Vạn Tố y ngại ngùng nhắm nghiền mắt lại. Bây giờ hay rồi, cô không còn tò mò chuyện tối qua nữa, vì cô đã phần nào đoán được chuyện xảy ra tối qua. “Còn muốn xem nữa không?” Mạnh Kiều Dịch cố tình trêu cô, đưa tay định lật chăn lên;Vạn Tố Y liền dùng tốc độ nhanh nhất ngăn tay anh lại, không cho anh lật tấm chăn lên: “không... không cần đâu.... em không nhìn nữa....” “......” Vạn Tố Y nói xong câu này, liền đỏ mặt mà cúi đầu. Cái quái gì vậy? Sao câu này thốt ra từ miệng Vạn Tố Y lại ám muội đến vậy? Vạn Tố Y liếm môi, nói một hồi cô bỗng cảm giác môi hơi khô. Cô như cố tình tìm lí do để không nhắc chuyện tối qua nữa: “anh này..... hay hôm nay em cùng anh qua công ty nha.” “Sao đột nhiên lại muốn qua công ty cùng anh?” Chút tâm tư của cô anh thừa hiểu, nhưng vẫn giả vờ như không hiểu. Cô muốn nhờ chuyện này để Mạnh Kiều Dịch quên đi chuyện tối qua. “Hôm qua em hỏi Tôn Ích rồi, hôm nay em không có lịch làm việc.” Cô mượn cớ hôm nay rảnh rỗi để đi cùng Mạnh Kiều Dịch. Có Vạn Tố Y ở bên, Mạnh Kiều Dịch tất nhiên là đồng ý. Anh vui vẻ gật đầu. “Được thôi. Nhưng đến công ty chắc cũng giữa trưa rồi.” Mạnh Kiều Dịch chỉ ra ngoài cửa, nơi ánh nắng đã bắt đầu chói chang mà nhắc Vạn Tố Y. Vạn Tố Y nhìn theo hướng tay anh chỉ, có vê như không còn là sáng sớm nữa rồi. Cô một tay giữ mép chăn một tay với lấy điện thoại, đã mười giờ sáng rồi! Vạn Tố Y vội vàng vùng dậy, lúc này đây không có thời gian để quan tâm có đang mặc quần áo hay không nữa, cô vội vàng mở tủ lục tìm quần áo. Rõ ràng là Mạnh Kiều Dịch mới là người phải đi làm, nhưng người sốt ruột lại là Vạn Tố Y. Anh vẫn không vội vàng xuống khỏi giường mà ngồi yên thưởng thức khung cảnh xinh đẹp trước mắt mình. “Anh mau chuẩn bị đi, hôm qua Mạnh tiên sinh đã xon nghỉ rồi, hôm nay mà đến muộn nữa là mọi người sẽ có ý kiến không hay đấy.” Vạn Tố Y vừa mặc đồ vừa thúc giục Mạnh Kiều Dịch. Mạnh Kiều Dịch cười cô: “ai có ý kiến?” An là ông chủ, ai dám có ý kiến chứ? Vạn Tố Y quay đầu nhìn Mạnh Kiều Dịch, sau mới bó tay cười: “anh là ông chủ, hình như không có ai dám kiếm chuyện với anh thì phải.” Vạn Tố Y trước đây quá quen với việc làm nhân viên, chỉ cần đến muộn một chút là kiểu gì cũng gặp phiền phức. “Nhưng như này cũng không tốt. Vẫn nên nhanh nhanh chút.” Vạn Tố Y nghĩ, hôm qua cô livestream, Mạnh Kiều Dịch nghỉ làm ở nhà với cô; hôm nay lại ở cùng cô hết nửa ngày rồi, ít nhiều khiến Mạnh Kiều Dịch mang tiếng không để tâm đến công việc. Lần này, cùng Mạnh Kiều Dịch đến công ty cô không suy nghĩ gì nhiều nữa, sửa soạn và trang điểm theo phong cách cô thích. Cô trang điểm rồi chọn một chiếc váy liền, hợp với áo vét của Mạnh Kiều Dịch. Vạn Tố Y hôm nay sửa soạn rất đơn giản, không cố ý trang điểm và mặc đồ theo phong cách Dương Chi Thuỷ, có vẻ là sự dung hoà giữa phong cách của Vạn Tố Y và Dương Chi Thuỷ, đơn giản nhưng vẫn rất xinh đẹp. Hôm nay đi làm muộn không chỉ có Mạnh Kiều Dịch mà còn có cả Lí Nhược Hàm và Lương Dần. Vạn Tố Y cùng Mạnh Kiều Dịch đến tầng trệt công ty liền chạm mặt hai người họ cũng vừa đến đó. Buổi livestream hôm qua của Vạn Tố Y có ảnh hưởng rất lớn đến Lí Nhược Hàm và Lương Dần. Lương Dần vừa về đến nhà, Lí Nhược Hàm liền lôi chuyện về Vạn Tố Y ra tranh cãi với Lương Dần. Sáng nay, hai người họ lại tranh luận một hồi, đến giờ mới đến công ty. Lí Nhược Hàm vốn đã coi Vạn Tố Y như cây đinh trong mắt, lúc này chạm mặt Vạn Tố Y liền nhận ra ngay là cô; Lí Nhược Hàm cười nhạt lườm Lương Dần: “anh và cô ta đúng là có duyên, kiểu này chắc là ngày ngày gặp mặt rồi.” “Đi thôi.” Lương Dần mất kiên nhẫn nhắc Lí Nhược Hàm, hắn không muốn đứng lại quá lâu; một là vì cuộc điện thoại tối qua, hai là vì lo Lí Nhược Hàm sẽ gây chuyện với Vạn Tố Y. Lương Dần không sợ Lí Nhược Hàm gây chuyện với Vạn Tố Y, cái hắn ta sợ là việc này sẽ đắc tội Mạnh Kiều Dịch. “Vạn Tố Y, cô lợi hại thật đấy.” Lí Nhược Hàm cuối cùng cũng không hề nghe lời Lương Dần; cô ta đi thẳng đến trước mặt Vạn Tố Y. Trước chuyện của ngày hôm qua, Lí Nhược Hàm đứng trước Vạn Tố Y đều khép nép cẩn thận; bản thân cô ta cũng lo sợ đắc tội Mạnh Kiều Dịch. Nhưng sau khi xem buổi livestream hôm qua, Lí Nhược Hàm cảm giác bị lừa dối trong cô ta rất mãnh liệt; sự ganh ghét đố kỵ và phẫn nộ của cô ta đối với Vạn Tố Y càng sâu nặng hơn. Cộng thêm trước đây cô ta không hề thích Dương Chi Thủy, bây giờ lòng hận thù đối với hai người bị cô ta dồn lên một mình Vạn Tố Y! “Lí tổng quá khen rồi.” Đối mặt với Lí Nhược Hàm, Vạn Tố Y không mảy may có biểu cảm gì, chỉ cười nhạt àm trả lời cô ta. Vẻ mặt rất tự nhiên như không có gì mà trả lời của Vạn Tố Y khiến Lí Nhược Hàm rất khó chịu: “ ngoại trừ điểm cô rất giỏi này ra, cô không nghĩ là nên xin lỗi tôi và Lương Dần sao? Cô dùng thân phận Dương chi Thuỷ trêu đùa chúng tôi, quay chúng tôi mòng mòng, có vui không hả?” “Xin lỗi á?” Vạn Tố Y cười nhạt mà nói, như là để xác nhận lại; thấy Lí Nhược Hàm định mở miệng nói, cô nhanh chóng cướp lời: “theo tôi thấy thì không cần thiết đâu. Lúc cô và Lương Dần ngoại tình, chẳng phải cũng quay tôi mòng mòng đó thôi?” “.......” Vẻ mặt của Lí Nhược Hàm và Lương Dần đều biến sắc, điểm này cả hai người họ không thể phủ nhận. Nhưng cứ hễ ai nhắc chuyện này, Lí Nhược Hàm lại trút giận lên đầu người đấy: “ Vạn Tố Y! Tôi cảnh cáo cô không nên nói năng tầm bậy, tôi và Lương Dần đã kết hôn rồi, tôi và anh ấy là vợ chồng bình thường, cônmaf còn nói bậy là tôi sẽ kiện cô tội phỉ báng.” “Hoan nghênh.” Vạn Tố Y càng cười vui vẻ hơn; cô bây giờ phần nào hiểu hơn tâm trạng lúc đầu của Lí Nhược Hàm. Hoá ra nhìn người mình ghét đang rất bực tức nhưng không làm được gì lại vui đến vậy: “nhưng cô cũng nhắc tôi nhớ lại một chuyện, với thân phận của tôi lúc này chắc là quần chúng sẽ rất hứng thú với những câu chuyện quanh tôi. Nếu như trong chương trình nào đó tôi có lỡ lời lôi hai người ra kể, thì xin lỗi trước nhé.” Vạn Tố Y là đang nhắc nhở Lí Nhược Hàm, nếu như cô ta có ý đào bới chuyện cũ ra; thì cô sẽ không giúp Lie Nhược Hàm và Lương Dần giữ bí mật những hành động của họ trong quá khứ. Lí Nhược Hàm đơ người, dường như bị Vạn Tố Y doạ cho thất thần. Nếu như là Vạn Tố Y của trước đây nói những lời này, cô ta sẽ không tin. Nhưng bây giờ Mạnh phu nhân đang nói những lời này; lời nói của Vạn Tố Y không chỉ đại diện cho mình cô, mà còn đại diện cho nhà họ Mạnh. Lí Nhược Hàm không thể không tin lời Vạn Tố Y; nếu như cô ta bới lại chuyện cũ cũng sẽ đồng nghĩa với việc tất cả những bí mật trong quá khứ sẽ bị phoei bày.... “Cô mà dám làm vậy! Tôi nhất định sẽ không để yên!” Lí Nhược Hàm ngoại trừ có thể nói những lời như này ra, hình như đều không làm gì được Vạn Tố Y. “Cô thử xem.” Vạn Tố Y đối diện với Lí Nhược Hàm miệng đầy những lời nói độc địa, mà không hề run sợ. Mạnh Kiều Dịch đang nắm tay Vạn Tố Y cùng đứng đấy, liền nhìn Lí Nhược Hã, lộ ra điệu cười lạnh lùng: “tôi thật sự muốn xem xem, Lí tổng giám sát không buông tha vợ tôi là vẻ như thế nào?” Anh vẫn còn đứng đây, mà Lí Nhược Hàm này nói những lời như thế, có phải hơi quá đáng rồi không?