Ông Chủ, Tới Một Bàn Cá Kho Tàu Nè
Chương 1 : Ngẫu nhiên thị phi có lợi cho sức khỏe
Trên diễn đàn mới nổi lên một bài post Hot, tên gọi là “Nói chuyện về ưu khuyết điểm của vấn đề song trao quyền”, từ ngoài nhìn thì cũng thật trung lập, click vào nhìn mới biết hoàn toàn không phải như vậy rồi. Bạn học LZ ở chủ lầu nêu lên quan điểm là trước tiên ngoài mặt biểu dương sự khích lệ các loại về vấn đề song trao quyền đối với hai tổ kịch, nhưng vừa chuyển lời lập tức trở thành phê phán vấn đề song trao quyền làm lãng phí tài nguyên CV, trang trí, hậu kì, hơn nữa so về mặt chất lượng cũng làm cho quần chúng không nói được gì, còn thực dễ dàng làm cho fan của hai tổ kịch ở sau lưng đấu đá lẫn nhau.
Cái gọi là song trao quyền, đơn giản mà nói chính là một tác phẩm bị tác giả đồng thời trao quyền cho hai kịch tổ làm thành kịch truyền thanh, chuyện này trong giới cũng không phải là hiếm thấy. Thảo luận về song trao quyền thì bài post này cũng không phải là cái đầu tiên, bất quá nguyên nhân hấp dẫn sự chú ý không ngừng của Dư Thần lại là ví dụ mà bài post này đưa ra, bộ kịch cổ phong đam mỹ một bộ ba kỳ vừa mới kết thúc lúc trước của cậu.
Truyện “Thần Quang Hi Vi” này xem như là tác phẩm khai bút mừng năm mới của một tác giả tiểu phấn hồng, câu chữ cũng khá non nớt, được cái tính cách nhân vật công thụ rất là được ưa thích, hơn nữa tình tiết thoải mái, có cao trào rõ ràng, đích thực là rất thích hợp, có thanh hóa(1). Cậu liếc mắt về bài post song trao quyền đang hứng trí bừng bừng đàm luận về hai bản kịch truyền thanh đối lập của bộ tiểu thuyết. Bộ kịch này bị xách ra trước đứng mũi chịu đòn kỳ thật cũng không phải là ngoài ý muốn, tiểu thuyết song trao quyền mặc dù không ít, nhưng là hai bản song trao quyền đều đã ra kịch, hơn nữa song song kết thúc, tựa hồ thật đúng là cùng từ một nhà mà ra.
Dư Thần mới vừa thi xong môn chuyên ngành cuối cùng của học kỳ này, buổi chiều bốn giờ lúng ta lúng túng ra khỏi phòng thi, nghĩ giờ này căn tin còn chưa mở cửa, ăn cơm không được liền trực tiếp trở về ký túc xá, vừa lên mạng chơi thì bụng cũng phát ra tiếng biểu tình. Giờ phút này bắt gặp đươc bài post tranh luận cũng coi như kịch liệt, khiến cho Du Thần vô cùng lo lắng, đến nói tạm thời quên béng luôn cái bụng kêu gào đói khát kia.
Các ý kiến lên tiếng nhằm vào hai bộ kịch trong bài post cơ hồ có một sự thống nhất.
Chủ dịch công của bản kịch một đủ biếng nhác, đủ thanh nhàn nhưng không đủ tà mị ngoan độc, chủ dịch thụ đủ chính khí, nghiêm nghị nhưng không đủ sinh động; chủ dịch công của bản kịch hai âm ngoan độc lạt có thừa nhưng mà thản nhiên tự nhiên không đủ, chủ dịch thụ cũng sinh khí linh động có thừa mà cảm giác tuổi tác không hợp.
Tổng hợp lại mà nói, hậu kỳ bản kịch một toàn thắng, trang trí, ED bản kịch hai lại hay hơn, công quân bản một ưu tú, thụ quân bản hai lại xuất sắc. Dư Thần vuốt cằm có điểm bất giác mà đắc ý, chính mình tiếp kịch khi đó không biết là song trao quyền, bất quá cảm thấy bài diễn này rất thú vị, cũng sảng khoái tiếp nhận. Nói đến cảm giác tuổi tác ……. Lúc chính mình ghi âm kì một là nghỉ hè cấp ba, thanh tuyến tuổi mười tám lại đi suy diễn thành chính nghĩa đại hiệp hai mươi sáu tuổi, xem ra vẫn là có điểm miễn cưỡng.
Dư Thần tiếp tục xem bài post phía dưới, liền thấy tâm tất cả mọi người đều quy về một hướng : hai bản kịch mỗi người một vẻ, nếu tinh lực này phân ra một nửa, giới võng phối liền có hai bộ kịch được hoàn thành rồi, mà không phải là như hiện tại một văn hai kịch. Tương đối mà nói vẫn là càng hi vọng có hai truyện khác nhau ra kịch a.
Dư Thần hơi hồi tưởng chút thời gian ra kịch, quả thật còn vì song trao quyền mà lúc phát kịch hỗn loạn không ít. Bởi vì hai tổ kịch đồng thời có ý thức tranh chấp, giai đoạn chuẩn bị lúc trước cơ hồ là cướp giật lẫn nhau, tỷ như tìm CV, tỷ như thúc giục trang trí poster, lại tỷ như vì đẩy nhanh tốc độ mà ở việc xây dựng hiện trường và kịch bản có rất nhiều khiếm khuyết, càng miễn bàn đến hậu kỳ qua loa. Có thể thấy được đẩy nhanh tốc độ mặc dù nhanh hơn một chút, nhưng là tàn phá chất lượng, dù sao cũng phải nói vẫn là mất nhiều hơn được nhiều lắm.
Lại nói tiếp mặc kệ thái độ người nghe thế nào, đối với tổ kịch mà nói, song trao quyền chung quy lại cũng không phải là chuyện hưởng thụ gì.
Dư Thần lại F5 một cái, liền thấy được một cái phản hồi rất thú vị : Nói như thế, công quân một thêm hậu kỳ, thụ quân phối bản hai thêm trang trí, hẳn là hoàn mỹ đi?
Phía dưới liền có cô nàng theo luôn : Công bản một x Thụ bản hai …… Vì thế Chai Xì Dầu Trong Bụi Cỏ x Cá Chiến Đấu? CP này chưa từng thấy phối hợp qua nha, tưởng tượng một chút liền có chút chờ mong rồi.
Xoát đến đây đã là mười sáu giờ năm mươi hai phút chiều, ID Cá Chiến Đấu của bạn học Dư Thần tâm tình không tồi, chờ cơ hội liền để máy tính về chế độ chờ rồi chạy tót đi căn tin. Nói đùa, đã là cuối kỳ, đầu bếp căn tin kêu một cái liền giảm chất giảm lượng, đi chậm chỉ sợ ngay cả mẩu vụn đồ ăn cũng chẳng có mà ăn.
Một bát mì xì dầu xào cũng đủ bón no cái dạ dày, Dư Thần nhàn nhã lắc lư quay về ký túc xá. Phòng ở của Dư Thần là phòng sáu người, mấy người là ở hệ khác, hôm trước thi xong đều đã về nhà. Bạn học Dư Thần cũng vì thế nên mới dám đáp ứng ở ký túc xá mở ca hội. Thời gian mở màn là tối bảy giờ rưỡi, Dư Thần không vội vàng, ung dung xem xét, thu nhỏ từng trang cửa sổ rồi mới nhấp mở một trang mạng mới.
Ăn cơm mất chút ít thời gian, bài post kia cư nhiên đã đứng đầu bảng. Hơn nữa không phải dìm kịch tổ, càng không phải là dìm tác giả, mà là tập trung tinh lực dìm CV. Đương nhiên không phải là dìm Cá Chiến Đấu. Vị trúng chiêu kia chính là CV quân vừa mới thăng lên làm CP giả tưởng của bạn nhỏ Cá Chiến Đấu ——- Chai Xì Dầu Trong Bụi Cỏ.
“Nhìn đến cái ID kia, tâm lí lại sinh ra thương cảm, xui xẻo xui xẻo đi đi.”
“LS dừng bước, đây không phải là đồng bệnh tương liên sao? Bị kéo âm đến hơi thở mong manh, lệ tuôn rơi.”
“Lên giọng vây xem, cầu chân tướng!”
“Đừng đợi nữa, sớm thay đổi CV mới là chính đạo, người từng trải lên đi.”
“Liệt kê từng CV xuất hiện trong bài post này, Chai Xì Dầu Trong Bụi Cỏ, Lô Cốt Huynh, Cá Chiến Đấu, Bách Chiến Bất Suy, Viên Cổn Cổn, Đông Pha Hồng Thiêu Nhục, vậy là vị nào?”
“Có nghi vấn nha, Xì Dầu sama không phải chỉ kéo âm(2) có tiếng thôi đâu ﹁_﹁”.
“Bên ngoài nghe qua, nghe nói không chỉ kéo âm, còn thường xuyên giả chết = =”.
“Này, LS cô nghĩ muốn dìm ai đây, dám đứng ra không? Ỷ dùng cái mã giáp lại lên nói lung tung, ai chẳng làm được a, không giữ lấy nhân phẩm cẩn thận tỉnh lại không có xương quai xanh!”
“Fan Xì Dầu bưu hãn, nguyền rủa thật mạnh ……”
Dư Thần thật ra không biết Chai Xì Dầu Trong Bụi Cỏ là đại vương kéo âm, cậu dù sao cũng không làm nhân viên kì trước sau, bất quá bài post này vốn chỉ là mấy tiếng kêu gào sầu não của mấy chuẩn bị không đợi được âm thô, không biết làm thế nào đến đấy chung sức, không phân biệt là anti hay fan não tàn của người ta, cứ thế mà cùng nhau dìm. Còn dìm đến vô cùng khí thế, đại khái giờ đã là cuối kỳ, học sinh đều đã nghỉ, quả nhiên người trẻ tuổi thừa tinh lực cần phát tiết.
Dư Thần sau khi hồi tưởng lại ấn tượng đầu tiên Xì Dầu quân lưu lại cho cậu, chính là một việc ngoài ý muốn từ cách đây rất lâu rồi.
Bảy giờ đúng, Dư Thần thử thử micro, sau đó mới không nhanh không chậm bò lên YY, quả nhiên trong phòng đã có không ít cô nàng ngồi chồm hỗm chờ. Dư Thần vừa vào liền nghe được bên trong đang phát một bộ kịch chính mình chủ dịch ngày trước. Từ weibo lấy lại list nhạc đã chuẩn bị sẵn, quay đầu lại đã thấy trong phòng YY xoát bình ầm ầm rồi.
Hoàn chương 1.
————————
1. Thanh hóa : biến hóa thanh âm.
2. Kéo âm: chỉ hành động kéo dài hạn nộp âm thô.
Truyện khác cùng thể loại
64 chương
11 chương
10 chương
63 chương
54 chương
22 chương
32 chương
56 chương
97 chương