Ông Xã Chuẩn Sói Ca

Chương 167 : Bữa tiệc tại Đan gia

Biết người biết mặt, không biết lòng, đây cũng chính là điều khiến Đan Nghi lo sợ nhất. Cô hiện tại vẫn chưa sẵn sàng để đặt niềm tin  vào bất kì ai cả. .... Buổi tối....bữa tiệc chính thức khai màn. Bữa tiệc của Đan gia, mời đến không ít đối tác làm ăn, người của các gia tộc thế giao,và cả những người có thân phận, địa vị cao trong xã hội mà Đan gia có khả năng mời đến... Đan Nghi lặng lẽ quan sát mọi thứ, cố biết, Trần Hải Minh lần này vì Trần Ngọc Tâm mà đã tiêu tốn không ít tâm huyết. Ông ta hiện tại chính là đang lót đường cho Trần Ngọc Tâm, để mong sau này cô ta có thể thuận lợi lập thân ở thành phố này. Khi trước Trần Hải Minh " bảo vệ " Đan Nghi quá cẩn thận,rất ít khi đưa cô đến những bữa tiệc kiểu này .... Đến ngay cả lần này, thật sự ông ta  cũng không hề nghĩ tới Đan Nghi... Nhưng không ngờ Đan Nghi lại về đột xuất như này, Trần Hải Minh nếu chỉ đưa Trần Ngọc Tâm đến dự tiệc mà không đưa Đan Nghi đi thì thật không ra làm sao cả. Trần Ngọc Tâm rất nhanh đã cùng Trần Hải Minh xuất hiện trong bữa tiệc. Ngay từ thời gian trước, Trần Hải Minh đã giới thiệu qua thân phận con gái ân nhân cứu mạng của Trần Ngọc Tâm với mọi người... lần này cũng không ngoại lệ....mọi người có mặt trong bữa tiệc cũng không nghĩ quá nhiều, ngược lại còn cảm thấy Đan gia và Trần Hải Minh đều là những người trọng tình trọng nghĩa. .... Nhưng gu thời trang của Trần Ngọc Tâm và Trần Hải Minh thì quả là không có chút gì gọi là tinh tế cả... Trong đống đồ mà Đan Nghi kêu dì Dương mang qua, cô ta đã chọn lấy một chiếc váy trắng hoa đỏ để mặc. Nếu như mặc ngày thường thì cũng không quá khó coi,vì dù sao ở cái độ tuổi 18, cơ thể thiếu nữ như đóa hoa chớm nở, mơn mởn xuân thì... dù sao cũng sẽ không đến mức quá tệ.... Nhưng để xuất hiện trong bữa tiệc sang trọng này, thì quả là không hợp. Hơn nữa, cô ta lại còn chọn chính đôi giày cao gót khảm kim cương mà kết hợp cùng chiếc váy, nhìn thôi đã thấy lố quá mức, chẳng khác gì đang khoe của với thiên hạ. Còn thêm chiếc châm hột soàn cài áo, dây chuyền bằng vàng....tổng thể bộ trang phục, trang sức này, thật đúng là được thừa hưởng tuyệt đối từ gu thẩm mỹ của ba cô ta. Lúc nhìn thấy Trần Ngọc Tâm xuất hiện, Đan Nghi cũng không biết bản thân nên nói gì nữa, dì Dương cũng có biểu cảm khó tả. Trần Hải Minh đưa Trần Ngọc Tâm đi gặp gỡ khách mời, ai cũng biểu hiện rất bình thường,bởi những người được tu dưỡng đạo đức tốt sẽ không bao giờ ra mặt chê trách cách ăn mặc, trang điểm của người khác, khiến người đó bị mất mặt trước đám đông. Trần Ngọc Tâm thì lại cử tưởng rằng mình phối đồ rất tuyệt, rất hợp mốt...Còn với con mắt thẩm mĩ của Trần Hải Minh cũng chủ đích rằng ông ta không thể nhìn ra việc con gái mình mặc trang phục như vậy thì có vấn đề gì. Khách mời đã đến không ít... Vì bữa tiệc do Đan gia chủ trì, nên rất nhiều khách mời đã chủ động chuẩn bị quà cho Đan Nghi, nhưng nghĩ tới Trần Ngọc Tâm cũng tầm tuổi vậy, mà giờ chỉ đơn độc  tặng quà cho cô thì không được hay cho lắm, vậy nên mọi người lại tiện tay chuẩn bị quà cho cả " con gái ân nhân của Đan gia " nữa.. Và thế là Trần Ngọc Tâm cũng nhận được không ít quà, nhìn đống hộp được bọc rất đẹp chồng chất lên nhau,cô ta chỉ hận một lỗi là không thể lập tức mở từng hộp từng hộp ra xem bên trong đó có những thứ quý giá gì. Là vàng bạc, châu báu? Là kim cương? Là đồng hồ hàng hiệu? Là túi xách trong bộ sưu tập mới nhất? Hay là mỹ phẩm cao cấp? Phản chăng, tâm trạng cô ta lúc này là vô cùng phấn khích. Ngược lại, Đan Nghi cử chỉ đoan trang, nhã nhặn, lễ phép, đường hoàng đưa những món quà mình nhận được cho dì Dương giúp cất gọn,rồi vừa cảm ơn người tặng quà và cùng họ nói dăm ba câu thăm hỏi, thật không có điểm nào để người khác chê bai  được. Cô không quá coi trọng việc mình nhận được quà gì, đối với cô mà nói, những món quà này so với những dịp khác cơ bản là chẳng có gì khác biệt....quan trọng là tấm lòng của người tặng thôi. Trần Ngọc Tâm theo sát bên cạnh Trần Hải Minh, tựa như một tiểu bạch thỏ, rụt rè, e ấp... ai không biết thì chắc chắn  sẽ nhầm cô ta mới là con gái của Trần Hải Minh chứ không phải Đan Nghi.