Hạ Trúc hôm nay dậy trễ, cô cũng không hiểu tại sao mấy hôm nay thường dậy trễ, người cũng uể oải, mệt mỏi lạ thường. Ma Thần đâu? Mọi hôm hắn luôn làm việc trong phòng, chờ cho cô tỉnh dậy mới cùng đến phòng làm việc mà.... Lạ nhỉ, không lẽ hắn chán cô rồi? Nghĩ như vậy làm Hạ Trúc ngay lập tức nhíu mày khó chịu, dù muốn quên cái tâm trạng này lắm nhưng không được! Cô ra khỏi phòng đi tìm hắn, chính là đi tìm thật sự đấy, mặc dù cô đang tự nhủ với lòng rằng mình chỉ đang đến phòng ăn thôi. Nhưng đều đã đi khắp nơi rồi, sao vẫn không thấy hắn vậy? Thấy có người đi qua, cô vội hỏi người kia: "Lão Đại của các anh đâu rồi?" Tên thuộc hạ khó xử, vẻ mặt căng thẳng "Sao thế? Xảy ra chuyện gì?" Thấy người này thật đang lo lắng muốn chết, đột nhiên cô có linh cảm vô cùng xấu! Người kia ấp úng, thật không biết có nên nói hay không nữa! Thấy hắn vẫn cứ đứng yên đó mà nhíu mày, cô không kiên nhẫn mà hỏi tiếp: "Anh mau nói đi!" "Tôi...Chuyện là rạng sáng hôm nay Lạc Gia... đã đánh vào một trụ sở chiến đấu của chúng ta, Lão Đại đã nhanh chóng dẫn quân đi đánh trả rồi!" "Cái gì?" Hạ Trúc kinh sợ không thôi. Đây chính là cuộc sống của họ sao? Mới hôm qua vẫn còn êm ấm, hôm nay thật không biết có còn sống nổi không! Làm sao đây Ma Thần... Cô còn chưa nói cho hắn nghe quyết định của mình mà! - ------------ "Khai hỏa!" Ma Thần đứng ở vị trí chỉ huy ra lệnh cho xe tăng chiến đấu tấn công. Xem ra Đường Hi thật sự đã trở thành chủ mẫu Lạc Gia rồi, Lạc Kình nhanh chóng cho quân tiến đánh Ma Sát Bang cũng là vì muốn trả thù cho cô ta mà thôi! Đã mấy tiếng trôi qua rồi, cả hai bên vẫn chưa nắm chắc được phần thắng. Tức thật! Hắn nhất định sẽ không thua trận này! Tuy nơi mà Lạc Gia đánh tới là trụ sở chiến đấu tương đối lớn của Ma Sát Bang, nhưng lại gần trụ sở chính của nó nên Ma Thần có thể nhanh chóng đến nơi giao chiến. Bằng không, mặc dù có thể điều khiển binh lực qua màn hình quan sát cũng khó có thể cân bằng lực lượng hai bên đươc. Ma Thần biết đây vẫn chưa là toàn bộ binh lực của Lạc Gia, bọn chúng vẫn còn lực lượng thâu tóm được từ Liên Mình True Blood và Nolan. Đó mới chính là điều hắn lo ngại, sở dĩ không xuất binh trước là vì thế. Nếu bỏ qua binh lực vừa có kia, hai bên sẽ ở trong tình trạng ngang sức, nhưng Ma Thần biết Lạc Kình sẽ không dễ dàng bỏ qua nguồn lực to lớn này, bất lợi đang ở phía của Ma Sát Bang. Nhưng hôm nay hắn lại có một niềm tin mãnh liệt rằng mình sẽ thắng, bởi vì cô ấy đang chờ... - -------------------- "Lạc Kình..." Đường Hi vừa nhìn cục diện trận đấu, vừa gọi tên hắn. Nhớ đến hôm qua thật khiến cô tức chết! Đến tận ngày xuất binh cô mới được biết kế hoạch của hắn. Lạc Kình đúng là không phải người nữa rồi, nên nhớ hắn luôn ở bên cô suốt, vậy mà mọi kế sách cô chẳng hay biết gì cả! Đến khi hắn đưa cô lên phi cơ, cô mới bắt đầu chống cự đòi làm rõ sự việc. Quan trọng nhất là cô không mong cục diện này diễn ra, hai bên giao đấu chẳng có ích lợi gì hết! Tuy cô là người có thù tất báo, nhưng không phải kẻ cứng đầu không nói lý lẽ, Lạc Kình chắc chắn là vì Ma Thần khi dễ cô cho nên mới quyết định như vậy! Cô không thể để hắn vì cô mà gặp nguy hiểm được. Hơn nữa Hạ Trúc còn nơi đó, nếu không may gặp chuyện thì làm sao đây? Vậy mà Lạc Kình lại không nghe cô nói, lôi cổ cô đi cùng hắn! Mặc dù nãy giờ cô luôn lo lắng không thôi, hắn vẫn chẳng có phản ứng gì hết. đến khi cô gọi tên, Lạc Kình mới đẩy đầu cô tựa vào vai mình, các ngón tay vẫn đặt trên đầu cô, nhẹ nhàng vỗ: "Sợ gì chứ?" Đường Hi thở dài, ôm chặt eo hắn, từ trước tới giờ những trận đấu mà cô thấy, hoặc chính mình giao chiến đều ở mức nhỏ lẻ, bản thân cô tự có thể thấy được kết quả. Quy mô lớn hơn nữa cũng là từ khi ở cạnh Lạc Kình mới thấy được. Nhưng lần này thật vượt xa sức tưởng tượng của cô rồi! Hai đội binh đều vô cùng hùng mạnh, chưa nói lực lượng ai nhiều hơn ai, chỉ duy những vũ khí chiến đấu tối tân đến không thể nào tối tân hơn nữa mà hai bên có được đã khiến cô không tin nổi vào mắt mình nữa. Đúng thật là hiện tại bên Lạc Gia sở hữu lực lượng đông đảo hơn trông thấy, nhưng chưa ai nói trước được điều gì hết! Ma Thần cũng không phải là một kẻ dễ đối phó, cứ tiếp tục tình hình này thật không phải là cách hay! Cô sợ... Cô sợ người bên cạnh này đây sẽ... "Trận đấu này anh mang theo em, em không thấy lạ sao?" "Có chứ!" Nhớ lần giao chiến trước với Ma Thần, dù cô có nài nỉ gãy lưỡi hắn cũng không đoái hoài tới kia mà, lần này lại đưa cô đi theo? "Anh đã đưa em theo cùng, nhất định sẽ không để em chịu một tí tổn thương nào!" Đường Hi bất ngờ nhìn hắn, đôi mắt hắn thật đẹp, nhưng cũng thật mạnh mẽ, nó là đôi mắt kiên định nhất mà cô từng thấy, nhưng sâu trong đó nữa là sự ấm áp khi hắn nhìn cô! Đường Hi mỉm cười, thoải mái nằm trong lòng ngực hắn...