Nơi này là khu phố nhà giàu, chủ yếu bán những loại quần áo trang sức cao cấp, bởi vì ở nơi này dù gọi tên bất cứ mặt hàng nào cũng đều có giá cả không rẻ, nên người bình thường căn bản đều chỉ có thể nhìn mà ao ước thôi. Chu Hoàng Anh mở cửa xe kéo cô xuống, ánh mắt Lâm Ngọc Linh lướt một vòng quanh quảng trường, cực kỳ không thể hiểu được mà hỏi: “Tại sao chúng ta lại tới đây?” Chu Hoàng Anh hơi nhếch môi mỏng, đương nhiên mà nói: “Mua quần áo” Mua quần áo? Lâm Ngọc Linh có nghĩ thế nào cũng không ngờ được anh sẽ kéo mình đến đây mua quần áo, cô hoảng loạn lắc tay nói: “Không…không cần đâu! Quần áo của em đã đủ nhiều rồi…” Quan trọng là quần áo trong này có đem ba tháng tiền lương của cô cộng lại thì cũng không mua nổi. “Không được từ chối!” Dường như Chu. Hoàng Anh vì lời nói của cô mà có hơi cảm thấy bất mãn, sau khi anh khóa xe xong, bèn kéo tay Lâm Ngọc Linh, cưỡng chế dẫn cô vào trung tâm mua sắm. Từ đầu đến cuối, Lâm Ngọc Linh ngay cả quyền phản kháng cũng không có. Vào trung tâm mua sắm, cảnh tượng xa hoa bên trong càng khiến cô cảm thấy chấn động, mỗi chỗ ở nơi này cứ như đều đang nói với cô hai chữ: Có tiền! Có tiền! Có tiền! Đối diện với những ánh mắt thăm dò ở xung quanh, Lâm Ngọc Linh có vẻ cực kỳ không hòa nhập được, cô im hơi lặng tiếng mà trốn sau lưng Chu Hoàng Anh, đem nửa khuôn mặt của mình đều che lại. Ừm, vẫn là thế này có cảm giác an toàn hơn Nhìn bộ dáng hoảng sợ của cô gái, đôi môi mỏng của Chu Hoàng Anh hơi nhếch lên một độ cong nhẹ, anh không nói chuyện, để mặc cho cô gái trốn sau lưng mình, bàn tay đang nắm tay Lâm Ngọc Linh kia lại càng năm. chặt hơn. Chu Hoàng Anh cứ như đã sớm sắp xếp xong đường đi vậy, anh dẫn Lâm Ngọc Linh lên lâu ba, đi không bao lâu liền dừng lại trước. cửa một cửa hàng quần áo lớn. Người phụ trách đã sớm đứng ở cửa chờ từ lâu, vội vàng cung kính tiến lên phía trước. chào hỏi: “Ngài thủ trưởng, thủ trưởng phu. nhân, hoan nghênh hai vị” “Ừ” Chu Hoàng Anh nhàn nhạt trả lời, sau đó anh hỏi: “Đồ bảo anh chuẩn bị đã chuẩn bị xong hết chưa? “Đương nhiên, ngài thủ trưởng vừa phân phó xong là cửa hàng chúng tôi đã lấy hết những kiểu lễ phục mới nhất ra liền, lần này đảm bảo ngài thủ trưởng sẽ vừa lòng” Người phụ trách liên thanh trả lời. Lâm Ngọc Linh trừng một đôi mắt đen, nghi hoặc mà nhìn hai người họ, Chu Hoàng Anh kéo cô từ sau lưng ra, cực kỳ tự nhiên mà ôm vai cô giải thích: “Đây là cửa hàng chính lớn nhất trong nước của Studio Trì Linh” Studio Trì Linh?! Vừa nghe tới cái tên này, Lâm Ngọc Linh phút chốc liền hít một ngụm khí lạnh. Ở thủ đô bạn có thể không biết minh tinh đang hot nhất là ai, nhưng Studio Trì Linh đã là cái tên mà nhà nhà đều biết đến. Mỗi loại lễ phục ban đêm của nó đều là kiểu dáng lưu hành của thế gi à đồ yêu thích nhất của các minh tinh và phu nhân nhà giàu, mà phong cách thiết kế lại càng là biến hóa đa dạng, cứ luôn vượt xa tưởng tượng của. mọi người, nhưng cho dù bạn là người trẻ tuổi, người trưởng thành, hay những người già đã có tuổi thì đều bị quần áo của Trì Linh chinh phục. Lâm Ngọc Linh đã từng rất nhiều lần cùng Hà Thanh Nhàn thảo luận về tạp chí của Trì Linh, cô đã yêu sâu sắc quần áo của cửa hàng này. Chỉ tiếc loại nhãn hiệu cao cấp như vậy thì giá cả cũng tương đối đắc đỏ, cho nên loại người bình thường như Lâm Ngọc Linh cũng chỉ có số ngồi xem mà thôi. Cô hoàn toàn không ngờ bản thân có một ngày sẽ được vào cửa hàng của Trì Linh, nhìn khắp nơi trong tiệm đều treo lễ phục ban đêm, cả người cô đều ngơ ngác rồi Bên tai, giọng nói từ tính hơi khàn của Chu Hoàng Anh chầm chậm vang lên, anh hỏi cô: “Thích không?” Lâm Ngọc Linh đã không còn nghe rõ câu nói của anh, cô chỉ máy móc mà gật gật đầu. “Thích thì thử đi” Nói xong, Chu Hoàng. Anh kéo tay cô bước vào cửa hàng Trì Linh. Bởi vì nhân viên phải đi chuẩn bị lễ phục, cho nên bọn họ vào phòng nghỉ ngồi một lát Cửa hàng chính của Trì Lình thật đúng là không thẹn với những gì trên mạng nói, ngay cả phục vụ cũng cực kỳ chu đáo, trên bàn trà có các loại điểm tâm và đồ uống, cái nên có thì đều có cả, thậm chí vì muốn chăm sóc trẻ nhỏ, mà bên cạnh còn có một khu vui chơi cực kỳ huyền ảo.