Ông bố tỷ phú và quý tử thiên tài
Chương 203 : Sấy Tóc
Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ truyen88 trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới.
Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyen88. vip.
Xin cảm ơn!
**********
Truyện88. net trang web cập nhật nhanh nhất
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Thẩm Dục An đã mở miệng rồi thì Tô Mạnh cũng không khách sáo làm gì.
Cô cẩn thận đi vòng qua Thẩm Dục An rồi nằm lên giường.
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Chỗ cô nằm lên đúng lúc là chỗ Thẩm Dục An vừa nằm qua lúc này.
Cả chăn và gối đều ướt đẫm một mảng.
Cô nghiêng người, đổi chỗ khác.
Lúc này mới thoải mái hơn chút.
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Trên chăn có mùi gỗ thông thoang thoảng trên người cô.
Giống hệt với mùi mà cô ngửi được trên người Thẩm Dục An trước kia.
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Bị mùi hương này bao vây khắp người cô lại có cảm giác như đang nằm trong lòn Thẩm Dục An.
Tô Manh hít sâu vài hơi mới vứt bỏ được những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu.
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Đột nhiên ánh đèn tắt ngúm, cửa sổ cũng tự động kéo lại.
Trong phút chốc cả căn phòng tối đen như mực.
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Tô Mạnh bị dọa đến nỗi hét lên một tiếng.
Trong bóng đêm tiếng Thẩm Dục An từ dưới đất truyền lại: "Đồ trong phòng đều là vật dụng thông minh.
Chủ nhân không nói gì trong thời gian dài thì nó sẽ tự động tắt.
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Tô Manh bừng tỉnh, đột nhiên có cảm giác thật thần kỳ.
Nhưng nhớ đến cái chăn ướt nhẹp lúc trước, cô còn không yên tâm nên xoay người về phía Thẩm Dục An hỏi: “Anh thật sự không muốn sấy tóc cho khô rồi hằng ngủ sao? Khi ngủ tóc ướt sẽ rất dễ bị cảm đó.
” “Không cần.
Anh buồn ngủ rồi.
Ngủ đi.
”
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Tô Mạnh thở dài, lại nằm xuống giường.
Sức khỏe Thẩm Dục An tốt, chắc sẽ không có chuyện gì.
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Cô nằm xoay người lại nhưng ngủ không được.
Rồi lại xoay người qua, vẫn không buồn ngủ.
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Đợi lúc cô muốn lật người lần thứ ba thì Thẩm Dục An nằm bên dưới đã không khỏi ngôi dậy.
Truyện88. net trang web cập nhật nhanh nhất
Lúc anh ngồi dậy, đèn trong phòng cũng lại sáng lên.
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Ánh đèn đột nhiên sáng lên khiến Tô Mạnh thiếu chút nữa chói mắt không mở ra được: “Sao vậy?”
Đầu tóc Thẩm Dục An rối tung ngồi trên chăn dưới đất, làm gì uy phong được như lúc ban ngày mà ngược lại có chút buồn cười.
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Tô Manh nhìn mái tóc rối ngang rối dọc như tổ quạ trên đầu anh liền không khỏi bật cười.
<img src="/images/banner_dino.brbrjpg" data-pagespeed-url-hash=4270556968 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">
Thẩm Dục An bất lực nhìn Tô Manh cười lăn qua lăn lại trên giường: “Sấy đi.
“Sao?” Tô Manh sắp cười ra nước mắt luôn rôi.
“Không phải em muốn sấy tóc cho anh đến nỗi ngủ không được sao? Vậy em sấy đi.
Sấy xong thì mau ngủ.
Đừng ảnh hưởng tới giấc ngủ của anh.
” “Cái gì mà tôi muốn sấy tóc cho anh tới mức không ngủ được.
Anh đừng có ảo tưởng được không? Tôi chỉ lạ giường.
Đột nhiên đổi giường mới không kịp thích ứng.
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Đầu Thẩm Dục An rối như tổ qua.
Anh nheo mắt nhìn Tô Mạnh vài giây rồi im lặng chuẩn bị nằm xuống: “Ngủ đi!”
Tô Manh thấy gối anh ướt nhẹp, trong lòng lại ngứa ngáy nên ngồi dậy đi vào phòng vệ sinh lấy cái máy sấy tóc.
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Cô cầm nó ngồi xuống bên cạnh Thẩm Dục An: “Dậy đi, tôi sấy tóc cho anh.
“Không sấy.
Ngủ đi.
Thẩm Dục An nhắm mắt, năm thắng trên giường không động đậy.
Tô Mạnh thấy Thẩm Dục
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
An trước mặt giống như
Tô Ngạn Khải ngày thường tắm xong đều không thích sấy tóc: “Con anh tắm xong còn muốn sấy tóc.
Anh không thể trẻ con hơn con nó chứ.
Mau lên.
Nếu không ngày mai đau đầu cảm sốt lại phải đi bệnh viện.
” Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88. net
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Cũng không biết việc cô nói Thẩm Dục An trẻ con như Tô Ngạn Khải đã kích thích anh hay sau khi cảm phải đi bệnh viện nên cuối cùng cũng thuyết phục được anh rôi.
Đợi vài giây, Thẩm Dục An nhắm mắt ngồi dậy: “Em sấy đi.
”
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Vẻ mặt bất lực giống như bị ép đến nỗi bó tay hết cách.
Tô Mạnh liếc trắng mắt.
Trong lòng thầm mắng, đồ kiêu ngạo!
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Có điều lúc sấy tóc, Tô Manh lại kinh ngạc phát hiện, tóc Thẩm Dục An rất mềm hoàn toàn trái ngược với tính cách cứng rắn của anh lúc bình thường.
Hơn nữa tóc anh ít, sấy rất nhanh.
Không đến vài phút đã sấy khô rồi.
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Tô Mạnh thấy anh lại chuẩn bị nằm xuống liền vội vàng cầm cái gối dưới cổ anh lên rồi đổi cái gối khô khác.
“Cái gối này ướt rồi.
Anh ngủ cái này đi.
”
Nói xong, cô còn đập đập lên cái gối.
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Thẩm Dục An nhìn cái gối trong tay Tô Mạnh không khỏi cười lên: “Không ngờ em lại đức hạnh vậy!”
Tô Manh bị khen mà không hiểu gì, im lặng nói: “Cảm ơn anh đã khen.
”
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Đức hạnh không phải để bình luận phụ nữ đã có chồng sao?
Hơn nữa chỉ sấy tóc mà còn được khen đức hạnh.
Hai từ này cũng quá rẻ mạt rồi.
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Tô Manh lại nằm xuống giường lần nữa nhưng nghĩ đến việc trong phòng còn có người khác có thể nghe thấy tiếng xoay người của mình nên cô lại không ngủ được, cũng vô thức hạn chế động tác của mình.
Từ từ cũng nhắm mắt thiếp đi trong bóng tối.
<p class=16214021709>Bạn đang đọc truyện trên Truyện-88. vip!
<p class=16214021709>
<p class=16214021709>
Mà Thẩm Dục An vẫn luôn kêu cô đi ngủ đã thức dậy từ sớm.
Anh trừng mắt nhìn trần nhà cũng không biết đang nghĩ gì.
Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88. net
.
Truyện khác cùng thể loại
481 chương
152 chương
16 chương
59 chương