Kinh tế khó khăn, admin bán thêm máy cạo râu Yandou chính hãng , bạn nào yêu thích website nhớ đặt mua giúp admin, hàng siêu bền siêu rẻ chỉ 79K/1SP (Miễn phí giao hàng Free Extra), tặng bố, chồng, ny thì quá tốt. Thanks cả nhà. Xem ngay ********** Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net <p class=16208008775>Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net! <p class=16208008775> <p class=16208008775> Tô Manh nghệch mặt ra. Cô vô thức nhìn về phía Lâm Hinh, quả nhiên nhìn thấy vẻ tan nát cõi lòng muốn khóc trên mặt Lâm Hinh. <p class=16208008775>Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net! <p class=16208008775> <p class=16208008775> Cô không có hứng thú so đo với thiếu nữ mới lớn. Phương thức thể hiện tình cảm của Lâm Hinh với Thẩm Dục An rất trực tiếp. Cô ta không thích cô cũng rất thẳng thắn. Chỉ là mấy câu sính miệng lưỡi, cô thật sự không quá để ý. Nhìn thấy biểu cảm này của Lâm Hinh, ngược lại cô cảm thấy bản thân giống như đang bắt tay với Thẩm Dục An ăn hiếp cô gái nhỏ. “Bát canh này cũng là lòng tốt của cô Lâm đối với anh. Anh ăn đi. Bây giờ em cũng không đói.” <p class=16208008775>Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net! <p class=16208008775> <p class=16208008775> Thẩm Dục An không biết Tô Manh đang ngại cái gì nên giọng nói cao hơn vài phần, giọng điệu còn có chút ngang ngược. “Được rồi. Qua đây cùng ăn đi. Giữa chúng ta không cần khách sáo đâu.” Tô Mạnh hết cách, chỉ có thể xách bình giữ nhiệt ngồi xuống cái ghế khác ở bên kia giường. <p class=16208008775>Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net! <p class=16208008775> <p class=16208008775> Thẩm Dục An ngồi thẳng dậy, đẩy bát canh gà Lâm Hinh mới đưa tới qua: “Cẩn thận, hơi nóng đó!” Anh lại tự mình lấy bình giữ nhiệt trong tay của Tô Manh. <p class=16208008775>Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net! <p class=16208008775> <p class=16208008775> Lâm Hình đứng bên cạnh. Cô ta nhìn thấy Thẩm Dục An dịu dàng đưa bát canh cho Tô Manh, chỉ cảm thấy mình như người ngoài. Không khí giữa hai người ấm áp mà ngọt ngào, hoàn toàn không có liên quan gì tới cô <p class=16208008775>Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net! <p class=16208008775> <p class=16208008775> Mà canh gà cô dốc lòng chuẩn bị suốt bốn tiếng cuối cùng lại rơi vào tay Tô Manh, còn là do chính tay Thẩm Dục An đưa qua. Cô ta cũng không muốn tiếp tục ở lâu trong căn phòng này nữa nên tức giận đùng đùng giậm chân, hét lên với Thẩm Dục An: “Anh Thẩm, em ghét anh, em ghét anh nhất Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net <p class=16208008775>Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net! <p class=16208008775> <p class=16208008775> Sau đó khóc lóc chạy đi. Thẩm Dục An bị mắng nhưng lại bình thản, ngay cả nhíu mày cũng không mà còn gặp một cái chân giò vào trong bát của Tô Manh: “Em cũng thử canh chân giò mình nấu đi.” <p class=16208008775>Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net! <p class=16208008775> <p class=16208008775> Tô Mạnh nhìn Lâm Hinh khóc lóc chạy đi. Cô nhớ khi nãy Thẩm Dục An nói Lâm Hinh còn có anh trai nào đó, trong lòng liền có chút lo lắng. “Hay anh kêu người đi theo xem sao?” Thẩm Dục An không thèm nhìn lên, sắc mặt bình tĩnh: “Từ nhỏ Lâm Hinh đã bị chiều hư. Tính cách trở thành như vậy. Bên ngoài có mười mấy vệ sĩ đi theo. Em không cần lo lắng gì cả.” <p class=16208008775>Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net! <p class=16208008775> <p class=16208008775> Anh lấy bát canh giò Tô Manh nấu cho mình, thổi cho bớt nóng rồi cẩn thận hớp một ngụm Húp xong ngụm đầu tiên, lông mày anh nhưởng lên: “Em nấu ăn cũng ngon đấy.” không học nấu ăn mà nói, mùi vị như vậy cũng coi như là quá tốt rồi. <p class=16208008775>Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net! <p class=16208008775> <p class=16208008775> Có thể nhìn ra được lúc nấu ăn, Tô Manh quả thật đã hao phí không ít công sức. Hơi nóng phả ra trong chén làm mặt mày nghiêm nghị và ánh mắt lạnh lùng của Thẩm Dục An nhu hòa đi nhiều. Từ đó khiến cả người anh dịu dàng không ít. <p class=16208008775>Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net! <p class=16208008775> <p class=16208008775> Lúc nhướn mày nhìn người như vậy, anh lại hơi quyến rũ. Tô Manh mau chóng cúi đầu, chuyên tâm ăn canh, không dám nhìn nhiều hơn nữa: “Lâm Hinh nói dạ dày anh không tốt, không thể ăn đồ quá dầu mỡ. Trước kia em không biết. Anh ăn ít thôi, lát nữa vẫn nên gọi Tiểu Lý tới nhà hàng lấy thêm đồ ăn cho anh đi” <p class=16208008775>Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net! <p class=16208008775> <p class=16208008775> Thẩm Dục An tao nhã húp thêm một ngụm rồi dùng khăn giấy lau miệng, nói như không có việc gì: “Không có nghiêm trọng như cô ta nói đầu. Với lại không phải em đều hớt dầu mỡ ra rồi sao?” Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net Tô Manh thấy anh lại múc thêm chén canh, cũng không ngăn cản: “Lúc nào anh thấy không khỏe thì nói.” <p class=16208008775>Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net! <p class=16208008775> <p class=16208008775> Đồng thời cô cũng ghi lại chuyện dạ dày anh không tốt, không thể ăn quá nhiều đồ dầu mỡ vào sổ. Cuối cùng, một mình Thẩm Dục An ăn hết đồ mà Tô Manh mang tới. <p class=16208008775>Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net! <p class=16208008775> <p class=16208008775> Mà phần canh gà Lâm Hinh đem lại đều rơi vào bụng Tô Manh. Sau khi ăn xong, Tô Manh đứng dậy chuẩn bị thu dọn đồ đạc trên bàn. <p class=16208008775>Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net! <p class=16208008775> <p class=16208008775> Thẩm Dục An mở miệng ngăn động tác của cô lại: “Để Tiểu Lý thu dọn đi.” Động tác trên tay Tô Manh không dừng. Cô có chút buồn cười nói: “Tiểu Lý là trợ lý của anh, cũng không phải là người giúp việc của anh. Sao chuyện gì anh cũng nhờ anh ta thế. Chút chuyện nhỏ này tôi dọn là được rồi.” <p class=16208008775>Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net! <p class=16208008775> <p class=16208008775> Thẩm Dục An nhìn Tô Mạnh đang cúi đầu thu dọn đồ đạc bên cạnh giường, trong lòng lại sinh ra vài phần ảo giác năm tháng yên bình trôi qua. Cảm giác như vậy hình như cũng tốt. <p class=16208008775>Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net! <p class=16208008775> <p class=16208008775> Anh nhếch miệng cười: “Em không cần phải thông cảm cho anh ta. Tiền lương và thưởng của anh ta thêm một phần, có thể sánh ngang với tiền lương mười năm của em đó. Để anh ta dọn dẹp cũng coi như một phần công việc trong đó." Nghe thấy câu này, Tô Manh liền trợn trắng mắt. <p class=16208008775>Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net! <p class=16208008775> <p class=16208008775> Quả nhiên là dân tư bản, lúc nào cũng muốn bóc lột. <p class=16208008775>Bạn đang đọc truyện trên Truyen-88.net! <p class=16208008775> <p class=16208008775> Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha !!!