm chú sửa phương án, bận đến mức chẳng cả ngẩng đầu lên “Anh đã khỏe hơn chưa?”
Châu Long Phát khẽ cười nói “Khỏe nhiều rồi, em đang làm à, có thể nói chuyện không?”
“Không sao, chuyện đó, anh Châu anh có thể xuống giường không?”
Châu Long Phát cười hì hì mấy tiếng “Đã không sao rồi” rồi chuyển chủ đề “em biết chuyện giữa tập đoàn Lý thị và tập đoàn Long Phát không?”
Đậu Đậu gật đầu “Vâng, không biết tại sao tổng giám đốc lại giận như vậy.”
Châu Long Phát trầm mặc một lát “Anh nghĩ…” Ngừng một chút “chuyện này, chiều anh sẽ đích thân đến giải thích với anh ấy, hi vọng em cũng có mặt, nếu em không muốn, anh cũng không miễn cưỡng.”
Đậu Đậu vội nói “Không sao, không sao, chỉ cần có thể khiến tổng giám đốc bớt giận, em không sao cả.”
Châu Long Phát cười.
Hai người nói thêm mấy vấn đề không liên quan, cuối cùng, Châu Long Phát đột nhiên nói một câu khó hiểu “Sau này, nếu thuận tiện ngồi xe của bọn họ, không thuận tiện thì gọi điện cho anh.”
“Sao?”
Châu Long Phát cười “Anh muốn tan làm đưa em về.”
Tim Đậu Đậu khẽ rung lên “Sao vậy, chẳng lẽ… nguy hiểm vẫn chưa được giải quyết hết?”
“Đã giải quyết hết rồi” Châu Long Phát nói “chỉ là anh muốn nhìn thấy em nhiều hơn.”
Đậu Đậu đỏ mặt lên, ngượng ngượng ngùng ngùng ‘vâng’ một tiếng rồi tắt điện thoại, tim đập thình thịch, anh Châu này, sao lời lẽ lại đột nhiên thay đổi như vậy, trước đây tuy rất dịu dàng rất nho nhã, nhưng hoàn toàn không cảm thấy thân thiết như hôm nay, còn… còn có chút thâm tình… là mình cảm giác nhầm rồi?
Đậu Đậu vỗ vỗ đầu, tự bảo với mình không được nghĩ linh tinh nữa, những lời lẽ quan tâm quá mức này vẫn chưa đến lượt mình.
Một mình sinh nhai 22 năm nay, Đậu Đậu thực sự không dám tin người đàn ông tốt như vậy sẽ để ý đến mình, nghĩ lại khi còn học đại học, những cô gái bên cạnh đều có người theo đuổi, chỉ có mình là vẫn cô quạnh một mình, cuối tuần chỉ có thể ở lại ký túc xá pha mì, đọc tiểu thuyết để giết thời gian.
Những tình tiết trong tiểu thuyết tràn ngập trong đầu, Đậu Đậu vừa đọc vừa nói với mình, những chuyện này tuyệt đối không bao giờ thực sự xuất hiện.
Nhưng mà, dường như…
Vò đầu bứt tai, Đậu Đậu nhìn Lý Minh Triết đại nhân đang gia sức giải quyết công việc qua cửa kính ở bên kia, đập mạnh đầu lên mặt bàn.
Làm sao có thể… hiện thực làm sao có thể lại có những chuyện như thế này được chứ…
Sau này Đậu Đậu chạy đi tìm sát thủ tình trường Lý Vũ Hiên để hỏi, Lý Vũ Hiên cẩn thận tỷ mỉ giải thích cho cô cả buổi chiều, Đậu Đậu mới như được khai phá, hiểu được nguyên nhân vì sao mình không có ai theo đuổi.
Ví dụ, một nam sinh gọi điện thoại cho Đậu Đậu “Chúng mình làm bạn được không?”
Đậu Đậu hỏi “Bây giờ chúng ta chẳng phải là bạn sao?”
Nam sinh kia hoảng “Mình nói là, cái loại… quan hệ thân thiết hơn mức bạn bè.”
Đậu Đậu hồ nghi “Chẳng lẽ chúng ta hiện giờ chưa thân thiết sao, này, rốt cuộc cậu muốn nói cái gì?”
Nam sinh kia thổ huyết mất mạng.
Lại ví dụ như, Đậu Đậu đi lấy cơm, cầm hộp cơm không cầm được cốc nữa, loay hoay rất lâu, một nam sinh đi đến ân cần giúp Đậu Đậu cầm cốc, Đậu Đậu ngẩng đầu, chớp chớp mắt “Đó là cốc của mình, bạn đừng dùng được không? Như vậy mất vệ sinh lắm.”
Làm nam sinh đó ngã gục tại trận.
Hay lại ví dụ như, một nam sinh ngưỡng mộ Đậu Đậu đã lâu, thấy được cơ hội, chặn cô lại trên đường cô từ lớp tự học buổi tối về, ngượng ngùng nói “Đậu Đậu, mình muốn nói với cậu chuyện này, ừm, cậu có thể đi cùng mình đến bên kia không?”
Nam sinh kia ‘mặt mũi nhăn nhó’ (rõ ràng là do căng thẳng mà) chỉ vào chỗ tối om om bên rừng cây.
Vừa hay, Đậu Đậu mấy ngày trước thấy mấy nữ sinh bị một con sói háo sắc lừa vào đó cố ý dở trò, sắc mặt liền kém đi mấy phần, ôm lấy ngực hét lớn “Đồ háo sắc!”
Đậu Đậu hét xong thì bỏ chạy, nam sinh kia quỳ trên mặt đất đấm điên cuồng vào trái tinh bị tổn thương của mình, ai biết được Điền Tĩnh biết bạn tốt của mình bị đồ háo sắc ‘âm mưu giở trò’ liền xông đến chẳng nói lời nào dần cho nam sinh kia một trận.
Từ đó, Đậu Đậu trở thành một trong những cô gái chẳng có ai dám mạo hiểm theo đuổi ở trường.
Nhưng mà, Đậu Đậu nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy thực sự là những chuyện kia vẫn rất có lý, đầu tiên, là bạn tốt của mình, cô Điền ghê gớm đưa mình đi xem mặt, rồi mới gặp phải tất cả những tai họa này? Nguồn gốc chính là con sói gian ác họ Lý, sau đó lại chẳng hiểu ra sao vào công ty của anh ấy, quen em trai anh ấy, cũng chẳng biết vì sao lại lọt vào mắt Hồ Ly, vứt bỏ bao nhiêu mĩ nhân không buồn quan tâm nhưng lại cứ quan tâm đến mình, thầm oán hận, sau đó lại quen anh Châu…
Tóm lại, Lý Minh Triết là nguồn gốc của tất cả những chuyện này…
Nhưng mà, chuyện này cũng chẳng đáng là gì, buổi trưa ăn cơm, Lý Minh Triết gọi Đậu Đậu vào, ngượng ngùng dưa cho cô mấy gói nhựa, Đậu Đậu hồ nghi nhận lấy, nhìn rất lâu cũng không nhìn ra bên trên viết cái gì.
“Đây là thuốc gì, thuốc giảm sốt à, em đã không sốt nữa rồi.”
Lý Minh Triết hắng hắng giọng, trên mặt là cảm xúc tức giận và xấu hổ đan xen với nhau “Việc này em không cần biết, uống đi là được rồi.”
Đậu Đậu ‘ồ’ lên một tiếng, cầm thuốc đi ra cửa.
Không may, đụng phải một đồng nghiệp ở cửa, túi nhựa rơi xuống đất, Đậu Đậu quỳ xuống nhặt, nhưng đầu gối đau quá đồng nghiệp kia thấy có lỗi, quỳ xuống nhặt giúp cô, nhưng nhìn thấy những chữ viết bên trên chợt sững lại, con ngươi suýt chút nữa thì rớt xuống đất.
“Đậu Đậu, cô có thai rồi à?!”
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
2 chương
94 chương
120 chương
27 chương
143 chương