Ông xã đừng quá gấp
Chương 34
Viêm Cảnh Hi nhếch khóe miệng, gửi tin nhắn này cho Lục Hữu Nhiễm, sau đó lại soạn một tin nhắn khác gửi qua: "Nếu như anh có việc, phiền nói trước một tiếng, để người ta vô duyên vô cớ đợi nửa tiếng đồng hồ, cảm giác rất không thoải mái."
Viêm Cảnh Hi gửi qua, bỏ di động vào trong túi, quay người đi ra rạp chiếu phim.
5 phút sau Lục Hữu Nhiễm gọi điện thoại qua.
Viêm Cảnh Hi nhìn màn hình biểu thị có cuộc gọi tới của Lục Hữu Nhiễm, cô trái lại rất tò mò, người đàn ông này một giây trước bắt cá hai tay, một giây sau sẽ nói cái gì với cô.
Viêm Cảnh Hi nhận điện thoại.
"A lô." Viêm Cảnh Hi bình thản mở miệng.
"Cô chờ ở rạp chiếu phim, nửa tiếng sau tôi đến, 10 giờ hẳn là vẫn có phim." Anh ta trầm giọng nói xong, lại cúp điện thoại di động.
Viêm Cảnh Hi kinh ngạc nhìn về phía di động.
Đây là cái chuyện quái gì vậy?
Người đàn ông kia cũng quá kiêu ngạo!
Không một câu giải thích, dường như anh ta ở bên ngoài tìm phụ nữ là điều đương nhiên, người khác chỉ có thể vui vẻ tiếp nhận. Càng hoặc là anh ta cảm thấy không sai khi anh ta làm ra loại hành động bất trung này, cô còn phải đưa cho anh ta một cờ, cảm ơn anh ta đã có thể dành thời gian đến xem phim với cô?
Hừ!
Toàn thế giới không phải chuyển động quanh một mình anh ta!
Viêm Cảnh Hi cầm di động gạt qua chế độ im lặng, để trong túi, tiếp tục trở về.
Nửa tiếng sau, cô vẫn còn đang ở trên đường, di động chấn động lên.
Viêm Cảnh Hi nhìn về phía màn hình điện thoại biểu thị cuộc gọi đến của Lục Hữu Nhiễm, cười nhạt, lại để di động vào trong túi lần nữa.
Cô trở lại nhà trọ, đã là 9 rưỡi tối, bốn phía một mảnh đen kịt, chỉ có căn phòng Lục Mộc Kình đèn sáng.
Viêm Cảnh Hi mở đèn, thức ăn vẫn ở trên bàn.
Cô bỗng nhiên nhớ tới, lúc đi nồi chè đậu đỏ trên bếp ga vẫn còn đang nấu.
Cô vội vàng vọt vào phòng bếp, bếp đã tắt, nồi chè đậu đỏ vẫn còn trên bếp ga.
Viêm Cảnh Hi mở nắp nồi, mơ hồ có chút cháy sém.
Viêm Cảnh Hi chột dạ, cắn cắn môi, trong con mắt trong suốt thoáng qua một chút bất an.
Cô đi ra ngoài không nói làm gì, đây là tự do của cô.
Thế nhưng, cô lại quên mất nồi chè đậu đỏ vẫn còn đang nấu, nếu không phải anh đúng lúc tắt đi, nói không chừng sẽ dẫn đến hỏa hoạn.
Bây giờ Lục Mộc Kình chắc chắn rất tức giận.
Viêm Cảnh Hi đang nghĩ ngợi, di động vang lên, cô nhìn cuộc gọi đến là của Phùng Như Yên.
Viêm Cảnh Hi nhìn thấy Phùng Như Yên gọi điện liền bực bội, hít sâu một hơi, sau khi điều chỉnh hô hấp, ấn trả lời.
"Mẹ." Viêm Cảnh Hi gọi một tiếng.
"Viêm Cảnh Hi, cô có phải cánh cứng cáp rồi không, không biết trời cao đất rộng, cư nhiên để Hữu Nhiễm ở rạp chiếu phim chờ cô một tiếng, còn không nhận điện thoại của cậu ta? Có người khác người như cô thế sao? Có người không hiểu chuyện như cô vậy sao? Cô cho rằng mình là ai? Cư nhiên dám thả chim bồ câu của Hữu Nhiễm, xem ra cô thật sự không muốn tốt nghiệp, còn có, tôi thấy trước đây tôi đầu tư cho dì Trương kia của cô hai vạn tệ cũng phải trả lại rồi, cái thứ gì..." Phùng Như Yên đùng đùng mắng.
Viêm Cảnh Hi để di động cách tai xa một chút, đặt lên bàn, chờ bà ta mắng xong.
Cô thật có chút hiếu kỳ, Phùng Như Yên biết chuyện của Viêm Nhị sao?
Con gái của bà ta đang phá cô cùng Lục Hữu Nhiễm, bà ta lại đang tác hợp cô cùng Lục Hữu Nhiễm, trong nồi phản sao?
Viêm Cảnh Hi nghe trong di động không còn tiếng mắng nữa, cầm di động lên, đặt ở bên tai.
"Tại sao không nói chuyện, cô đang nghe sao?" Phùng Như Yên không vui mắng.
Viêm Cảnh Hi nổi lên một chút, khó khăn nói: "Mẹ, mẹ nghe con giải thích, mẹ không phải bảo con ở lại nhà trọ cho tốt sao? Trước đó con chạy ra theo Lục Hữu Nhiễm đi xem phim, không làm tốt việc nhà, bây giờ Lục tiên sinh rất tức giận, con còn khiến cho bữa ăn khuya bị đốt trụi, nói không chừng, ngày mai sẽ nên
<img src="http://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20180516/ongxa-34.png" data-pagespeed-url-hash=2598133645 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">
Truyện khác cùng thể loại
70 chương
123 chương
82 chương
70 chương
31 chương
5 chương
115 chương