“Bên cạnh Đại Hưng?” Vạn Tố Y không mấy quan tâm vị trí của phòng làm việc, nhưng bên cạnh Đại Hưng thì chẳng phải là cùng một toà nhà với Khải Lâm sao? Vị trí này nếu như Vạn Tố Y chọn làm phòng làm việc, cho dù cô không để bụng thì nếu như Lương Dần và Lí Nhược Hàm biết được cũng sẽ thấp thỏm không yên. Vạn Tố Y nghĩ đi nghĩ lại, cô không muốn gây chuyện với hai người này. Trước mắt, chuyện quan trọng nhất với cô bây giờ là yên ổn đến lúc sinh con. “Không vừa ý sao?” Nụ cười trên gương mặt Triệu Địch nghiêm lại, cô cứ nghĩ tìm được vị trí này sẽ khiến Vạn Tố Y vui vẻ, vì khoảng cách rất gần với Đại Hưng. Vạn Tố Y không hề không hề trả lời câu hỏi của Triệu Địch mà vặn hỏi lại: “không phải là tìm được vài chỗ tốt sao? Chỉ có chỗ này à?” Vạn Tố Y dù rằng đúng là hơi chậm chạp, nhưng những gì Triệu Địch nói cô đều nghe hết, hơn nữa còn nhớ rất rõ ràng. Cái này Triệu Địch không cần giảng giải cô đều có thể tự mình xem. Hai đến ba văn phòng cô xem đi xem lại, loại bỏ vị trí bên Khải Lâm, cô vẫn cho rằng vị trí đầu tiên là tốt nhất. Mấy bức ảnh đó Vạn Tố Y xem đi xem lại nhiều lần, không hề vội vàng đưa ra quyết định. Một lúc lâu sau cô mới nói với Triệu Địch: “cô đợi một lúc, tôi ra ngoài gọi điện.” “Vâng.” Triệu Địch không hiểu ý cô lắm nhưng vẫn gật đầu đồng ý. Vạn Tố Y tay cầm điện thoại đi vào thư phòng, người cô định gọi điện không ai khác mà là Mạnh Kiều Dịch. “Sao vậy? Nhớ anh rồi à?” Đối với cuộc gọi từ Vạn Tố Y, Mạnh Kiều Dịch thường bắt máy rất nhanh. “Vâng, có đôi chút.” Dù đây không phải lí do chính mà Vạn Tố Y gọi điện nhưng cô vẫn không phủ nhận lời của Mạnh Kiều Dịch. Cô đang nghĩ gì sao anh có thể không biết? Nghe thấy giọng của Vạn Tố Y, anh liền nở nụ cười mà nói: “nói đi, phu nhân của anh gặp phải chuyện gì à?” “Không phải là càn anh giúp đỡ, chỉ là muốn anh góp ý kiến thôi.” Vạn Tố Y mỉm cười, do dự một lúc lâu mới mở miệng. “Được rồi.” Mạnh Kiều Dịch ngắn gọn đáp đợi cô nói. “Hôm nay Triệu Địch tìm cho em mấy vị trí tốt để đặt văn phòng, em thấy có vị trí tốt nằm ngay cạnh Đại Hưng cũng là gần ngay Khải Lâm, anh thấy có được không?” Vạn Tố Y nói vậy, cho dù cô không nói là vì lí do gì mà do dự anh cũng đã hiểu. “Cái này phải hỏi bản thân Mạnh phu nhân.” Mạnh Kiều Dịch hiểu rõ sự lựa chọn như này nên quyết định ra sao: “thái độ của người khác và công ty của mình, cái nào quan trọng hơn thì chọn cái đấy.” Trong chuyện này, Vạn Tố Y vô cùng do dự, không mấy đơn giản để quyết định. Nhưng Mạnh Kiều Dịch nói vậy, bỗng như nhắc nhở cô. “Em hiểu rồi.” Vạn Tố Y thở phào. So với thái độ của người khác thì vẫn là công ty của mình quan trọng hơn. “Còn chuyện gì nữa không?” Mạnh Kiều Dịch không mấy để tâm đến chuyện công ty của cô. Anh để tâm đến chuyện khác. Uv “Không có.” Vạn Tố Y trả lời rất chân thành. Mạnh Kiều Dịch nói qua điện thoại với giọng hơi thất vọng: “sao anh có cảm giác như đang bị lợi dụng vậy?” “Đâu có đâu.” Vạn Tố Y chưa từng có ý lợi dụng Mạnh Kiều Dịch. “Không nói nhớ anh sao?” So với anh hỏi cô trả lời, Mạnh Kiều Dịch muốn nghe cô tự nói. Vạn Tố Y hạ thấp giọng, cô nói những lời như này thường dùng giọng rất thấp, nghe rất ngọt ngào: “nhớ anh.” Bình thường, hai từ này rất ít khi được thốt ra từ miệng cô. Hôm nay cô bỗng chủ động nói khiến Mạnh Kiều Dịch cảm thấy thoải mái vô cùng. Cảm giác đó khiến anh mất tự chủ mà từa lên mặt bàn nói: “nói lại lần nữa.” “Em đâu phải là máy đánh vần?” Vạn Tố Y không để anh đắc ý mà mở miệng nói một câu tỏ ý từ chối. Mạnh Kiều Dịch không những không vui mà còn cười vui vẻ: “tính khí của hai người gộp lại đúng là hơi khó chịu hơn một người thật.” Người ta hay nói một lần mang bầu ngốc ba năm, Vạn Tố Y mới mang bầu mà đã bắt đầu có biểu hiện phản ứng chậm rồi. “Anh lo cho IQ của Y Y sau này quá.” “Anh đang chế nhạo em đấy à?” Vạn Tố Y ngây ra, cô không rõ câu nói này của anh là có ý khen cô hay là chế nhạo cô nữa. “Không. Đang khen em mà.” Mạnh Kiều Dịch phủ nhận, rồi lại tiếp tục: “ngây thơ đáng yêu.” “.........” Rồi, nãy giờ thì cô đã hiểu, rõ ràng là anh đang trêu ngươi cô. Vạn Tố Y tỏ ra vô cùng không vui: “em tắt đây, Triệu Địch đang đợi em dưới phòng khách.” “Không nói nhớ anh lần nữa thật sao?” Mạnh Kiều Dịch cố chấp bám chặt chủ đề này, Vạn Tố Y cách màn hình điện thoại cũng có thể hình dung ra gương mặt với điệu cười lưu manh của anh. Vạn Tố Y chớp chớp mắt, cả người cô toát ra vê hiếu động hiếm có: “nhớ..... em đang nghĩ về việc địa chỉ địa điểm văn phòng.” “Hứ!” Mạnh Kiều Dịch hừ nhẹ một tiếng, rõ ràng là không mấy vui vẻ: “tối nay sẽ sớm xuất hiện trước mặt em, khiến em nhớ anh.” Từ nhớ từ miệng anh nói ra rõ ràng được dùng với ngữ khí cao hơn, từ anh muốn nhấn mạnh, Vạn Tố Y hiểu rõ là ý gì. Chỉ cần Mạnh Kiều Dịch dùng ngữ khí này nói chuyện với cô là đã đủ biết, anh đang nghĩ gì. “Được thôi, đến đây.” Cho dù Mạnh Kiều Dịch không hề nhìn thấy, nhưng Vạn Tố Y vẫn hơi ưỡn bụng ra như để chứng minh cho anh thấy, cô đang mang bầu. Cô của bây giờ, khiến Mạnh Kiều Dịch không dám động chạm. Trong chuyện này, Vạn Tố Y luôn là người cầu xin bỏ qua, lúc này đây, cô bỗng nhiên phản kháng, thậm chí là cố ý thêm dầu vào lửa, khiến Mạnh Kiều Dịch vô cùng phấn khích: “được, em nhớ bảo Triệu Địch về sớm.” Bởi vì lúc này, Mạnh Kiều Dịch đang nhanh chóng xử lí công chuyện để về nhà sớm. “Hứ!” Vạn Tố Y nhại lời của Mạnh Kiều Dịch, nhưng trong ngữ khí của cô không hề có biểu cảm như Mạnh Kiều Dịch. Vạn Tố Y vừa gọi điện vừa lần theo cầu thang đi xuống, cô nhìn xuống Triệu Địch đang ngồi đó đợi cô, liền không nói gì nữa, nói rõ tình hình với Mạnh Kiều Dịch rồi cúp máy. “Vạn tổng.” Thấy Vạn Tố Y đi xuống, Triệu Địch liền đứng dậy. Vạn Tố Y mỉm cười, không để bụng cách xưng hô của Triệu Địch mà cho cô câu trả lời: “cứ đặt địa chỉ mà cô nói là được.” Triệu Địch sợ mình nghe nhầm nên hỏi lại lần nữa: “là chỗ bên cạnh Đại Hưng đấy sao ạ?” “Đúng, chính là chỗ đó.” Lần này, Vạn Tố Y vô cùng kiên quyết.