Edit: Phong Nguyệt An Mộc đứng ở ngoài cửa, nghe được Ngôn Phi Thần đang đánh giá Phong Kiêu, khóe miệng giật một cái. Thổ phỉ tức giận ngang tàng bạo ngược? Ha hả! Ngôn lão sư anh quả nhiên can đảm mười phần! Hơn nữa Ngôn lão sư thế nhưng vì cô, lại một lần nữa cùng Đặng tổng tạo mâu thuẫn, này, này, chính mình sẽ không cuối cùng làm cho hai người kia đường ai nấy đi chứ? Cô sẽ thành tội nhân của Hoa Nghị mất! An Mộc đứng ở ngoài cửa, thập phần xấu hổ, đi vào khẳng định liền trở thành tiêu điểm cho mọi người công kích, nhưng không đi vào…… Bọn họ là đang thảo luận sự tình của cô. Liền ở thời điểm An Mộc đang rối rắm, trong phòng lại bắt đầu nói chuyện. Giọng nói của Đặng Uyên thực mỏi mệt, “Phi Thần, chuyện này đã nháo tới cao tầng rồi, chúng tôi là cổ đông, chẳng lẽ đối với công ty một cái nghệ nhân, đều không có quyền lợi để xử lý sao?” Ngôn Phi Thần dừng lại: “Cho nên, hiện tại ngươi là cùng ta tranh đoạt quyền lợi để xử lý?” Ánh mắt của Đặng Uyên lạnh lên, “Ta không phải có ý tứ này, nhưng là chúng tôi đều là cổ đông, ta càng là tổng tài của công ty, ngươi cần thiết vô điều kiện phục tùng chúng ta!” An Mộc đứng ở bên ngoài, nghe nói như thế, cảm thấy khổ sở trong lòng. Ngôn Phi Thần vì Hoa Nghị cống hiến thời gian tuổi trẻ của mình, năng lực của anh, cũng đủ để cho anh đảm nhiệm cái chức vị tổng tài, nhưng hiện tại, thế nhưng Đặng Uyên muốn nhúng tay vào quyền lực của anh?! Trong phòng họp một trận trầm mặc, nửa ngày, Ngôn Phi Thần mở miệng, “Tốt đi, ngươi nói, các ngươi tính toán xử lý chuyện này như thế nào?” “Phong sát Đường Hạ, cấp FAE một công đạo.” Đặng Uyên trầm mặc một chút, cuối cùng phun ra những lời này. An Mộc ở ngoài phòng họp, nghe thấy lời nói đó lập tức cảm thấy một trận tâm lạnh(trong lòng lạnh lẽo)! Đây là cao tầng của Hoa Nghị. Nhưng trừ bỏ tâm lạnh, thế nhưng cô không có một chút sợ hãi. Nếu thật sự bị Hoa Nghị phong sát, cùng lắm thì, cô liền tìm Phong Kiêu! Chỉ cần có Phong Kiêu, cô cũng không tin không xử lý được sự tình, chỉ là cứ như vậy, có vẻ cô thực vô dụng. An Mộc thở dài, rồi lại sửng sốt. Trước kia chính mình gặp loại chuyện này, khẳng định sẽ vọt vào phòng họp, sẽ dùng những lời lẽ nói với họ, cuối cùng không được liền cầm đao uy hiếp đối phương, cũng sẽ tranh thủ làm chính mình không bị phong sát. Nhưng hiện tại cô, từ khi nào bắt đầu, thế nhưng bắt đầu ỷ lại vào Phong Kiêu? Trong lòng của An Mộc có một trận kích động, không biết đây coi là chuyện tốt hay chuyện xấu. Lắc lắc đầu, đem chuyện phức tạp đó vứt qua sau đầu, liền nghe được giọng nói lạnh lẽo trào phúng của Ngôn Phi Thần, “Cái này chỉ sợ không được. Đầu tiên, Đường Hạ cũng không sai, hơn nữa cho dù có sai, chỉ là nam nữ tuổi trẻ nói chuyện yêu đương, chúng ta là người của công ty không phân xanh đỏ đen trắng trực tiếp phong sát Đường Hạ, sẽ làm nghệ nhân của công ty cảm thấy, chúng ta quản lý cao tầng không có trách nhiệm, gặp sự tình, chỉ biết đem nghệ nhân đẩy ra, mà không giữ gìn các quyền lợi cho các cô ấy, nói như vậy, Hoa Nghị về sau còn lưu được nghệ nhân tốt sao?” An Mộc xì một tiếng cười ra tiếng. Những lời này của Ngôn lão sư, chính là đánh vào thể diện của cao tầng Hoa Nghị! Cô dứt khoát cũng không đi vào, liền như vậy đứng ở bên ngoài nghe. Bên trong phòng họp, Đặng Uyên quả nhiên thẹn quá thành giận, “Ngôn Phi Thần, ngươi có ý tứ gì?” “Ta chỉ là đem chân tướng sự thật nói ra.” An Mộc ở phòng họp ngoại, đều có thể nghe được tiếng thở hồng hộc của Đặng Uyên. Cuối cùng, lại có người mở miệng, “Tốt, ta thấy các người nhường nhịn nhau một chút đi, chuyện này, chúng ta không cần xử lý, thế nào?” Không cần xử lý, như vậy cũng sẽ không đắc tội FAE, đối với nghệ nhân của Hoa Nghị, cũng có cái công đạo, rốt cuộc có một số việc, chính là không xử lý, làm sự tình dần dần bình ổn, tai tiếng luôn có nhiệt độ lui đi.