Tào Lan thấy Lý Nhược Hàm phản ứng rất lớn, nên giải thích: “lần trước hoạt động của trung tâm mua sắm quen, cô ấy giúp mẹ trang điểm, thấy tay nghề rất khá nên đã lưu lại phương thức liên lạc.” “Mẹ dùng lí do gì để mời cô ấy đến đây?” Lý Nhược Hàm hỏi rất tường tận, không muốn bỏ qua bất cứ một tiểu tiết nào. “Mẹ nói ngày mai cần trang điểm, cũng muốn mời cô ấy đến làm khách mời.” Tào Lan nói hết với Lý Nhược Hàm cũng không hề phát hiện Lý Nhược Hàm không thích Dương Chi Thủy.: “cô ấy lúc đầu không dồng ý, nhưng sau một thời gian suy nghĩ có lẻ nghĩ tình bạn bè với các con nên đã đồng ý.” Quan hệ bạn bè” Lý Nhược Hàm cười lạnh, Cô và Dương Chi Thủy từ lúc nào mà trở thành bạn bè, rõ ràng là quan hệ của những kẻ địch. Từ lúc Tào Lan nhắc đến Dương Chi Thủy, Lương Dần không hề lên tiếng. Hắn dường như đối với việc này không mấy hứng thú, nhưng hắn tự biết, trong lòng hắn nổi lên những gợn sóng lăn tăn. Dương Chi Thủy đồng ý yêu cầu của Tào Lan, có khi nào một phần nguyên nhân là vì hắn không? Là thân phận của Dương Chi Thủy, Vạn Tố Y đã quên bén đi chuyện ngày mai tham gia buổi họp lớp của Tào Lan. Cho đến tối Tào Lan lại nhắn tin nhắc nhở thì vạn Tố Y mới nhớ ra việc này. Đã đồng ý rồi thì buổi hợp mặt ngày mai phải đi thôi. Vạn Tố Y trả lời tin nhắn xong vẫn chưa có ý định nghỉ ngơi, cô ngồi ở phòng khách lướt weibo, xem rất say sưa. Giờ này đã muốn lắm rồi nhưng hải viện vẫn có bạn đến thăm. Tôn Ích vào báo với Vạn Tố Y,: “tiểu thư, Nhạc nhất Nhạc tiểu thư lần truốc lại đến.” “Nhất Nhạc?” Vạn Tố Y có chút ngạc nhiên, Nhạc Nhất Nhạc muốn thế này còn đến có chuyện gì” Nhìn thấy Tôn Ích gật đầu, chắc chắ đó là Nhạc Nhất Nhạc, Vạn Tố Y bảo cậu mời vào Nhạc Nhất Nhạc cũng đúng là một nhân vật kỳ lạ, lúc nào cũng thích nửa đêm đến chơi. Nhạc Nhất Nhạc lần này đến cũng không khác gì lần trước, thân mặc bộ đồng phục sát người, gương mặt với nụ cười tươi tắn. “Tố Y, muộn thế này vẫn chưa ngủ à, tớ tưởng cậu ngủ rồi.” Nhạc Nhất Nhạc lúc đến đây đã nói với Tôn Ích nếu như hai người đều đã ngủ thì không cần thồng báo. “Cậu sao lúc nào cũng đến muộn thế này? Không an toàn chút nào?” Vạn Tố Y bất lực nhìn Nhạc Nhất Nhạc cười Nhạc Nhất Nhạc xoay cổ tay, cả người toát lên vẻ bạo lực: “còn ai có thể làm tớ cảm thấy không an toàn? Mấy người đàn ông còn không phải là đối thủ của cô, cô không hề cảm thấy bản thân không an toàn. Vạn Tố Y cười, nói đùa: “tớ thấy người khác không an toàn.” Nhạc Nhất Nhạc nhất thời không hiểu lời Vạn Tố Y, một mặt ngây ngô, lát sau mới không nhịn được cười thành tiếng, vặn cổ Vạn Tố Y: “đươc lắm, cậu giám cười nhạo tớ hả.” “tớ không có mà.” Van Tố Y đưa tay đầu hàng, về vũ lực cô chưa bao giờ là đối thủ của Nhạc Nhất Nhạc Nhạc Nhất Nhạc đùa chọc vạn Tố Y một lát mới buông cô ra. Nhưng Nhạc Nhất Nhạc hôm nay đến không phải chỉ đến thăm Vạn Tố Y, còn một chuyện cần bào với Vạn Tố Y: “đúng rồi, có chuyện này tớ cần nói với cậu.” “ửm, nói đi” Van Tố Y không hề nghĩ Nhạc Nhất Nhạc sẽ nói chuyện gì quan trọng. Vạn Tố Y từ đĩa trái cây trên bàn bóc cho Nhạc Nhất Nhạc một quả quýt. “Hôm qua Lương Dần đến tìm tớ.” Nhạc Nhất Nhạc nói Vạn Tố Y nghe đến cái tên Lương Dần, đột nhiên dừng tay. Vạn Tố Y không có nhiều bạn bè, Lương dần chỉ mới gặp qua Nhạc Nhất Nhạc nhưng cũng không có phương thức liên lạc, cô không biết Lươn Dần tìm Nhạc Nhất Nhạc bằng cách nào. “Hắn làm sao liê lạc được với cậu.?” Vạn Tố Y rất lo lắng Lương Dần làm gì gây trở ngại cho Nhạc Nhất Nhạc. “Hắn hình như không biết cách liên lạc với tớ, đứng ở phòng cảnh sác rất lâu, lúc tớ tan làm thì nhìn thấy.” Nhạc Nhất Nhạc cũng biết Lương dần không có cách liên lạc với mình nên có lẻ là hắn nghĩ Nhạc Nhất Nhạc sẽ ở phòng cảnh sát đó nên trực tiếp đến tìm. Cuộc nói chuyện giữa Lương Dần và Nhạc Nhất Nhạc không hề vui vẻ, từ cách nói chuyện của Nhạc Nhất Nhạc thì biết rồi: “cái tên Lương Dần này không biết hắn nghĩ gì, đến timg tớ còn bảo tớ đùng nói lại với cậu, nghĩ sao vậy, mình là bạn của nhau, tớ đâu phải là bạn của hắn.” Vạn Tố Y cười, cô không quan tâm mấy đến Lương Dần, nhưng cô rất tò mò, rốt cuộc Lương Dần tìm Nhạc Nhất Nhạc có chuyện gì? “Vẫn chưa đợi Vạn Tố Y hỏi, Nhạc Nhất Nhạc đã đem kể hết chuyện của Lương Dần: “ tớ thấy giời này thật là giả tạo. Cậu nói xem, lúc ly hôn không nói gì đến chuyện bù đắp, bây giờ ly hôn bao lâu rồi mới nói đến chuyện bù đắp. “hắn muốn bù đắp?” Vạn Tố Nghĩ cô đang nghe đươc chuyện hài, biểu cảm trên mặt rất khó coi. “ừ, nói cái gì hy vọng mỗi tháng gửi cậu một ít chi phí chăm sóc. Bảo tớ đừng nói với cậu, mỗi tháng chuyển đi từ tài khoản của tớ. tớ thật sự thấy hắn ta bị bệnh, không biết đang có ý đồ gì.” Chuyện này nếu đổi lại là các cặp vợ chồng bình thường, Nhạc Nhất Nhạc còn có thể lí giải, có lẻ là chỗng cũ còn tình cảm với vợ cũ. Nhưng Vạn Tố Y bên Cạnh Lương Dần đến Nhạc Nhất Nhạc còn nhìn ra, Lương Dần không hề yêu Vạn Tố Y, hơn nũa còn đối xử với Vạn Tố Y rất tệ. Lúc trước Vạn Tố Y yêu Lương Dần sâu đậm, anh không nghĩ gì đến việc bồi thường. Bây giờ Vạn Tố Y sống rất tốt, hắn ta lại muốn bồi thường, Nhạc Nhất Nhạc nghĩ đúng là vẽ vời thêm chuyện. Vạn Tố Y cười lạnh, đối với hành động của Lương Dần không một chút cảm động, dối với cô mà nói, việc làm của Lương Dần tất cả là cho rắn thêm chân “cảm ơn cậu, nhất Nhạc” Vạn Tố Y rất cảm ơn Nhạc Nhất Nhạc, đã nghĩ cho cô, giúp cô từ chố Lương Dần. Nhạc Nhất Nhạc lắc đầu: “đây có phải là chuyên gì to tát. Có điều, tớ muốn nói với cậu, cậu nên tránh Lương Dần xa một chút.” “Tớ biết rồi.” Vạn Tố Y từ sau khi ly hôn chưa bao giờ chủ dộng thân mật. Nhạc Nhất Nhạc nhìn thái dộ của Vạn Tố Y không hề bị chuyện này làm cho cảm động cô cũng yên tâm rồi, cô từ vị trí của mình đứng lên chuẩn bị ra về: “tớ đến vì chuyên này, xong việc rồi,,tớ về đây.” “Nhanh vậy sao?” Vạn Tố Y còn muốn Nhạc Nhất Nhạc ở lại chơi một lúc nữa. “Cậu biết đó, tớ tranh thủ chạy ra một chút không ở lâu được.” Nhạc Nhất Nhạc nhún vai, bất lực. Cô có công sự, Vạn Tố Y cũng không giữ cô, tiễn cô ra về. Tiễn Nhạc Nhất Nhạc về cũng đã rạng sáng, Vạn Tố Y vẫn chưa buồn ngủ, cô quyết định ra vừa hoa đi bộ. Đèn trong vườn hoa hư đã lâu, cứ quên gọi thợ đến sửa. Vừa bước ra vườn hoa một lúc Vạn Tố Y có chút sợ hãi, chuẩn bị vào nhà thì một cánh tay từ đằng sau ôm eo cô lên tiếng: “sợ rồi à?” Vạn Tố Y quay đầu nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai anh tuấn của Mạnh kiều Dịch cô yên tâm rồi: “sao anh cũng ra đây, công việc giải quyết xong rồi?” “Anh đứng trên lầu nhìn thấy Y Y ra ngoài, anh không yên tâm.” Vạn Tố Y Ngưỡng đầu nhìn anh cười, một lúc thì quay đầu về phía trước bước đi không hề có một chút sợ hãi: “ngày mai em đến Lương Gia một chuyến.”