“Tôi nhớ anh đã bỏ công việc này từ năm mười bảy tuổi” Lục Vương nói. “Đúng vậy” “Tôi còn nhớ khi anh chàng đó định chết vì bạn gái, anh đã phủ nhận tất cả tình cảm của anh ta bằng một câu tính trẻ con. Bây giờ ngược lại là chính anh lại nghĩ rất thoáng. Tiêu Thành Đạt thở ra những vòng khói một cách thành thạo, nét mặt mang theo tình dục sâu sắc, ẩn trong làn khói, vẻ mặt vô hình: “Tôi khác với Vũ Minh Hoàng.” “Ừ, thì khác nhau, người ta tốt xấu gì còn có thể tự luyến một chút.” “Tôi sẽ không nói với anh điều này. Bố tôi lần này để tôi quay trở lại vì ông ấy định để tôi tiếp nhận Tập đoàn Sơn Thắng. Anh có thể bớt chút thời gian để hoàn thành quy trình. Hãy làm thủ tục. Tập đoàn Sơn Thắng sẽ trở thành một tập đoàn chuyên về thuốc, sau này chắc chắn sẽ thuận lợi.” Tiêu Thành Đạt gật đầu. “Cho Lâm Ngọc Linh một phần cổ phần, còn để cho cô ấy nhận một ít cổ tức. Cho dù sau này không có anh cũng sẽ không bị người nhà xem thường” Tiêu Thành Đạt lại gật đầu. Lục Vương thở dài một tiếng, không có Lâm Ngọc Linh ở đây, Tiêu Thành Đạt không cao hứng khi nói chuyện với anh ta nữa, này quên đi, gặp sắc quên bạn! Gặp sắc quên bạn! Chuyện lớn rồi, anh ta cũng đi tìm chút tình, thế giới nơi nào không có hương thơm cỏ lạ? Trong văn phòng của Tiêu Thành Đạt. Lâm Ngọc Linh cầm máy tính xách tay của mình, vẫy tay với người trong camera, sau đó nói rằng cô đang sử dụng máy tính xách tay của sư phụ và không thể chơi trò chơi, mà chỉ có thể trò chuyện với họ. Người hâm mộ đương nhiên rất vui Mặc dù cả trò chuyện và xem trò chơi đều là cùng một người, nhưng trò chuyện có nghĩa là lời nói của một người có nhiều khả năng được nhìn thấy hơn – lý do tại sao nhiều người ngôi sao phát sóng trực tiếp quà tặng là vì họ có thể lộ mặt và sẵn sàng trò chuyện cùng người hâm mộ. Nhân dịp nói chuyện phiếm này, những người hâm mộ được nước đẩy thuyền. Không ít người hỏi rằng cô cùng sư phụ có phải là “cặp đôi” không. “Sư phụ không phải cặp đôi của tôi, mọi người đừng đoán bừa, anh ta sẽ tức giận.” Lâm Ngọc Linh lè lưỡi một cái rồi nói: “Khi đến thời điểm, tôi sẽ cho mọi người biết người tôi thầm thích là ai” “Nữ thần thật sự có đối tượng, thật là buồn quá đi, hu hu hu.” “Không muốn, nữ thần, chúng ta không muốn biết!” “Xin cho phép ta chết cho vừa lòng, cám ơn. “Mẹ ơi, ba ơi con lại thất tình rồi” €ó vô số lời kêu than. Trong phòng phát sóng trực tiếp có thêm rất nhiều khán giả, Lâm Ngọc Linh mỉm cười và làm dịu mọi người bằng những hành động đáng yêu trong phòng phát sóng trực tiếp cho đến khi… cậu chủ Quan Duyệt bước vào phòng. Cô cong môi, sau đó ngáp một cái đầy khiêu khích. Vẻ ngoài lười biếng này trong mắt người hâm mộ lại là đáng yêu, nhưng nó chắc chẳn là khiêu khích trong lòng những người có dụng tâm khác trong lòng. Ngay sau đó, cô nhận được một tin nhắn riêng: “Bản lĩnh của cô rất lớn.” “Em gái anh chết dưới tay y tá. Ai là người bị nghỉ ngờ nhất, tôi sẽ giúp anh điều tra, chỉ cần thời gian một tuần lễ.” “Tôi có thể cho cô chết!” “Thật đáng tiếc hiện tại anh không giết được tôi, Quan Duyệt, anh hận không thể sai người mà kiêu ngạo như vậy, anh không thấy nực cười và rất nhu nhược sao?” Lâm Ngọc Linh không nghĩ tới. Sau khi cô nói những lời này, Quan Duyệt im lặng sáu bảy phút, phản hồi của anh ta hóa ra là một món quà trị giá hơn một trăm triệu VNĐ, hành động vung tiền như rác của anh ta đã giúp chương trình trực tiếp của cô lên vị trí đầu tiên. Tin vui bất ngờ này khiến người quản lý phòng của Lâm Ngọc Linh gần như phải quỳ lạy. Lâm Ngọc Linh rất bình tĩnh nói lời cảm ơn. Bấm để mở hộp thoại tin nhắn. Ảnh chân dung của cậu chủ Quan Duyệt lóe lên sau đó liên hiện ra dòng chữ cực kỳ súc tích: “Tiền đặt cọc.” ©ô đọc xong mỉm cười. Sư phụ. Chu Hoàng Anh. Anh có thấy nó không? Em không còn là người chỉ cần anh che chở, em cũng có thể tự thân, sau này nhất định sẽ nỗ lực hơn nữa cho đến một ngày có thể bảo vệ lại anh vì vậy em sẽ tiếp tục trở nên mạnh mẽ. Hãy mạnh mẽ và bảo vệ mọi người.