Edit: Phong Nguyệt
An Mộc trốn vào trong chăn, ngượng ngùng gật đầu.
“Này ta đi chuẩn bị đồ ăn cho cô.” Anh lại mở miệng.
An Mộc lại lần nữa gật đầu.
Có nhìn về phía sau, liền cảnh giác nhìn anh.
Người đàn ông đứng dậy, nhìn bộ dạng đối phó của cô, cười xấu xa tới gần, “Yên tâm, là chuẩn bị cho phía trên ăn.”
An Mộc:……
Nhìn anh tinh thần sáng láng đi ra ngoài chuẩn bị bữa sáng, An Mộc nằm ở trên giường, nghĩ đến đêm qua mưa rền gió dữ, cảm thấy quả thực là quá mắc cỡ!
Bên ngoài sắc trời đã sáng tỏ, nghĩ đến chiều nay muốn đi gặp mặt bọn Lý Mạt Mạt đang thi đấu cosplay, An Mộc vươn cánh tay, sờ trên tủ đầu giường, đụng một cái điện thoại.
Ấn một chút, nhập mật khẩu, thế nhưng phát hiện mật khẩu sai?
An Mộc sửng sốt, lúc này mới ý thức được, chính mình thế nhưng cầm điện thoại của Phong Kiêu.
Điện thoại của hai người rất giống nhau, mật khẩu điện thoại của Phong Kiêu là cái gì nhỉ?
Cô nhìn cái điện thoại kia, do dự một chút, nhập sinh nhật của Phong Kiêu.
0419, sai.
Đó là……?
Nhập bốn lần vào điện thoại của Phong Kiêu, tất cả vẫn sai như cũ.
Cô bấm đại vào cái điện thoại, đột nhiên liền rất muốn mở ra nhìn xem.
Trên mạng nói người yêu đương, phải cho hai bên một ít không gian, nhưng người yêu đương chân chính, lại có ai sẽ không cảm thấy hứng thú nội dung bên trong điện thoại của người mình yêu chứ?
An Mộc ấn mấy cái con số, cũng chưa mở ra, cô dứt khoát đứng dậy, mặc áo ngủ, mang dép lê mở cửa phòng ra, đi trên hành lang hướng phía dưới hô to: “Chú nhỏ…… Phong Kiêu, mật khẩu điện thoại của anh là gì?”
Đều do trước kia kêu chú nhỏ theo thói quen, bây giờ sửa miệng có chút không sửa được.
Dưới lầu, Phong Kiêu đang ở chuẩn bị bữa sáng, nghe nói như thế thuận miệng nói: “0518.”
0518?
Đây là cái gì?
Cô tò mò cúi đầu nhập vào, đúng mật khẩu, màn hình giải khóa.
Phong Kiêu bưng sữa bò, bánh mì cùng chiên trứng ra tới, An Mộc thuận miệng vừa hỏi, “Ngày 18 tháng 5 là ngày gì?”
Động tác của Phong Kiêu dừng lại, quay đầu, cười thế nhưng làm An Mộc cảm thấy có điểm âm trầm, “Là ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau.”
Là ngày đầu tiên gặp nhau?
Ách……
An Mộc cẩn thận nghĩ, chẳng phải là ngày 18 tháng 5 năm trước sau?
Thời gian thế nhưng trôi quá nhanh như vậy, cùng Phong Kiêu quen biết, chớp mắt liền một năm!
An Mộc đang cảm thán thời gian như thoi đưa, liền nhìn thấy album của Phong Kiêu, thế nhưng trong điện thoại chỉ có mấy tấm ảnh, sao chỉ có mấy tấm nhỉ……
Khuôn mặt của An Mộc lập tức đỏ lên, đột nhiên liền nhớ tới lúc trước chính mình nói Ngôn Phi Thần là thần tượng của cô, bị đại ma vương tại chỗ bắt gặp, buộc cô chụp mấy tấm ướt át, mấy tấm ảnh này, không phải là mấy tấm ướt át trước kia sau?
Cô ngẩng đầu, lặng lẽ liếc mắt nhìn Phong kiêu một cái, ngón tay nhẹ động, mới vừa tính toán xóa bỏ, liền nghe được giọng nói âm trầm của anh, “Ừ, nếu cô xóa, ta không ngại tự mình chụp.”
An Mộc:……
Ngón tay buông ra, cô mỉm cười với Phong Kiêu, “Đây chính là ảnh chụp của ta! Ta có quyền lợi xóa!”
“Cô có thể thử xem.”
Đối phương rõ ràng không có có chút biến động nào, nhưng cố tình, An Mộc chính là không tiền đồ không dám ấn nút xuống.
Phong Kiêu bên cạnh nhìn chằm chằm cô, nhớ trước đây bộ dạng ném điện thoại của cô, anh vốn dĩ cũng không để trong lòng, nhưng sau lại đột nhiên nghĩ tới tấm ảnh chụp trong điện thoại, anh lập tức ra lệnh cho Lăng Hi lấy điện thoại để tìm ra.
Đến bây giờ Phong Kiêu đều có thể nghĩ đến, khi Lăng Hi nhận được nhiệm vụ này, vẻ mặt có bao nhiêu đau khổ.
Hai người đang trêu đùa, trong tay của An Mộc, điện thoại của Phong Kiêu đột nhiên vang lên.
An Mộc đang thẹn thùng, đại não thiếu sợi dây, theo bản năng không chút nghĩ ngợi trực tiếp nhấn nút, đặt ở bên tai, “Uy?”
Đối diện bên kia rõ ràng dừng lại, “Nếu ta nhớ không lầm, điện thoại này là của Phong Kiêu? Ta là Hạ Tâm Băng.”
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
11 chương
64 chương
87 chương
107 chương
53 chương