Editor: Cà Chua.
Mọi đôi mắt đều hướng về phía Hứa Lộ, chăm chú đến mức không nói nên lời.
Nhưng hầu hết ai cũng có thể thấy, Đường Hạ so với Hứa Lộ thậm chí còn tốt hơn.
Khi nói Hứa Lộ Đông Hoa, mọi người đều biết Hứa Lộ sắm vai Đông Hoa
Nhưng khi nói Đường Hạ Đông Hoa, lại làm cho mọi người quên mất Đường Hạ, chỉ còn nhớ tới vai diễn Đông Hoa.
Đẳng cấp đã được phân rõ ràng.
An Mộc trực tiếp dùng kĩ thuật diễn, hiên ngang đáp trả Hứa Lộ.
Hứa Lộ đứng đó sắc mặt hết tái xanh lại chuyển sang trắng bệch, cuối cùng hợp thành một trận cười xấu hổ.
______*______
lấy kịch bản từ một bộ tiểu thuyết trên Internet cải biên thành, là một kịch bản nói về một cô gái, lấy Đông Hoa là nhân vật trung tâm để triển khai kịch bản, vậy nên lượng khán giả chắc hẳn là rất nhỏ.
Mới chiết được 21 tập, lượng theo dõi đạt tới một cơn bão, 2.8, tiếp theo, số lượng theo dõi ổn định ở mức 2.7.
Sau hai tháng bấm máy, bộ phim truyền hình này cuối cùng kết thúc tốt đẹp, hiện tại chỉ còn một chút cảnh quay màn ảnh cần thực hiện.
Hôm nay, sau khi An Mộc hoàn thành cảnh quay trong một ngày, Hoàng Khải liền đứng đối diện, vẫy tay với cô:”Đường Hạ, còn nhớ tôi đã nói với cô về công ti quản lí Hoa Nghệ chưa?”
An Mộc tức khắc gật đầu, đôi mắt sáng lên:” Hoàng Đạo, anh định giúp tôi vào đó sao?”
Công ti quản lí Hoa Nghệ chính là kinh đô trong làng các công ti giải trí, ai kí hợp đồng với công ti này, sau một thời gian hầu hết trở thành đệ nhất minh tinh.
Hoàng Khải cười cười, gật đầu:” Đúng, tôi sẽ giới thiệu cô đến đó, gần đây công ti bọn họ đang có người ở thành phố C này để tìm kiếm nghệ sĩ, chọn cô vốn không thành vấn đề”.
An Mộc nghe vậy lập tức cười tít mắt:” Hoàng Đạo, thầy Ngôn Phi Thần có tới không?”.
Hoàng Khải cười ha ha:”Cô thích ông ta như vậy à, đương nhiên là ông ta rồi! nếu không lấy thanh danh của cô hiện tại thì còn có ai dám chọn cô chứ?”
Đường Hạ vào vai , có tỉ lệ theo dõi rất cao, tốt xấu cũng có chút thanh danh.
Hơn nữa Đường Hạ lại có nhan sắc nổi bật, là một công ti giải trí, làm gì có công ti nào không mong muốn có được cơ chứ.
An Mộc cười hắc hắc:”Cái chính phải là thầy Ngôn chứ không phải tôi, Hoàng Đạo, anh có thể giúp tôi nói vài lời hay được không?”
Quả thật nếu như đường đường chính chính được một người đại diện có thanh danh như Hoàng Đạo, nhất định sẽ coi trọng cô hơn.
Hoàng Khải nghe vậy thở dài:”Là tôi làm cô chậm trễ, không cần khởi nghiệp bằng một bộ phim truyền hình thế này, chỉ bằng kĩ thuật diễn của cô, ông ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cô đâu!”
Phải biết rằng trong giới nghệ sĩ, diễn phim truyền hình và diễn phim điện ảnh là hai khái niệm cực kì bất đồng.
Tiểu màn ảnh không thể giống với đại màn ảnh, diễn viên diễn phim truyền hình luôn bị cho là một diễn viên không chuyên, hình tượng chỉ mang tính chất bình hoa, nhưng một diễn viên điện ảnh chân chính, cần phải có kĩ thuật diễn cực cao.
Đây cũng là lí do mà trong các giải thưởng có giá trị ví dụ như giải Hoa Hạ Quốc Hội Bách Hoa, giải Kim Gà, giải quốc tế Cannes, Oscar, Berlin vf các giải thưởng khác có rất ít phim truyền hình có thể giành giải.
Nghe nói vậy, ánh mắt An Mộc buồn bã.
Bản thân cô còn trẻ, chưa có hiểu biết nhiều về giới giải trí, muốn đi đến đỉnh cao của giới nghệ sĩ, lại khởi nghiệp bằng một bộ phim truyền hình, thật là kém cỏi.
Nhưng rốt cuộc thì cô cũng không hối hận!
Chưa nói đến việc bộ phim truyền hình này đã đưa cô đến với khán giả, chỉ nói riêng phần hoa hồng mà cô nhận được nhờ tiếng tăm của phim cũng đủ để cô tham gia vào dự án này.
An Mộc nắm lấy bàn tay Hoàng Đạo:”Hoàng Đạo, bất luận thế nào, tôi cũng muốn được kí hợp đồng với ông ta!”
Ngôn Phi Thần lần này đến học viện điện ảnh thành phố C để tuyển diễn viên.
Sinh viên học viện điện ảnh thành phố C nghe thấy tin này, đối với một thành phố nhỏ như nơi đây, thực sự làm cho bọ họ chấn động.
Đoàn phim gần nhất trong đó vẫn đang trong cuộc thảo luận.
Truyện khác cùng thể loại
6 chương
130 chương
165 chương
299 chương