Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời
Chương 282
Bạn nói xem cái này có phải là trùng hợp quá hay không, quả thực chính là đàn ông trầm mặc, phụ nữ rơi lệ.
Lúc Tống Tung tỏ tình với cô, Hoắc Bắc Cảng có ở đó, bị Hoắc Bắc Cảng nghe được, mà lúc Hứa Hạ Đồng thổ lộ với Hoắc Bắc Cảng, vừa vặn đúng lúc Mộ Sơ Tình trở về, nghe được đoạn đối thoại của Hoắc Bắc Cảng và Hứa Hạ Đồng.
Mộ Sơ Tình vẫn luôn biết Hứa Hạ Đồng thích Hoắc Bắc Cảng, chỉ là không nghĩ tới lá gan cô ta lại lớn như thế, thế nhưng thổ lộ, nháy mắt Mộ Sơ Tình cảm thấy có nguy cơ, sợ Hoắc Bắc Cảng bị cướp đi, không nhịn được run run, chìa khóa trên tay rơi xuống đất.
Tiếng chìa khoá rơi, nhắc nhở hai người ở cách đó không xa, ngay lúc Mộ Sơ Tình sợ hãi vội vàng đi nhặt chìa khóa lên, liền nghe được giọng nói của Hoắc Bắc Cảng lãnh ngạnh, không hề do dự nói: "Được, vậy chúng ta kết giao."
"Thật vậy sao?" Hứa Hạ Đồng lúc ấy mừng rỡ nhảy dựng lên, kích động ôm lấy Hoắc Bắc Cảng.
Hoắc Bắc Cảng mặc dù có chút chán ghét, ghét bỏ, còn ghê tởm trừng lớn mắt khi bị Hứa Hạ Đồng ôm lấy.
Mộ Sơ Tình cũng nhớ không rõ sau đó mọi chuyện là như thế nào, tóm lại, cô biết rõ nhất ngày đó là một ngày sống không bằng chết trong cuộc đời cô.
Thế nào là khó chịu, khó chịu chính là, người bạn tốt của bạn đoạt mất người đàn ông mà bạn yêu.
Mà cố tình, người đàn ông bạn yêu cũng thích người bạn tốt đó của bạn.
......!
Mộ Sơ Tình và Hứa Hạ Đồng là bạn tốt, Hứa Hạ Đồng là con gái của quản gia trong Hoắc gia, ba cô ta là tài xế, mẹ là quản gia, từ nhỏ đến lớn cô ta lớn lên ở Hoắc gia, lúc Mộ Sơ Tình theo ba mẹ ra nước ngoài, cô ta đã ở trong nhà Hoắc Bắc Cảng, khi đó Hứa Hạ đồng không có bạn bè, Mộ Sơ Tình cũng không có bạn.
Bất quá, tính cách hai người không giống nhau, lúc đó tính cách Mộ Sơ Tình rất hoạt bát, rất hay nói, gặp người khác là luôn lách cách nói không ngừng, cô cũng thích kết bạn.
Những người đã từng tiếp xúc với Mộ Sơ Tình đều thích chơi với cô.
Chính là Hứa Hạ Đồng không như vậy, tính cách cô ta trầm lặng, khuôn mặt chính là cả ngày buồn bực không vui, cô ta không thích nói chuyện với người khác, càng không thích kết bạn với ai, mỗi ngày đều tránh ở trong phòng, nhát như chuột vậy.
Mộ Sơ Tình ở Hoắc gia, không có người nào chơi cùng, nhìn thấy Hứa Hạ Đồng chỉ có một mình, liền chủ động đi hỏi Hứa Hạ Đồng có muốn chơi chung không.
Sau đó, Hứa Hạ Đồng đồng ý, hai người liền trở thành bạn tốt.
Hứa Hạ Đồng vẫn luôn biết Mộ Sơ Tình thích Hoắc Bắc Cảng, cô thích Hoắc Bắc Cảng, trước nay cô theo đuổi Hoắc Bắc Cảng đều không có che giấu bất cứ ai.
Khi đó, cô luôn lải nhải với Hứa Hạ Đồng, nói bản thân sẽ theo đuổi Hoắc Bắc Cảng như thế nào, cùng Hoắc Bắc Cảng ở bên nhau như thế nào, lúc ấy Hứa Hạ Đồng còn cổ vũ cô phải cố lên, nói cô có thể theo đuổi được Hoắc Bắc Cảng.
Cô thậm chí còn tin tưởng rằng cuộc đời mình thật là viên mãn, gặp được người mình thích, có một một người bạn thân chí cốt lúc nào cũng ở bên mình.
Lại sau đó, bọn họ xảy ra chuyện, lúc Mộ Sơ Tình tỉnh lại là ở trong bệnh viện, vết thương đã khá hơn, cô liền trở về Hoắc gia, nhưng nhìn thấy chính là Hứa Hạ Đồng cũng tỉnh lại ở bệnh viện khác, khi đó Mộ Sơ Tình mới biết được hoá ra lúc đóxảy ra sự cố, Hứa Hạ Đồng cũng ở đó, bọn họ đều nói là Hứa Hạ Đồng cứu Hoắc Bắc Cảng.
Là Hứa Hạ Đồng không muốn sống cứu Hoắc Bắc Cảng, vì Hoắc Bắc Cảng, bị đánh tới gãy xương, suýt nữa thì đôi chân tàn phế.
Mộ Sơ Tình lúc ấy ngây ngốc, không phải, không phải như vậy, là cô mới đúng, cô nổi điên chạy tới phòng bệnh của Hứa Hạ Đồng, khi đó, ba mẹ Hứa Hạ Đồng đều có mặt, ba mẹ Hoắc Bắc Cảng cũng ở đó, Hoắc Bắc Cảng cũng có mặt, cô chạy tới trước mặt Hứa Hạ Đồng, loạn choạng cuồng loạn hỏi cô ta: "Vì cái gì cậu muốn giả mạo mình?"
Truyện khác cùng thể loại
200 chương
100 chương
42 chương
11 chương
41 chương
34 chương
197 chương