Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng
Chương 17
Rốt cục hôm nay Ngô Ngôn cũng đã gọi người đến nối mạng giúp Chu Lăng, xong xuôi cô xem qua một chút, tốc độ cũng không tệ lắm, soát trang web cũng rất nhanh, trò chơi cái gì cũng không có vấn đề.
Tiễn mọi người đi, cô theo thường lệ mở phần tin nhắn ra xem xét, rồi nhắn tin cho độc giả, giải thích nguyên nhân mấy ngày hôm nay không có lên mạng. Rất nhanh, tin nhắn đầu tiên hiện ra, đều là chúc mừng cô tân hôn hạnh phúc, còn có người kêu gào muốn ăn bánh kẹo cưới, và nháo động phòng.
Chu Lăng mỉm cười, nhắn tin trả lời lại, rồi nhìn đến tin nhắn cuối cùng thì ngây ngẩn cả người:[ Dành cho những ai mà muốn nhảy vào cái hố hôn nhân vạn năm: kết hôn xong là hưởng tuần trăng mật, khả năng sau đó có thể liền có đứa nhỏ, phải mất mười tháng mang thai, đến lúc đẻ ra thì phải nuôi dưỡng chăm sóc đến ba, bốn tuổi thì mới được gửi đi nhà trẻ, đến lúc đó thì mới có thời gian. Như vậy phải mất đến bốn, năm năm mới được rảnh rỗi. Ôi cảm thấy thật là mệt a... trăm ngàn lần đừng nhảy hố hôn nhân a!]
Vừa định nhắn tin cho độc giả yên tâm, sẽ đăng truyện đều đặn, và nhất định mau chóng hoàn thành truyện. Thì sửng sốt nhìn tin nhắn kia đến ngốc cả người. Muốn nói khi kết hôn xong, truyện trọng yếu thứ nhất là phải sinh con, nhưng là cô thật sự muốn sinh đứa nhỏ sao?
Sinh con cũng không giống với nuôi dưỡng sủng vật, không phải chỉ cho nó ăn uống no là được, cô có thể hoàn thành trọng trách của người mẹ sao?Lại nói tiếp, lần đầu của bọn họ không có tránh thai, mà thật ra kinh nguyệt của cô lại không có chuẩn nữa, thường xuyên bị chậm mất đến năm, sáu, bảy tám ngày, thậm chí ngẫu nhiên một tháng không đến cũng có, như vậy có khả năng có hay không có đây?
Tháng này, tính cả ngày hôm nay nữa là chậm mất một tuần, bạn tốt vẫn chưa đến. Cô vừa mới kết hôn, còn không có hưởng thụ đủ, không thoải mái đủ, chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt đâu... trăm ngàn lần đừng sớm như vâỵ có thai a!
"Tiểu Lăng đang viết tiểu thuyết sao?"Bị âm thanh gần ở bên tai làm cho giật mình, Chu Lăng theo bản Lăng tắt trang web trước mặt đi, rồi quay đầu lại, cười nói: "Em đang đem bài viết của hai ngày hôm trước chưa có đăng được, nên hôm nay đem đăng lên, và tiện thể trả lời tin nhắn laị cho độc giả. "
"Mạng có mạnh không? Anh cũng không dùng mạng này nên không biết, có phải hay không cũng giống như mạng của bọn anh ":Ngô Ngôn nói.
Chu Lăng kỳ quái hỏi: "Không phải nói là, bọn anh không được dùng mang ở bên ngoài sao?"Máy tính để làm việc không được dùng mạng ở bên ngoài, mà chỉ dùng mạng ở trên cục, tại sợ bị lộ bí mật.
Nếu là máy tính riêng thì không quan hệ gì, nhưng bất quá anh lại không có thời gian lên mạng. "Ngô Ngôn giải thích nói.
Chu Lăng gật gật đầu, đột phát ý tưởng: "Em có thể xem máy tính của bọn anh một chút được không?, xem nó được trang bị như thế nào. " Nói xong cô lại do dự một chút, nói"Thôi quên đi, nếu để người khác nhìn thấy thì sẽ không tốt. "
Ngô Ngôn không nói cái gì, chính là dùng tay nhéo lên khuôn mặt cô một cái, rồi chuẩn bị trở lại văn phòng làm việc"Đúng rồi, có thể ghi địa chỉ ở đây ra bên ngoài được sao?Em thích mua đồ ở trên mạng. "
Chu Lăng có chút chần chờ, cô không thích đi dạo phố, mà chỉ thích ngồi ở nhà mua này nọ ở trên mạng, mà nếu địa chỉ ở đây cũng phải giữ bí mật thì thật là thảm. "Cho địa chỉ ở chỗ khác là có thể"
Anh nói địa chỉ đó là một tiểu khu bình thường cũng gần ở đây. "Bất quá đồ gửi đến phải qua bảo vệ kiểm tra, rồi mới được lấy. "A, vậy về sau những đồ cá nhân này nọ của phụ nữ, như nội y chẳng hạn có khi không nên mua ở trên mạng nữa, bằng không bị bảo vệ kiểm tra qua, thì xấu hổ đến chết mất...
Mà trước kia còn nói khi kết hôn sẽ mua ít đồ tình thú, để về dùng thử, bây giờ xem ra cái ý tưởng này có thể bị ngâm nước nóng.
[Băng:nói cho tất cả mọi người trong nhóm, một cái tin tức bất hạnh.
Thiên thượng lam nguyệt:Làm sao vậy?
Tế màu điều:Có phải hay không có?
Caro vàng xanh: có thai, bất hạnh sao?
Băng: trước kia chúng ta không phải đã nói, chờ đến khi kết hôn, sẽ mua đồ tình thú về dùng sao?
Tế màu điều:đúng vậy, như thế nào? Chẳng lẽ ông xã của cậu không thích?
Cặp lồng cơm: ông xã của cậu sợ cậu phản công lại hắn sao?
Băng: mọi người đã quên ông xã cuả mình làm cái gì à?
Cặp lồng cơm: bộ đội đặc chủng sẽ không chơi tình thú?
Băng:... Băng:ở trong này, nếu có đồ gửi đến thì sẽ phải bị kiểm tra qua...
Thiên thượng lam nguyệt: không phải đâu...
Caro vàng xanh: té xỉu.
Tế màu điều:kia không phải là không chơi? Mình còn muốn biết cảm thụ của cậu, hãy nói xem.
Cặp lồng cơm: Là chỉ kiểm tra ở bên ngoài, hay là cả người cũng muốn kiểm tra xem có cái gì đó không
Băng: lúc trước mới đến, không thấy kiểm tra bên trong hành lý, mà chỉ kiểm tra ở bên ngoài.
Cặp lồng cơm: Hay là vào trong cửa hàng mua.
Băng: một mình mình đi vào mua, thật ngại, mình không dám đi.
Tế màu điều:Bảo ông xã của cậu đi mua.
Băng: Mình đang hoài nghi không biết anh ấy có dám đi đến cửa hàng đấy không nữa.
Cặp lồng cơm:quyến rũ anh ấy đi.
Caro vàng xanh:9494, cậu muốn anh ấy sử dụng đồ tình thú....
Băng: có khi mình phải xuống bếp, xem ông xã nấu cơm đây.
Cặp lòng cơm: trời ạ binh ca ca, còn biết nấu ăn, thật hạnh phúc a.
Tế màu điều: hâm mộ ghen tỵ hận
Caro vàng xanh: khoe khoang.
Băng: hừ hừ, anh ấy làm đồ ăn chắc cũng đã xong rồi, mình phải đi ăn.... 88 xuống]
Ngô Ngôn làm bốn món ăn, thứ nhất là bát canh, tiếp là mộc nhĩ xào thịt, củ cải luộc, sườn xào chua ngọt, và một ít đồ ăn còn thừa lúc trưa.
Không ngờ Ngô Ngôn cũng có tài nấu nướng, Chu Lăng ăn một lần là về sau liền kiên quyết yêu cầu Ngô Ngôn nấu cơm chiều, còn cô nấu cơm trưa, bởi vì tầm buổi trưa anh không có thời gian.
Về phần bữa sáng, cô chắc là không dâỵ được sớm, nên không ăn bữa sáng, còn Ngô Ngôn sẽ giải quyết bữa sáng ở căng tin. Chu Lăng không ngừng gắp thức ăn, trên mặt tươi cười, trong lòng tràn đầy vui mừng.
Ăn quá ngon, lấy được người chồng biết nấu ăn, lại nguyện ý làm cơm, như là trong giấc mơ, thật là rất hạhh phúc. Không được, ông xã nhất định là phải cất giữ cẩn thận mới được, không thể vì nguyên nhân nào đó mà đánh mất.
Ngô Ngôn là không nói gì mà chỉ cúi đầu ăn cơm, cơm nước xong, Chu Lăng xung phong nhận việc rửa bát --- đây là thói quen cô, cùng nhau ăn cơm, nếu người khác nấu cơm thì nhất định cô đi rửa bát, nếu là cô làm cơm, thì người khác rửa chén.
Ngô Ngôn bắt đầu quét tước vệ sinh, cầm khăn lau tất cả đồ dùng cho sạch sẽ không còn hạt bụi nào mới thôi. Chu Lăng rửa xong bát đĩa, đi ra thấy anh đang làm việc đột nhiên cảm thấy tay chân luống cuống.
Cô ghét nhất là dọn vệ sinh, nhưng là nếu cô cứ ngồi khoanh chân ở trên sô pha, nhìn người khác làm việc như vậy, thì thấy rất không quen. Thật đáng ghét cần sạch sẽ đến như vậy sao? Chờ đến cuối tuần hai người cùng nhau dọn dẹp vệ sinh, như vậy thật là tốt biết bao!
Mà trong nhà chỉ có mỗi hai người sống, chắc là sẽ không bẩn lắm đi, một tuần dọn dẹp một lần là đủ rồi đi!Ngô Ngôn lại tự nhiên không biết hỏi cái gì, chỉ hỏi: "Tiểu Lăng, hôm nay nhiệm vụ đã hoàn thàhh sao?"
Chu Lăng lắc đầu: "Vẫn chưa xong, vừa mới viết được có hai nghìn chữ. " hôm nay thật sự có chút chậm trễ, tuy rằng thường ngày cũng hay ngủ dậy muộn, nhưng không giống như hôm nay... mệt mỏi.
ML quả nhiên thật là mức sức, cô ngủ thẳng đến hai giờ mới rời giường, nhưng vẫn còn cảm thấy toàn thân mệt mỏi khó chịu. Ngô Ngôn hiển nhiên là không biết cô thức dậy quá muộn, nên còn nhân tiện nói, hôm nay đi ngủ sớm đi, em như thế nào mà ngay cả cơm trưa cũng không có ăn vậy, không phải anh đã để cơm trên bàn sao?
Dùng lò vi sóng hâm nóng qua một chút là có thể ăn. "Vừa thức dậy làm gì có khẩu vị? Em lại không thích rời giường một cái là ăn cơm ngay, mà để khoảng một hay hai tiếng rồi mới ăn, như vậy ăn cơm mới ngon "
Chu Lăng không thèm để ý nói nữa, cô ghét nhất là lúc rời giường mà liền ăn cơm, một chút khẩu vị cũng không có. Ngô Ngôn người nhanh nhẹn mau chóng dọn dẹp vệ sinh xong xuôi, rồi nhìn xem chăn trên giường, liền rửa tay đi vào cầm lấy chăn nên, rồi bắt đầu gấp nó lại thành một khối đậu phụ.
Chu Lăng không nói gì, lúc này là buổi tối, còn gấp chăn làm cái gì? Còn chê cô gấp không tốt sao?nếu không phải đây là mới kết hôn còn ngại ngùng, bằng không cô còn lười gấp chăn nữa, thật là!Chu Lăng mặc anh muốn làm gì thì làm, không có quản nữa, liền đi đến trước máy tính ngồi xuống, vừa khởi động máy chợt nghe Ngô Ngôn nói: "Vừa cơm nước xong, chúng ta ra ngoài tản bộ chứ?"
" Không muốn đi... "Em xem em, suốt ngày không có cử động một chút nào, mỗi ngày đều dán vào máy tính, như vậy thân thể sẽ không tốt.. "Ngô Ngôn nhìn nhìn cô, vẫn không thấy có động tĩnh gì, trực tiếp xoay người lại đem cô từ trên ghế bế lên: "Đi, anh bế em đi ra ngoài. "
Chu Lăng bất đắc dĩ, giãy dụa nói: "Thôi được rồi, để em tự đi, anh mau thả em xuống dưới, em còn phải đổi giày a... có cầm chìa khóa không?"
"Cầm rồi "Ngô Ngôn nhìn cô thay đổi giày đi ra ngoài cửa, liền đem cửa khóa lại rồi đi theo. Ở đây đại đội đặc chủng cũng không có nhiều người thân theo quân, nên nhà ở cũng ít, mà bất quá nhà khách cũng không quá bốn phòng, nhưng được cái ở chỗ này cây cối đều xanh tươi thoáng đãng, còn có nhiều bụi hoa cây cỏ.
Hai người chậm rãi tản bộ gần quanh khu vực nhà ở, vừa đi vừa nói chuyến phiếm, mà đôi khi nói chuyện còn có chút bậy bạ vô nghĩa, nhưng tâm tình lại đều khoái trá. Khi đi đến gần hết khắp ngõ ngách, Chu Lăng đột nhiên nghe thấy tiếng chó sủa, nhưng lại có vẻ giống với cái loại hình khuyển a (chó săn, chó nghiệp vụ)
Trong những con vật mà Chu Lăng thích nhất cũng chính là chó, liền lập tức hứng thú phấn khởi, hỏi: "Nhà ai nuôi chó?""Đó là quân khuyển, được nuôi nhốt ở ngay bờ tường bên kia "Ngô Ngôn cúi đầu nhìn nhìn cô: "Em thích".
Truyện khác cùng thể loại
58 chương
11 chương
86 chương
266 chương
58 chương
19 chương
31 chương