Editor: Cà Chua.
Lại có đá rơi xuống.
Lại đắp lên.
An Mộc ngồi bật dậy, đem ném thẳng vào người Phong Kiêu:”Lăn đi! Tôi không nhớ nhung gì anh cả, anh cút đi cho tôi!”
Lời vừa nói ra, ánh mắt Phong Kiêu lập tức quay cuồng tức giận, trên người thoát ra một loại sát khí sắc như dao!
Thường ngày cô gái này gặp anh giống như chuột nhìn thấy mèo, hôm nay lại hung tợn, trợn trừng mắt với anh, đúng là không còn biết sợ hãi là cái gì.
Lửa giân trong lòng Phong Kiêu càng căng lên vùn vụt:”Em nói cái gì?”
An Mộc lúc này cũng tức điên, biết rõ những lời nói ra sẽ chọc giận đối phương nhưng nhìn thấy bộ dạng cao ngạo đáng ghét kia cô lại cảm thấy trong lòng không có chút nào thoải mái, dứt khoát quay đầu cự tuyệt:”Tôi nói anh lăn đi! Tôi ghét anh!”
“Ghét tôi?” Phong Kiêu không lùi mà tiến tới, hai chân cùy gối trên giường, tới gần An Mộc.
An Mộc lui về phía sau hai bước, tâm trí lập tức căng lên.
Người đàn ông này…..Sẽ không muốn vác cô lên mang đến nơi nào mà giết chết đó chứ?
An Mộc nuốt nước miếng.
“Định làm tôi lăn sao?” Phong Kiêu thập giọng, phát ra âm thanh dò hỏi, nén trong đó là tiếng gầm gừ tức giận:”Lặp lại lần nữa thử xem!”
Lặp lại lần nữa?
Lặp lại lần nữa thì lặp lại lần nữa!
Nghĩ đến cuộc tranh chấp giữa mình và Hứa Lộ, không thể phủ nhận được tham gia đóng phim đối với cô là một sự trả giá rất đắt, nhìn thấy Hứa Lộ nhận vị trí nữ diễn viên xuất sắc nhất, cô cảm thấy rất khó coi!
An Mộc phì phì thở hổn hển mấy hơi:”Được, anh muốn nghe lại, tôi sẽ nói lại, anh lăn đi, tôi ghét anh…. Cút đi!”
Câu nói kế tiếp liền bị người đàn ông kia nuốt trọn vào trong bụng.
Phong Kiêu một tay gắt gao giữ An Mộc, dùng chính trọng lượng cơ thể mình ép làm cô không thể cử động, tiếp theo liền vùi đầu hướng tới cặp môi kia, ép chặt.
Đôi môi mềm mại, chất lỏng ngọt lành, nụ hôn đầy đam mê, cuồng dã, mang theo ý muốn chiếm đoạt rõ ràng, tràn ngập cảm giác chinh phục.
Anh Mộc dùng sức giãy giụa, đáng tiếc, cô có phải đối thủ của Phong Kiêu không?
Vô vong nhúc nhích phần bên dưới, tay cô hung hăng chọc vào vết thương của Phong Kiêu!
Vết máu ngay lập tức tràn tung tóe trên chiếc ga chải giường trắng, hình thành thế đối lập.
Chính là…..
Rõ ràng cảm giác thấy cơ thể anh ta đang cứng đờ, chắc chắn là rất đau, nhưng động tác của anh ta chỉ dừng lại trong tích tắc, rồi lại lần nữa tiếp tục, mãnh liệt hơn.
Toàn thân An Mộc trống rỗng, chỉ cảm thấy những cố gắng của mình càng ngày càng trở nên vô vọng.
Cảm thấy cô gái nhỏ này dường như đã ngừng giãy giụa, động tác của Phong Kiêu dần trở nên ôn nhu.
Anh mút mát cặp môi hồng nhuận kia, hương vị ngọt lành làm anh mê đắm.
Bàn tay to chạm đến ông của người con gái, lại sờ đến chiếc áo thun bên cạnh, không chút do dự, luồn vào trong.
Làn da trơn láng của cô càng làm cho dục vọng trong anh lên cao trào, bàn tay to cọ xát vào da thịt cô, nhưng giây tiếp theo…..
Động tác của Phong Kiêu đột nhiên ngừng lại, buông cô ra, phát hiện má cô đã đỏ bừng, trong bàn tay ấm áp kia là độ ấm nóng của da thịt, nóng quá nóng!
Phong Kiêu tức khắc đờ đẫn.
Mẹ kiếp!
“Không thoải mái như thế sao không nói sớm!?”
Phong Kiêu vội vàng lấy điện thoại gọi cho bác sĩ gia đình.
Tuy rằng đang ở thành phố C nhưng thế lực của FAE trải rộng cả nước, cho nên ở thành phố C cũng có bác sĩ của bọn họ.
Bác sĩ chốc lát đã xuất hiện, phát hiện cô sốt đến ba chín độ năm!
Vội vàng làm biện pháp hạ sốt, nửa giờ sau, nhiệt độ cơ thể cô mới từ từ hạ xuống, Phong Kiêu cau mày, dò hỏi:”Sao lại đột nhiên phát sốt thế?”
Bác sĩ trong lòng run sợ mở miệng:”Đây là tâm bệnh tích tụ, hơn nữa trên người đã chịu một sức nặng cực độ, loại bệnh sốt cao này đến nhanh mà đi cũng nhanh, nhưng thân thể yếu ớt như thế này, sau khi khỏi cơn sốt vẫn phải chú ý bồi dưỡng thân thể cho tốt.”
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
130 chương
165 chương
299 chương