Như thế nhưng là Kuro không có hỏi nữa, thân thể hắn run rẩy mang theo một vẻ mặt không cam lòng nhìn Get. Sau đó lại cúi mặt xuống nhìn miêu trảo trên tay hắn, miệng lầm bầm “Làm hải tặc thì đã biết sẽ có cái ngày này, nhưng không ngờ lại đến sớm như vậy, bất quá…” Nói tới đây Kuro trầm giọng lại, vẻ mặt của một kẻ không còn gì để mất, thét lên “Shakushi” (hình như tên tiếng việt là “Cái Muôi”). Vèo! Kuro biến mất tại chỗ, xung quanh khu vực đó liên tục hiện ra những vết chém do miêu trảo để lại. Get lúc này nhưng là thần sắc nghiêm lại, không phải vì chiêu ultimate của Kuro mà là vì những lời Kuro đã nói trước đó khiến hắn thầm nghĩ “Hiện nay cách thời gian Luffy ra khơi là ba năm, nếu như vậy thì…”, nghĩ tới đây Get nhếch mép khẽ cười . Rất chậm rãi, Get cất một thanh Đoản Đao vào vỏ bên trái, duy chỉ tay phải cầm thanh Đoản Đao dơ lên trước mặt, miệng khẽ quát “Nguyệt Độc”. “Xoẹt” tay phải Get chém xuống, một đường đao dài hình liềm lóe lên, chém đứt vuốt miêu trảo của Kuro, đồng thời để lại một vết thương khá sâu trên người hắn. Lúc này Get bước tới, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Kuro. Bị thương nặng Kuro nằm dưới sàn thoi thóp, nhưng là cũng hai mắt nhìn Get. Get mở miệng, giọng nói âm trầm, tuy không mang theo sát ý nhưng cũng lạnh đến thấu xương “Nếu như ngươi không muốn làm một hải tặc nữa, thì đừng làm nữa”. Kuro hai mắt nghi hoặc nhìn kẻ đã hạ hắn, Get nói tiếp “Hãy giả chết, phao tin cho cả Biển Đông được biết, rồi sau đó giả làm một kẻ tội nghiệp thâm nhập vào một gia đình thượng lưu, chiếm lấy lòng tin của họ, rồi từ từ thủ tiêu từng người một cho đến kẻ cuối cùng. Thế là ngươi có thể danh chính ngôn thuật mà sống giàu sang an nhàn đến hết đời”. Dứt lời, Get xoay người bước đi. Kuro lúc này nhìn Get, thấy trên nền trời hướng Get đi xuất hiện một ánh trăng lưỡi liềm, ánh trăng nhìn vào lúc hoàng hôn như có màu đỏ. Cảm thấy Kuro vẫn còn nhìn hắn, Get dừng bước, ngoắc đầu lại nhìn, vẻ mặt Kuro lúc này như có điều gì muốn nói với hắn, mà không thành lời. Get phất tay “ta là Get Trăng Liềm, không cần cảm ơn”, nói xong Get tiếp nhảy xuống thuyền nhỏ của mình, hướng phía đất liền mà đi. Tối hôm đó, Get lẻn đến trước cửa phân bộ hải quân, phát hiện bao tiền thưởng đã biến mất, ở đó còn dán một mảnh giấy “Là Igami Origi ta đã lấy, có giỏi thì đến biệt thự phía Bắc tìm ta”. Get thầm mắng “Dám lấy tiền của ta mà còn để lại danh tánh, tên kia mi tới số rồi”, vẻ mặt Get lúc này hừng hực lửa giận, trông không khác gì Nami lúc nghĩ đến tiền. Vừa hướng tới biệt thự phía Bắc đi, Get vừa lục lọi trong đầu tìm thông tin về tên Origi này “Ừm, hắn không phải nhân vật từng xuất hiện trong truyện, mà là…”. Get nhớ tới sáng hôm nay, lúc hắn ở quán rượu có nghe nói tới một tên Thiên Long Nhân tên là Olac đang nghỉ mát ở đây, hắn mang theo một đoàn hộ tống, trong đó có hai tên vệ sĩ đặc biệt, cả hai tên đều có năng lực Trái Ác Quỷ, nhưng không rõ là năng lực gì. Bất quá, Origi chính là một trong hai tên vệ sĩ đặc biệt đó. Nghĩ tới đây Get nhíu mày “Nếu là hai tên vệ sĩ đang làm nhiệm vụ thì chẳng lẽ ta đánh một tên, tên còn lại ngồi không run đùi ăn bắp à, thế nào cũng bị hội đồng, chưa kể ta còn không biết rõ năng lực ác quỷ của chúng là gì nữa chứ… mà thôi, quan sát tình hình trước đã” Get tiếp tục hướng về phía biệt thự phía Bắc đi nhanh hơn. Ở Biển Đông hiện giờ Get rất mạnh, hắn cũng rất tự tin vào thực lực của mình đấy, nhưng hắn không phải là người chủ quan, với kiến thức từ thế giới trước của hắn về thế giới One Piece này, những kẻ mạnh ở ngoài kia còn đầy rẫy. Hơn nữa từ trước tới nay Get chưa giao đấu với đối thủ có năng lực Trái Ác Quỷ lần nào, mà lần này lại là hai người nữa chứ, biết đâu chừng có năng lực Trái Ác Quỉ hệ Logia trong đó thì hắn ngậm hành là cái chắc, vì bản thân hắn còn chưa có thức tỉnh Haki vũ trang (Bosokshoku Haki) a, tấn công vật lí liền vô dụng rồi. Thế nhưng Get không có dừng lại, hai tay hắn nắm chặc hai Đoản Đao bên hông, trong lòng thầm nghĩ “Ta vẫn còn có Át chủ bài”.