Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời
Chương 309
Hỉ Bảo nhìn nhìn Mộ Sơ Tình, suy nghĩ một chút, sau đó hắng giọng giải thích với Mộ Sơ Tình: "Chủ nhân, là thế này, người và Lang Bạch Thái tử quen biết là trong một bữa tiệc bàn đào tuyệt đẹp."
Mộ Sơ Tình lập tức liên tưởng đến hình ảnh đẹp đẽ lúc đó, cô liền suy đoán tiếp lời Hỉ Bảo: "À, như vậy sao, Hỉ Bảo, đó có phải là bởi vì lúc ấy ta ăn mặc lộng lẫy đi dự tiệc, gặp được Lang Bạch cũng ăn mặc bảnh bao, rồi sau đó ta liền nhất kiến chung tình với hắn?"
Hỉ Bảo vô lực trào phúng: "Không không không, chủ nhân, người suy nghĩ nhiều quá, người không có dịu dàng đến như thế."
Mộ Sơ Tình: "......" what?!
Hỉ Bảo tiếp tục giải thích: "Chủ nhân, Người và Lang Bạch Thái tử quen biết là bởi vì trong lúc Vương Mẫu nương nương đang nói chuyện, người tham ăn, thế nào cũng phải ăn đào cho bằng được.
Rồi mới bị Nhung An nhìn thấy, Nhung An muốn bẩm báo lên trên, kết quả, người và Nhung An cãi nhau, trong tay người bưng canh trứng, cứ như vậy tạt một dính đầy đầu Lang Bạch."
"Ha ha ha ha ha ha!!" Mộ Sơ Tình phụt cười, mạnh mẽ vỗ đùi, "Trời à! Đỡ trẫm dậy, ta chết cười mất! Trước đây ta đã từng bắt nạt được Hoắc Bắc Cảng trước cả khi bị hắn khi dễ!!!"
Ôi trời ơi, khẩu vị của chủ nhân mặn quá rồi!!!
Hỉ Bảo: "......" Đó là người ta......!Đáng thương.
Mộ Sơ Tình cảm thấy không thích hợp, "Không đúng, không phải lúc ấy ta đang ăn đào sao? Làm sao trên tay lại có canh trứng?"
Hỉ Bảo trợn trắng mắt, "Còn không phải là do người tham ăn sao, muốn ăn bàn đào còn phải ăn canh trứng, ăn một lần hai cái, muốn cản cũng cản không được."
Mộ Sơ Tình: "......" Đổ lỗi cho ta sao......
"Ngay lúc đó, Thái tử trở thành trò cười trên Thiên Đình, còn người, trái một chén canh trứng, phải một trái đào, cũng là trò cười ở Thiên Đình, lúc ấy người trở thành trào lưu trên Thiên Đình, nhà nào cũng ăn đào giống như vậy, chủ nhân, lúc đó người đúng là nổi tiếng mà!"
Mộ Sơ Tình mạnh mẽ vỗ đùi, kích động muốn chết!
"......!Hay lắm em! Thì ra ta đã từng tạo ra trào lưu cơ đấy! Ta thế nhưng nổi tiếng như vậy!"
Hỉ Bảo: "......" Mẹ nó đây là trọng điểm sao?
"Sau đó người như thế nào quấn lấy Thái tử ta không biết, chỉ biết là người lấy cớ đi xin lỗi Thái tử, giặt quần áo cho hắn, hắn không chịu, người liền trực tiếp đi cởi quần áo của người ta ra.
Đến cả tiểu khố của người ta cũng không buông tha, nói là phải giặt quần áo cho người ta, người nói rõ là muốn xem tiểu đệ đệ của người ta!" (haha chưa gì mà đòi xem hàng thật rồi trời.)
Mộ Sơ Tình hít sâu một hơi, "......!Yah, mình đúng là biến thái mà!"
"......! Đúng vậy.
Chủ nhân, người chính là biến thái như thế.
Người còn nói người không có gì báo đáp, xin lỗi Thái tử, chỉ có thể đem bản thân mình gả cho hắn mới có thể báo đáp lại những việc mà người đã gây ra với Thái tử."
"Ha, ta thật là thông minh mà, rồi sau đó ta gả cho hắn sao?"
"......!Rồi thì người đã bị Thái tử đá ra khỏi phòng, nằm ở trên giường ba ngày ba đêm mới chịu xuống giường."
Mộ Sơ Tình: "......" Mẹ nó, Hoắc Bắc Cảng tên cặn bã kia!!!
"Sau đó thì sao?"
Hỉ Bảo bất đắc dĩ giải thích tiếp: "Sau đó người vẫn luôn theo đuổi Thái tử, tuy rằng sau đó tình cảm của Thái tử và người không có đối chọi nhau như trước nhưng mà cũng không sâu đậm, tiếp sau đó hắn có hôn ước, ngày hắn thành thân, người vì ngăn cản cuộc hôn lễ đó nên đã phóng thích năng lượng trong cơ thể mà Nữ Oa phong tỏa rồi mới đại náo Thiên Đình, Thiên Đình phái ra mười vạn thiên binh thiên tướng, cuối cùng vẫn là không đánh lại được năng lượng trong cơ thể người.
Hôn lễ cuối cùng bị người phá hỏng, cuối cùng Ngọc Đế nói, đáp ứng người có thể hủy bỏ hôn lễ của Thái tử và Tiên Nguyệt tiên tử, điều kiện là, ngươi phải từ bỏ năng lượng trong cơ thể mình."
Truyện khác cùng thể loại
200 chương
100 chương
42 chương
11 chương
41 chương
34 chương
197 chương