Ông Xã Là Chiến Thần FULL
Chương 310
Chỉ cần một nụ hôn đơn giản của cô, Chu Hoàng Anh liền bị chọc cho ngứa ngáy con tim.
Anh mạnh mẽ phủ thân người xuống, lại một lân nữa đè Lâm Ngọc Linh xuống dưới thân: “Em có biết răng mới sáng sớm đã trêu chọc một người đàn ông sẽ có hậu quả gì không?”
Thân dưới của anh lại trở nên nóng bỏng không gì sánh được, đã ở chung với anh trong một khoảng thời gian dài, có rất nhiều chuyện Lâm Ngọc Linh tự nhiên cũng hiểu rõ trong lòng.
Cô nhanh chóng đưa cái tay nhỏ ra chống đỡ lại lồng ngực đang dần lại gần của Chu Hoàng Anh, cô rất tò mò hỏi: “Ngày nào anh cũng làm loại chuyện này mà lẽ nào không cảm thấy chán chút nào sao?”
“Không chán, cùng em làm loại chuyện này mỗi ngày một trăm lần cũng đều không thấy phiền phức!” Chu Hoàng Anh hôn lên vành tai cô, vô cùng chân thành nói Cho dù là kết cục có như thế nào, người sung sướng chắc chăn đều là anh, mà Lâm Ngọc Linh lại phải chịu đau nhức!
Đợt đau nhức này còn chưa kịp hồi phục nữa, nhưng không thể để cho Chu Hoàng Anh dễ dàng đạt được như vậy, cô lại lười biếng giở trò chơi xấu: “Ông xã, anh như thế này cơ thể em chịu không được, nếu như anh mà làm em bị thương rồi thì sau này anh sẽ phải chịu cảnh cô đơn hiu quạnh đấy!”
Nghe được lời nói này của cô, động tác tiến công của Chu Hoàng Anh mới dừng lại: “Em nói cũng có lý”
Lâm Ngọc Linh vui mừng khôn xiết: “Vậy sáng hôm nay chúng ta cứ kết thúc như thế này có được không anh?”
“Em muốn trốn tránh anh đến như vậy à?
Không muốn cho anh chạm vào em, hửm?”
Chu Hoàng Anh mỗi từ mỗi câu đều bức người.
Lâm Ngọc Linh nghe vậy lại vô cùng dở khóc dở cười, cô nhanh chóng đính chính lại “Em làm gì có chứ Em đối với Thủ trưởng đại nhân anh là trung trinh không thay đổi, hận không thế lập tức biến bản thân mình thành con thạch sùng, ngày ngày dính riết lên người anh đó”
“Đây là do em nói đấy nhé” Ngón tay thon dài của Chu Hoàng Anh dịu dàng vuốt ve mái tóc của cô: “Vậy thì cứ dính lấy anh đi, đừng đi đâu nữa hết, cứ mãi ở bên cạnh anh thôi”
Giọng nói trầm trầm của anh cùng với sự trịnh trọng phát ra từ đôi mắt của anh, căn bản không hề có một chút ý nói đùa nào!
Vẻ mặt Lâm Ngọc Linh khẽ thay đổi, cô đằng hắng một tiếng, cũng nghiêm túc y như: vậy nói: “Hoàng Anh, em biết rằng anh tình yêu anh dành cho em từ trước đến nay không hề ít hơn tình yêu em dành cho anh dù chỉ là một chút, em cũng biết được sự lo lắng của anh dành cho em.
Tuy rằng cứ dính mãi bên cạnh anh, được anh yêu thương là một chuyện em rất ao ước, nhưng em lại không muốn làm như vậy.
Em không cho rằng một người phụ nữ ngay đến cả bản thân mình cũng buông bỏ thì sẽ có thể là một người vợ tốt!
Em thích cảm giác trưởng thành, cho dù nó càng khiến cho em đau đến không thiết sống nhiều hơn, nhưng mỗi lần sau khi cố gắng đều có được quả ngọt vượt qua cả sự mong đợi, em… thật sự rất vuil”
Nghe câu nói tràn đầy nhiệt huyết với tương lai của cô, sắc mặt Chu Hoàng Anh khẽ trầm xuống, không nói gì.
Duy trì khoảng một phút, Chu Hoàng Anh tiến lại gần bên tai cô không biết làm sao than thở nói: “Em thích là được, anh sẽ không ngăn cản em”
Anh rõ ràng cảm nhận được Lâm Ngọc Linh đang dần dần trưởng thành như thế nào, đương nhiên trong lòng sẽ có phần không nỡ, nhưng đời người đều là mỗi người tự đưa ra quyết định của mình, anh không có bất kỳ tư cách nào để ngăn cản điều gì! Lâm Ngọc Linh không nên là một con chim hoàng yến bị nhốt trong lồng, mà là một con phượng hoàng bay lượn trên chín tầng mây!
Thời gian một buổi sáng cứ trôi qua trong triền miên như vậy, đến buổi chiều Chu Hoàng Anh phải quay về quân khu, còn Lâm Ngọc.
Linh hôm nay vốn đã xin nghỉ phép, không phải đến lớp học, nhưng đột nhiên cô lại nhận được điện thoại của lãnh đạo ở đài phát thanh, bảo cô bây giờ qua đó một chuyến Nhưng cơ thể cô bởi vì kích tình quá độ không dứt, tuy rằng đã che giấu một lớp rồi, nhưng khi cô bước đi lại khó coi giống như một con vịt cạn vậy.
Trần Tuấn Anh được cử qua đón Chu Hoàng Anh, nhìn thấy tư thế đi của Lâm Ngọc Linh liền lập tức hiểu ra, anh cười mờ ám trêu. chọc nói: “Sếp! Không ngờ đời sống riêng tư của anh lại uy võ đến thế nha! Nhưng tốt xấu gì anh cũng nên chăm sóc chị dâu nhỏ một chút chứ!”
“ÁP Vừa mới dứt lời, Trần Tuấn Anh liền ôm lấy trán mình, hét lên một tiếng thảm thiết.
Chỉ nhìn thấy nơi được che chẳn dưới bàn tay của anh ấy mọc thêm một cục u sưng đỏ!
Chu Hoàng Anh không biết từ lúc nào đã khom lưng xuống nhặt một cục đá lên, vô cùng chuẩn xác ném về phía Trần Tuấn Anh, anh lạnh lùng nói: “Câm miệng! Cậu mà nói thêm một câu nữa là tôi đảm bảo mấy hòn đá này đều nở hoa trên đầu cậu đấy!”
Trần Tuấn Anh: “.
.
” Bạo hành bà con ơi bạo hành nè!
Lâm Ngọc Linh bắt xe đến đài phát thanh, vừa mới bước vào, còn chưa kịp nhìn rõ văn phòng làm việc, đột nhiên một tiếng ‘bụp” vang lên, vô số dải lụa màu và pháo giấy từ trên không trung bay xuống.
Truyện khác cùng thể loại
102 chương
114 chương
84 chương
17 chương
91 chương