Editor: Quỷ Quỷ
Bạch Ngọc Khiết đuổi tới câu lạc bộ Bóng Đêm Mông Lung, hỏi trước sau sân khấu, nhưng không hề thấy Phong Tử Khiêm.
Cô thở hổn hển, gọi điện cho An Mộc, đối phương không bắt máy.
Không còn cách nào khác, lúc này cô mới nghĩ, vẫn nên trở về đoàn làm phim.
Tuy nhân vật Quỳnh Hoa ít đất diễn, nhưng đạo diễn Hoàng đích thân quay, đây là cơ hội hiếm có.
Bạch Ngọc Khiết vội vã về đến nơi thì đã hơn 3h.
Đúng lúc đến phần thử vai cuối cùng.
Trước mắt cô chỉ có một bối cảnh rất đẹp đẽ, hơn nữa nhân vật Quỳnh Hoa được hóa trang vô cùng diễm lệ, làm cho cô nảy sinh một loại trực giác.
Quỳnh Hoa sẽ rất nổi tiếng.
Tuy đất diễn chỉ có một tập, nhưng nó sẽ đưa cô trở thành tâm điểm chú ý của dư luận, giá trị của cô sẽ gia tăng đột phá!
Bạch Ngọc Khiết lập tức ghen ghét đến phát cuồng!
Đó là vai diễn của cô!
Bạch Ngọc Khiết nhất thời bị cơn tức giận lấn át, không nghĩ ngợi gì mà trực tiếp xông tớin.
Một cái tát vang dội kéo mọi người còn đang đắm chìm trong ảo mộng về tình yêu tuyệt đẹp trở về với thực tế.
An Mộc nhập tâm nhanh, thoát ra cũng nhanh, trên mặt đau rát, cô lại không hề nhúc nhích, chỉ đứng ở im, trong đôi mắt phượng léo lên tia tính toán.
Quả nhiên, đạo diễn Hoàng nổi giận đầu tiên:”Này cô là ai? Sao lại thế này? Nhân viên đâu cả rồi? Đều chết cả rồi sao?”
Có người đi tới thấp giọng nói bên tay đạo diễn Hoàng:”Đạo diễn Hoàng, cô ấy mới là người đóng vai Quỳnh Hoa.”
“Cái gì là người đóng Quỳnh Hoa, Quỳnh Hoa không phải ở đằng kia sao?” Đạo diễn Hoàng nổi giận gầm lên một tiếng, đi vòng qua máy quay đi lên phía trước, “Làm gì có chuyện đó? Mau báo cảnh sát, có người hành hung diễn viên!”
An Mộc vẫn không nói một lời, ánh mắt lại liếc nhìn Bạch Ngọc Khiết.
Quả nhiên, Bạch Ngọc Khiết hồi phục lại lí trí, lập tức trở nên điềm đạm đáng yêu, “Đạo diễn Hoàng, đây là vai diễn của tôi, cô ta là ai chứ, tôi vừa mới bước vào đây đã có người gọi điện thoại bảo nói có người muốn tìm tôi, không hiểu sao lại chẳng có ai cả, rõ ràng là cô ta trăm phương ngàn kế cướp vai diễn của tôi.”
Haizz, Bạch Ngọc Khiết cũng không phải kẻ ngốc!
Ai cũng biết đạo diễn Hoàng nổi tiếng thiết diện vô tư, ghét nhất là các diễn viên diễn trò lục đục với nhau.
Nghe tới đây anh ta còn có thể có ấn tượng tốt gì về mình chứ?
Đạo diễn Hoàng lập tức nhíu mày, chỉ vào An Mộc nói:”Ai để cho cô ta diễn Quỳnh Hoa?”
Quản lý Dương phụ trách giám sát diễn viên tập luyện, cũng chính là người vừa rồi để An Mộc diễn vai Quỳnh Hoa, thận trọng bước về phía này:”Đạo diễn Hoàng, là tôi.”
Bạch Ngọc Khiết nhìn quản lý Dương:”Quản lý Dương, anh nhận bao nhiêu tiền của cô ta vậy, dám thay đổi diễn viên?”
Bạch Ngọc Khiết liều lĩnh đổ sự oan uổng này lên đầu quản lý Dương, cô thật sự nghĩ anh ta đã nhận hối lộ, nếu không phải nhân vật quan trọng, làm sao có thể đứng ra trực tiếp đổi diễn viên?
Cô làm sao biết được rằng, hôm nay An Mộc dốc lòng diễn xuất, để lại ấn tượng cao quý lạnh lùng gây rung động với mọi người.
Quản lý Dương làm việc cho đạo diễn Hoàng, ánh mắt nhìn người nhất định phải có.
Chỉ cần liếc mắt một cái, anh có thể khẳng định, An Mộc hóa trang không hề thua kém Bạch Ngọc Khiết.
Còn về phương diện diễn xuất….
Vai diễn này là một “bình hoa”. Tác phong của Bạch Ngọc Khiết cũng không quá xuất sắc, nhưng quản lý Dương không nghĩ cử chỉ và tư thái của cô có thể đảm đương được vai diễn quan trọng này!
Anh nhìn An Mộc, nhớ đến sự thể hiện của cô vừa rồi, nhất thời có chút thất thần.
Sự do dự này của anh khiến cho đạo diễn Hoàng gần như tin rằng anh bị Bạch Ngọc Khiết nói trúng tim đen.
Sắc mặt đạo diễn trầm xuống, quay đầu nhìn An Mộc:”Hừ, bản thân mình đã làm không tốt, làm sao có thể trở thành diễn viên giỏi? Mau đi thay quần áo đi! Hôm nay làm mất thời gian của chúng tôi, phí sai phạm tôi sẽ tìm luật sư trao đổi với cô!”
Dứt lời, anh ta liền quay về phía Bạch Ngọc Khiết:”Cô có thể đi hóa trang được rồi.”
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
130 chương
165 chương
299 chương