Ông chồng bị bệnh nan y
Chương 20 : Chưa từng quên lý tưởng ban đầu, vẫn luôn thủy chung
Edit: Ry
Giải Dương ngủ một giấc đến ba giờ chiều mới tỉnh, sau khi tỉnh lại anh không vội vã liên lạc với Hồ Tiêu, mà trước hết tìm một bộ quần áo ở nhà, đi tắm táp cho thoải mái đã, sau đó mới vừa đi xuống lầu, vừa bật nguồn điện thoại.
Điện thoại vừa lên, cuộc gọi của Hồ Tiêu đã ập tới.
Cũng không biết là hắn đã phải trải qua bao nhiêu giày vò, giọng điệu Hồ Tiêu trong điện thoại có chút lơ mơ, hắn nói: "Tôi thật sự gọi được rồi? Hay là tôi xuất hiện ảo giác rồi nhỉ."
"Thông rồi, không phải ảo giác. Đợi một chút." Giải Dương che loa điện thoại, nói với giúp việc đang chuẩn bị nguyên liệu làm bữa tối trong phòng bếp rằng mình muốn ăn một bát mì, sau đó mới thả ra, vừa đi vào phòng ăn vừa nói: "Được rồi, anh nói một chút tình huống hiện tại đi."
Hồ Tiêu tỉnh lại trong nháy mắt, bắn một lèo: "Trong có một ngày mà dư luận lên men nhanh kinh khủng, hiện giờ toàn Weibo đang thảo luận chuyện của cậu. Tóm lại cậu mau chóng liên hệ với ba mình đi, đừng để ông ta nói lung tung, có mấy nhà đã muốn tranh thủ đợt này, định đi phỏng vấn ông ba của cậu một chút về việc cậu bị bán. Chắc chắn Mạc Bân đã mời không ít thủy quân*, trên Weibo bay loạn xạ đủ loại tin tức ngầm, tình huống cực kỳ bất lợi với cậu! Còn có---"
*Thủy quân là cách gọi bên Trung của những tài khoản chuyên nhận tiền để vào bình luận điều hướng dư luận theo ý của người trả. Ví dụ như bán hàng online mà không có khách, trả tiền cho thủy quân, thế là thủy quân ồ ạt vào bình luận "đẹp quá" "giá thế nào" "em đặt n cái", thế là sẽ tạo được sự tò mò cho khách thật => bắt đầu có khách
"Dừng." Giải Dương cắt ngang một tràng giang đại hải của Hồ Tiêu, ngồi xuống bàn ăn rồi hỏi: "Lúc tôi ngủ, mấy người không có vì sốt ruột quá mà làm gì đấy chứ?"
Hồ Tiêu cuống đến sắp điên rồi, ấm ức trả lời: "Không có! Thậm chí anh còn phải bảo đám Đồng Kiếm với Kha Lam tắt hết di động đi. Giải Dương, rốt cuộc cậu tính làm gì đây? Cái bài Weibo kia của cậu chĩa thẳng mặt Mạc Bân, hiện giờ fan Mạc Bân đang gào thét chửi bới cậu ở dưới kia kìa!"
"Đúng là tôi có dự định này, giờ anh gọi điện cho Hoàng Mặc đi, hỏi anh ta bản ghi âm buổi họp ngày hôm đó có thể công khai ra không, nếu được, tôi sẽ trực tiếp công bố trên Weibo."
Hồ Tiêu nghẹn lại, sau đó không dám tin: "Khoan, ghi âm? Cậu ghi âm buổi họp hôm đó?"
"Ghi chứ, Mạc Bân quá hèn hạ, dù sao thì tôi cũng nên chừa chút gì đó phòng thân."
Một hồi yên tĩnh rất lâu, Hồ Tiêu kích động đến khàn cả giọng gào lên: "Vụ ghi âm cậu nói sớm hơn chút đi! Cậu ghi âm quá chuẩn luôn! Mạc Bân ghi âm cậu, cậu cũng ghi âm thằng đó, quả nhiên là đạo trời công bằng báo ứng xác đáng, tôi phải gọi ngay cho Hoàng Mặc mới được, chúng ta nhất định phải đăng bản ghi âm này!"
Điện thoại bị cúp máy, Giải Dương nhíu mày.
Chờ chút, Hồ Tiêu vừa nói gì? "Mạc Bân ghi âm cậu, cậu cũng ghi âm thằng đó"?
Mạc Bân cũng ghi âm? Gã ta ghi cái gì?
Người giúp việc bưng bát mì đã làm xong lên, Giải Dương hoàn hồn, đặt di động xuống nói cảm ơn rồi nhận lấy, tạm thời đè xuống nghi hoặc, giơ đũa nghiêm túc ăn xong bát mì rồi mới cầm điện thoại lên. Anh tùy tiện đăng kí một cái tài khoản clone, sau đó bấm vào bảng hot search.
Không ngoài dự đoán, quả nhiên bài đăng lúc sáng của Mạc Bân đã treo trên bảng hot search, tình cờ làm sao phía dưới lại vừa hay là hai cái hot search lần lượt theo thứ tự là bài Weibo anh đăng trước khi ngủ và bài Weibo bóc phốt việc anh bị bán cho lão già nào đó, sắp xếp đúng kiểu ba anh em, thật tiện để ăn dưa.
Giải Dương bấm mở bài viết của Mạc Bân, nhanh chóng lướt xem bình luận phía dưới.
Không thể không nói Mạc Bân quả thật rất giỏi làm mờ trọng điểm và vứt nồi cho người khác. Trong bài đăng mới nhất, Mạc Bân đúng như những gì Hồ Tiêu đã nói trong điện thoại, gã ta bẻ cong sự thật, nói dối là việc gã ta, Kha Lam, Đồng Kiếm và Văn Ý cãi cọ thành như vậy thật ra cũng chỉ vì chuyện mua nhạc. Đồng thời biểu thị là vì gã không đồng ý mua nhạc ở bên ngoài, nên album của IUD mới chậm chạp mãi không ra.
Phần cuối của bài viết, Mạc Bân còn mơ hồ ám chỉ, ban đầu các thành viên cũ của IUD vẫn còn bàn bạc chuyện mua nhạc, nhưng từ khi Giải Dương vào nhóm, mọi chuyện bỗng trở nên không cứu vãn được nữa.
Trong một dàn bình luận, đám fan bị tẩy não bởi bài viết này không hẹn mà cùng kêu khổ thay Mạc Bân, "Anh à, sao anh lại ngốc như vậy chứ hu hu hu hu" "Đau lòng cho anh quá, chỉ có một mình anh kiên trì giữ linh hồn cho cả nhóm thì làm được gì, những người kia làm gì còn tim" "Mấy người kia hèn thật đấy, muốn ép anh phải hủy hoại IUD, anh không thỏa hiệp thì lại bôi đen anh!" "Cảm ơn anh đã luôn kiên trì" "Giải Dương quả nhiên là gậy chọc cứt lợn!" Đủ loại bình luận kiểu gì cũng nói được, đọc mà ghê hết cả răng.
Giải Dương phải đi uống miếng nước an ủi hàm răng của mình, sau đó mới xem tiếp phản ứng của người qua đường.
Trải qua mấy tiếng lên men, bài viết của Mạc Bân và thuỷ quân đã thành công làm lệch hướng người đọc, trọng điểm thảo luận của người đi đường tối qua là "Rốt cuộc có phải Mạc Bân tìm được nhà mới rồi vứt bỏ IUD không" thành "IUD mua nhạc". Thiết lập hình tượng của Mạc Bân từ "Người anh cả dối trá bạc tình bạc nghĩa" trở thành "Người duy nhất giữ gìn cái hồn của IUD, thân là đội trưởng lại bị đội viên ghét bỏ phải chịu nhục", đúng thật là quay ngoắt 180 độ.
Giải Dương phát hiện mình sai rồi, Mạc Bân không hề bị công ty mới vứt bỏ, mà là rất được công ty mới xem trọng. Dư luận có thể thay đổi nhanh như vậy, xem ra công ty mới của Mạc Bân đã mời không ít thủy quân.
Hiểu hết nội dung bài viết của Mạc Bân xong, Giải Dương mở tiếp bài Weibo bóc phốt ở dưới.
Bài bóc phốt này là do một blogger giải trí đăng, thời gian đăng muộn hơn bài viết của Mạc Bân một tiếng. Nội dung là một bức chụp màn hình đoạn chat và hai đoạn video theo dõi, cùng với một đoạn ghi âm.
Đoạn chat kia cũng chẳng có gì to tát, chỉ là có một ai đó tự xưng là nhân viên phục vụ của quán ăn nói với blogger là gã ngẫu nhiên nghe được chuyện Giải Dương cãi nhau với ba mình.
Điều thật sự làm nổ ra cuộc tranh cãi chính là hai đoạn video và phần ghi âm kia.
Video theo dõi có hai đoạn, một đoạn là hình ảnh Giải Dương và Giải Tu một trước một sau bước vào phòng, đoạn thứ hai là cảnh Giải Tu và Hồ Tiêu xô xát trên hành lang.
Giải Dương xem đến đây thì dừng lại, đã nắm được trọng điểm. Anh còn cẩn thận tăng âm lượng điện thoại, sau đó mới ấn mở ghi âm.
Ghi âm rất ngắn, chỉ có hai câu, câu đầu tiên là anh nói, nội dung là [Người ở trong này là ba tôi, ông ta muốn bán tôi cho một lão già.], câu thứ hai là Hồ Tiêu tra hỏi [Tức là những gì cậu nói trước đó trong điện thoại đều là thật?].
Lần này Giải Dương thật sự bất ngờ.
Hóa ra ghi âm của Mạc Bân là cái này. Lần đó việc anh gặp phải đám người Hồ Tiêu hoàn toàn là tình cờ, vậy mà Mạc Bân lại có thể nhanh tay bấm ghi âm trong tình huống đó, cũng thật là lợi hại.
Anh bấm xem bình luận của bài bóc phốt này.
Khu bình luận rất hài hòa, tất cả mọi người đều đang mắng anh và lan truyền tin đồn về anh. Trong đó đám fan của Mạc Bân phụ trách mắng, thủy quân do Mạc Bân mời phụ trách lan truyền tin đồn, người qua đường thì phụ trách ăn dưa và khuếch tán các loại tin đồn. Trong tất cả những đống đó, có hai cái bình luận rất hot, một cái nói anh gian díu được với một vị kim chủ lớn, bắt đầu tham vọng hơn, không muốn tiếp tục ở lại IUD, nên mới cố ý làm hỏng lần xuất hiện đầu tiên của tân IUD trên chương trình «Xin chào kỳ nghỉ», cũng châm ngòi quan hệ giữa các đội viên. Cái còn lại thì hoài nghi người mua anh là vị cấp cao nào đó của Văn Ý.
Cuối cùng, Giải Dương đi xem khu bình luận ở Weibo của mình một chút.
Đại khái là do anh chỉ thẳng mặt Mạc Bân, nên hầu hết bình luận hàng đầu đều là fan của Mạc Bân chiếm cứ, có người chất vấn anh là thứ nghiệp chướng nên bị đập chết đi, sao giờ còn lôi Mạc Bân vào, có người nói mau cút khỏi giới giải trí, có người nói anh đừng có mà "ngủ mất", còn có kẻ âm dương quái khí hỏi sao anh lại ngủ vào ban ngày... Tóm lại toàn là mấy thứ không đau không ngứa, không có gì cần chú ý hết.
Ngoài những thứ này ra, Giải Dương còn phát hiện một cái chủ đề #Giải Dương mau cút khỏi giới giải trí# trên hot search, bấm vào thì thấy có một blogger đăng lên video biểu diễn lúc thi chuyên ngành của Giải Dương kia. Bình luận phía dưới toàn là fan của Mạc Bân trắng trợn cười nhạo biểu hiện cứng ngắc của nguyên chủ trong video, châm chọc chẳng trách nguyên chủ lại phải vào IUD ca hát, hóa ra là do kỹ thuật diễn dở tệ.
Xem ra đây là toàn bộ những thứ mà Mạc Bân có thể moi ra được sau khi đã dồn hết tất cả tài nguyên, còn dùng chúng trong chưa tới một ngày.
Giải Dương đặt di động xuống, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ. Hình ảnh nguyên chủ thi vào trường được tính là thông tin cá nhân của học sinh, nhà trường lại cứ thế làm lộ nó ra, như vậy có tính là phạm pháp không nhỉ?
Cuộc gọi của Hồ Tiêu cắt ngang dòng suy nghĩ của anh.
"Giải Dương, Hoàng Mặc nói có thể đăng ghi âm, nhưng cần phải biên tập lại một chút. Cậu gửi bản ghi âm đầy đủ cho anh, anh mang đi cắt, chúng ta phải mau chóng cắt rồi đăng lên. Ngoài ra thì Mạc Bân vừa mới thông qua người trung gian liên lạc với Kha Lam, nói là giờ vẫn còn kịp để cậu phải chịu hết tội lỗi làm nhóm giải tán, còn nói nể mặt tình cảm bao năm qua, muốn để cho dư luận dừng lại ở đây."
Giải Dương cười nhạo: "Nghĩ hay lắm."
Giọng điệu Hồ Tiêu cũng lạnh nhạt: "Anh cũng thấy vậy."
Hai người đều cười, Giải Dương nói: "Tôi gửi ghi âm qua WeChat cho anh, anh mau đi cắt đi."
"Được."
Gửi bản ghi âm cho Hồ Tiêu xong, Giải Dương bẻ ngón tay, vui vẻ chuyển sang tài khoản Weibo chính của mình, không thèm nhìn hơn mười nghìn cái thông báo, thong thả gõ bài đăng lên Weibo.
[Giải Dương: Dậy rồi đây. Mạc Bân, dựa trên những lời vừa rồi anh nói với Kha Lam, để tôi tặng anh câu này, dậy đi, tối rồi hẵng mơ.]
[Giải Dương: Tôi thấy có người hỏi tôi tại sao lại kéo Mạc Bân vào chuyện này, thế giờ chúng ta phân tích lại nhé. Từ hình ảnh theo dõi có thể thấy, lúc ấy trong hành lang chỉ có năm người là tôi, Hồ Tiêu, Mạc Bân, Kha Lam và Đồng Kiếm, trong đó chỉ có Mạc Bân, Kha Lam và Đồng Kiếm là vẫn còn trong phòng bao, vậy là ra vấn đề rồi. Hiện giờ Kha Lam và Đồng Kiếm là đồng đội của tôi, Hồ Tiêu lại là người đại diện của tôi, ba người bọn họ chẳng có lí do gì để hại tôi hết, vậy bản ghi âm đó là ai ghi, cũng là ai phát tán nó ra?]
[Giải Dương: Ngoài ra thì về chuyện ba tôi bán tôi, đúng, ba tôi bán tôi đấy, bán cho một người vừa cao vừa giàu vừa đẹp phú n đại*, bán được những 500 triệu, ghen tị không?]
*Phú nhị đại là đời thứ 2 của nhà giàu, chỉ những tiểu thư công tử nhà giàu thế hệ thứ hai, ở đây Giải Dương nói phú n đại ý chỉ Cừu Hành là thế hệ giàu có thứ n rồi (tức là nhà anh này giàu từ thời tổ tiên lol). Cũng giống với nghĩa con ông cháu cha.
[Giải Dương: Mạc Bân, anh có bản ghi âm, tôi cũng có, nghĩ cho kỹ xem buổi họp hôm đó chính miệng anh đã nói những gì, thấy sợ chưa?]
Weibo vừa được đăng lên, không đến năm phút, Hồ Tiêu đã gọi tới, giọng điệu rất là hả hê: "Mạc Bân trực tiếp gọi cho anh, yêu cầu giải quyết riêng."
Giải Dương cười: "Giải quyết riêng à, được thôi, nếu như anh ta bằng lòng công khai xin lỗi tôi trên Weibo, vậy thì tôi sẽ đồng ý giải quyết riêng với anh ta."
"..." Hồ Tiêu buồn cười: "Cậu biết rõ thằng đó sẽ không đồng ý."
Giải Dương ra vẻ tiếc nuối: "Vậy thì tôi cũng chỉ có thể cảm ơn anh ta đã nhiệt tình giúp tôi nổi tiếng như vậy thôi. Thông báo với mọi người đi, chuẩn bị công bố tin buổi concert ca nhạc kỉ niệm IUD tròn 5 tuổi vẫn sẽ được cử hành đúng hạn."
Nửa giờ sau, trên Weibo, gần như được đăng cùng lúc.
Kha Lam: Không quên lý tưởng ban đầu, vẫn luôn thủy chung. Concert kỷ niệm 5 năm, không gặp không về, xin dâng tặng một khúc «IUD».
Đồng Kiếm: Ca khúc mới của tôi đến rồi, IUD vẫn còn đây, gặp nhau ở concert kỷ niệm!
Hứa Thần Hạo: Concert kỷ niệm IUD tròn 5 tuổi, không gặp không về.
Hồ Tiêu: Cùng nhau cố gắng thêm lần nữa vì lý tưởng ban đầu! IUD xuất phát! @Kha Lam @Hứa Thần Hạo @Đồng Kiếm @Giải Dương
Giải Dương cũng đăng một bài Weibo.
[Giải Dương: Không gặp không về.]
Phía dưới còn đính thêm hai đường link, một cái là link đặt vé concert, một cái là link ghi âm Hồ Tiêu đã chỉnh sửa xong kèm với tiêu đề.
Weibo dường như tĩnh lặng trong vài giây, sau đó toàn thể fan của IUD bắt đầu chấn động.
Truyện khác cùng thể loại
15 chương
4 chương
186 chương
105 chương
15 chương