Mộ Sơ Tình hiện tại một lòng chăm chăm vào mấy con mèo, cho nên chẳng còn hứng thú gì với Hoắc Bắc Cảng, nhàn nhạt, cũng không có tâm tình nấu cơm cho hắn, tùy ý xào một món mặn một món rau cho hắn là xong. Tiếp theo, Mộ Sơ Tình ăn một lát, liền mang hai con mèo đi tắm rửa. Hoan Bảo Hỉ Bảo hiện tại quá bẩn, lại ở bên ngoài lưu lạc một khoảng thời gian, trên người toàn bụi bặm. Mộ Sơ Tình chẳng để ý tới mấy thứ này, chính là Hoắc Bắc Cảng có thói ở sạch lại để ý, hắn đúng là có thói quen ở sạch rất nghiêm trọng, trong ánh mắt mặt, không thể chịu đựng một chút bụi, có thể nhẫn nhịn với hai con mèo này đến bây giờ đã không dễ dàng, cô đều nhìn ra được vừa rồi hắn phẫn nộ đến nổi cả gân xanh. Nếu như hai con mèo vẫn còn dơ như thế, phỏng chừng Hoắc Bắc Cảng trực tiếp tìm đội bắt mèo tới tóm chúng nó đi luôn. Chuyện tắm rửa đối với đám mèo mà nói, quả thực chính là tra tấn. Mèo thần cũng giống như thế, cũng chẳng thích tắm rửa tẹo nào! Hỉ Bảo không thích tắm rửa, cho nên nó uy hiếp Mộ Sơ Tình, trực tiếp đi tới chỗ sạc điện thoại của Mộ Sơ Tình, làm ra bộ dạng muốn rút dây sạc pin của Mộ Sơ Tình, "Chủ nhân, Người đừng ép ta!" Mộ Sơ Tình: "......" Mộ Sơ Tình trực tiếp tiến lên trước, xách tai Hỉ Bảo lên, túm cả người lôi vào phòng tắm, bắt đầu động thủ. Hỉ Bảo khóc không ra nước mắt: "Chủ nhân......!Xin......!Xin buông tha......" Hỉ Bảo và Hoan Bảo tách ra tắm rửa, chủ yếu chính là Hỉ Bảo ngượng ngùng, nó nói nam nữ thụ thụ bất thân, còn không có gả cho Hoan Bảo, cho nên thân thể nó không thể để cho Hoan Bảo nhìn thấy, nếu như bị nhìn thấy, hoa cúc đại khuê các như nó, danh dự nhà mèo liền bị huỷ hoại! Cho nên Mộ Sơ Tình đem Hoan Bảo giao cho Hoắc Bắc Cảng, bắt Hoắc Bắc Cảng tắm rửa cho Hoan Bảo. Hoắc Bắc Cảng nghe Mộ Sơ Tình nói xong, mới đầu là có một loại xúc động muốn một chân đá chết cô, hắn là cái thân phận gì, là cái địa vị gì, thế nhưng phải tắm rửa cho một con mèo? Chính là Mộ Sơ Tình trực tiếp đem Hoan Bảo đưa cho hắn, sau đó vỗ vỗ mông chạy lấy người, hắn tiếp nhận Hoan Bảo, trên người một tầng bụi bẩn, đều là bùn đất. Hoắc Bắc Cảng ghét bỏ xách một tai Hoan Bảo lên, Hoan Bảo mặt nhăn thành một đoàn, đáng thương hề hề nhìn Hoắc Bắc Cảng. Hoắc Bắc Cảng duỗi tay, búng lên mặt nó một. "Mày với mẹ mày đều đáng ghét như nhau." Rõ ràng là ngữ khí trách cứ, cố tình chính là từ trong miệng hắn nói ra lại nghe ra được vài phần sủng nịch. ......! Mộ Sơ Tình tắm cho Hỉ Bảo, trán cô lấm tấm mồ hôi, cô gấp không chờ nổi liền hỏi Hỉ Bảo, "Hỉ Bảo, nói cho ta nghe một chút đi, quan hệ giữa ta và hai đứa mày, ta muốn biết." "Ta là sủng vật của Tiên Tử Người, ta cùng Hoan Bảo đều là sủng vật ở Tiên giới trên Thiên Đình, chúng ta được Thái Tử mua được ở hội nghị đấu giá trên Thiên Đình, Hoan Bảo do Ngài ấy nuôi, ta được Thái tử đưa cho Người." "Thái tử?" Mộ Sơ Tình ngừng tay một chút, "Ai vậy?" "Lang Bạch, ngài ấy là đại nhi tử của Ngọc Đế, được phong làm Thái tử. Là người nối ngôi của Ngọc Đế." "Ah, hắn theo đuổi ta sao?" Mộ Sơ Tình cảm thấy người này chẳng có chút thủ đoạn tán gái, người ta là tặng kim cương châu báu tặng hoa tươi, hắn thế nhưng tặng một con mèo. "Không phải, Thái tử đã có đối tượng kết hôn, Thái tử chưa nói thích Người mà. Hơn nữa, chủ nhân, là Người yêu thầm người ta, không phải người ta theo đuổi Người." Mộ Sơ Tình: "......" what?! Ta mẹ nó ở nhân gian yêu thầm Hoắc Bắc Cảng không có kết cục tốt thì thôi đi, ở kiếp trước thế nhưng ta còn yêu thầm người? Mộ Sơ Tình thế nhưng thật xấu hổ với kiếp trước, hứng thú muốn tìm hiểu nổi lên, cô tiếp tục hỏi Hỉ Bảo: "Rồi thì sao, ta cùng Thái tử có ở bên nhau không?"