Ôn Thủy Đun Harry
Chương 20
“Draco, Harry muốn giải trừ linh hồn bạn đời của hai người, cậu biết chuyện này không?”
“…” Draco nặng nề gật đầu, hắn cũng đã nghĩ tới.
Hermione vỗ bàn, giận dữ quát, “Thái độ này của cậu là sao? Hai người có nghĩ tới Scorpio không hả? Harry thật sự đã quyết định làm vậy, cậu ấy thậm chí còn muốn đến Hogwarts hỏi giáo sư Flitwick!”
“Vậy cô nói cho tôi biết đi, tôi có thể làm gì bây giờ? Harry không để ý đến con, trực tiếp trục xuất tôi ra khỏi dinh thự Potter. Tôi bây giờ là có nhà mà không thể về, chỉ có thể ở lại dinh thự Malfoy! Ngay cả Scorpio cũng bị em ấy đưa đến dinh thự Malfoy, tôi biết làm gì bây giờ! Xông vào dinh thự Potter sao? Không đợi tôi vào được đó thì ba cha con Harry sẽ bị pháp lực của phản lại mà gặp nguy hiểm, sao tôi có thể làm vậy được! Em ấy quyết định tự mình sinh hai con, nhưng đó cũng là con của tôi mà…” Nhìn Draco uể oải ngồi đối diện, Hermione bất đắc dĩ thở dài.
Hermione hiểu rõ tính tình bướng bỉnh của bạn tốt, một khi cậu ấy đã quyết định rồi thì đừng mong có ai cản được, không đầu rơi máu chảy thì không quay đầu lại.
“Draco, chuyện này thì tôi không có cách giúp cậu, nhưng tôi sẽ cố gắng suy nghĩ.”
“Thật sao?” Draco ngạc nhiên nhìn Hermione, cô kiên định gật đầu, nói với hắn rằng chuyện này không thể nóng vội, họ không thể cứ chịu đựng, phải ép buộc Harry một chút thì mới mong xoay chuyển.
Đầu tiên là phải làm sao gọi Harry ra khỏi dinh thự Potter, hoặc là dẫn Draco vào đó, nếu so sánh thì việc trước dễ hơn việc sau một tí. Hơn nữa chuyện này phải xuống tay từ chỗ Scorpio. Thật ra thì Draco có nghĩ ra một cách, đó là công khai mối quan hệ của hắn và Harry, để cho cả thế giới phép thuật đều biết. Nhưng kế hoạch này lại bị Hermione bác bỏ ngay lập tức. Trước giờ Harry không phải là người sẽ bị ảnh hưởng bởi dư luận, như vậy chỉ làm cho quan hệ của họ càng thêm chuyển biến xấu mà thôi.
Nơi phương Đông xa xôi có hai kế sách, là khổ nhục kế và mĩ nam kế, dùng rất được. Huống chi còn có giáo sư Snape, chỉ dựa vào sự yêu thích của ông đối với Scorpio là cũng đủ để ông góp sức vào việc đưa song thân bé lại gần nhau, mà quan trọng nhất là nếu Harry trốn ra ngoài thì giáo sư sẽ rất không vui, vì như vậy sẽ thương tổn rất lớn đến hai đứa bé, không chỉ về mặt thể xác mà còn cả tinh thần.
Hermione bảo Draco tạm thời án binh bất động, đợi cơn giận của Harry nguội một tí, đồng thời nhất định phải thuyết phục được Scorpio giúp hắn. Từ trước đến nay Scorpio luôn là một cậu bé rất thông minh, ba và cha cãi nhau bé đều biết được rõ ràng. Tuy rằng bé không biết hai em là Muggle thì có gì không được, nhưng bé hiểu rõ nếu cứ như vậy thì ba và cha sẽ không bao giờ ở cùng nhau nữa, như thế thì tuyệt đối không được. Cho nên khi cha nghiêm túc nói chuyện này với bé, còn mong bé phối hợp thì Scorpio không nói hai lời liền đáp ứng.
Nếu Harry biết chuyện này nhất định sẽ đánh chết Draco.
Tuy Harry đã mang thai năm tháng, kì nôn nghén đáng sợ vẫn không bỏ qua cho cậu. Chỗ thịt Draco thật vất vả mới nuôi ra cho cậu nay đều biến mất, gia tinh luôn thay đổi những món ăn đa dạng, muốn bồi bổ lại cho chủ nhân, dược mà Snape cung cấp cũng không ngừng, lọ này đến lọ khác. Sau đó Snape có nói lại chuyện này với Draco, hắn cũng rất lo lắng, nhưng cũng không có cách nào. Hắn nghĩ có lẽ là do không có mình ở bên nên hai đứa con mới không nghe lời Harry.
Cuối cùng cũng nhờ được Hermione đến St.Mungo hỏi một chút có cách nào không. Lương y ở đó vừa nghe liền nói có thể dùng pháp lực của người cha để tiến hành khai thông. Draco nghe tin xong liền rất vui mừng mà nói lại cho cha đỡ đầu, Snape lập tức yêu cầu mỗi ngày Harry phải tiếp nhận pháp lực khai thông của Draco đến khi kì nôn nghén kết thúc. Harry chỉ liếc mắt.
“Không phải trước kia mang thai Scorpio đều là dùng được sao, bây giờ cũng như vậy đi.” Lí do đó thành công chặn lại mọi lời nói, đồng thời cũng nói nếu Draco không muốn cung cấp ma lực để làm dược cũng chả sao, cậu không để ý mà tiếp tục nôn lên nôn xuống, ngay cả Scorpio vờ tội nghiệp hay Snape phun nọc độc đầy người cũng không khuyên được. Draco vừa giận vừa thương, hết cách nên cuối cùng đành mỗi ngày cung cấp máu và pháp lực cho Harry.
Ngày ngày, Harry nôn ra còn nhiều hơn cả ăn vào, điều dưỡng thật lâu mới nuốt được vài thứ. Cậu biết mình cứ tùy hứng như thế sẽ không tốt cho con, nhưng cậu thật sự không muốn nhìn mặt Draco, thậm chí khi nghĩ đến cảm xúc ngày đó của hắn thì lại càng khó chịu. Cậu biết ngày nào Draco cũng đứng bên ngoài pháp trận của dinh thự Potter đợi mình, biết hắn vẫn luôn lo lắng và yêu thương mình, nhưng cuối cùng cậu vẫn không thể nào thuyết phục bản thân tha thứ cho hắn.
“Harry Potter! Ai cho phép trò cưỡi chổi hả?!”
“…”
“Đầu trò toàn là sên à? Còn không mau cút vào nhà cho ta!” Snape tức giận phóng bùa làm cho chổi của Harry dừng lại. Ông thật sự bị thằng nhóc này làm cho tức chết rồi. Ông vừa mới đến dinh thự Malfoy lấy chút dược liệu, quay về liền thấy tên nhóc rõ ràng không nên xuất hiện ở sân Quidditch nay lại đang cưỡi chổi chao lượn trên trời.
“Giáo sư, Scorpio đâu rồi?”
“Scorpio bị bệnh, Draco đang chăm sóc cho nó.”
“Cái gì!” Harry vừa nghe thấy con trai bị bệnh liền vội vã muốn Độn thổ đi xem, may là Snape bắt lại kịp.
“Trò nghĩ là bây giờ mình có thể Độn Thổ được à? Đi theo ta.” Harry theo giáo sư đi đến sân cỏ bên ngoài, ở đó đã sớm có một chiếc ô tô phép thuật của dinh thự Malfoy đậu sẵn. Hai người lên xe rồi bay đến dinh thự Malfoy.
Hai dinh thự Potter và Malfoy cách nhau không gần, cho dù là ngồi ô tô phép thuật được phù phép bay nhanh trên bầu trời quang đãng cũng mất hơn hai giờ. Harry quả thật lòng như lửa đốt, hận không thể vọt ngay đến bên con. Trách không được hôm nay Draco không có đứng ngoài pháp trận, hóa ra là đang chăm sóc cho Scorpio!
“Tại sao không ai nói cho con biết là Scorpio bị bệnh?”
“Là nó yêu cầu, nó nói ba đang bệnh, không muốn làm phiền ba, nó đã lớn rồi, còn ba thì phải chăm sóc cho em trai em gái của nó nữa. Trò nghe thử xem, trò đang để lại ấn tượng xấu cho Scorpio đó! Trò thử nhìn lại bản thân mình đi, như vậy có thể chăm sóc cho Scorpio sao? Trò chăm sóc mình còn chưa xong nói chi đến lo cho thằng bé!” Snape không chút keo kiệt mà phun nọc độc, mắng đến mức Harry chỉ có thể ngoan ngoãn cúi đầu.
Thật vất vả mới đến dinh thự Malfoy. Harry xuống xe, vội vã chạy vào trong dinh thự, không nghĩ đến vừa đẩy cửa ra thì đã đụng phải Draco.
“Harry, sao em lại tới đây?”
“Scorpio đâu? Nó sao rồi? Mau dẫn tôi đi gặp con.”
“Harry, em bình tĩnh chút đã, Scorpio không sao đâu. Chỉ là pháp lực của con có chút bất ổn thôi, Lương Y gia đình đã xem qua rồi.”
“Tôi muốn gặp Scorpio.”
Draco dẫn Harry đến phòng ngủ con trai. Harry vừa đẩy cửa ra thì đã nhìn thấy con trai đang ngoan ngoãn nằm ngủ, cẩn thận dò xét pháp lực trong cơ thể Scorpio, phát hiện pháp lực trong người con cực kì không ổn định, giống như sắp bạo động.
“Harry, đây là chuyện bình thường. Huyết thống của Scorpio rất thuần khiết, con chỉ đang hấp thu biến hóa pháp lực mà huyết thống mang tới thôi. Tuy rằng quá trình có chút đau đớn, nhưng tuyệt đối không có vấn đề gì đâu, đừng lo lắng.” Trong lòng Harry chỉ còn lại nỗi lo cho con, không để ý đến việc mình đã bị Draco ôm vào lòng an ủi.
“Thật sao?”
“Thật mà. Khi còn bé anh cũng từng gặp tình trạng như vậy, ngủ say vài ngày để hấp thu pháp lực là ổn rồi.” Harry nghe hắn đảm bảo thì cũng yên tâm, lúc này cậu mới phát hiện mình đang bị Draco ôm vào lòng.
“Buông ra, Draco.”
“Không, để anh ôm một lúc đi Harry, một lúc thôi.” Harry nhìn hai mắt tiều tụy của hắn thì thoáng nhíu mày. Từ trước đến nay Malfoy luôn trọng bề ngoài, tuyệt đối sẽ không để cho người ngoài nhìn thấy dáng vẻ không hoàn mĩ của mình. Nhưng Draco bây giờ thì…
“Đã bao lâu anh không ngủ rồi?”
“Ba bốn ngày gì đi. Ở rừng Navis ở phía Bắc có mười nơi xuất hiện sinh vật hắc ám bạo động, vừa giải quyết xong về đến nhà thì Scorpio lại bệnh. Đừng nhúc nhích, cho anh ôm một chút đi.” Harry không biết là mình bị Draco ôm bao lâu, thẳng đến khi chân tê rần thì mới đẩy hắn một cái, nào ngờ hắn đã ngủ mất tiêu. Harry dở khóc dở cười, không kéo vòng tay của hắn đang ôm siết lấy mình ra được, bất đắc dĩ dùng phép thuật dìu Draco về phòng ngủ, nhưng tư thế thật quá không tự nhiên.
Cũng không thể để cho Draco đứng ôm cậu ngủ nha, dù hắn có chịu được thì cậu cũng chịu không nổi. Băn khoăn lúc lâu, cuối cùng vậu vẫn thỏa hiệp nằm trên giường để cho hắn ôm ngủ. Harry liếc mắt sang đầu giường thì nhìn thấy trên đó có cuốn sách, tựa “Những điều cần lưu ý khi nam phù thủy mang thai”, làm cho cậu dở khóc dở cười. Kết quả một lúc sau lại thiếp đi…
Đợi Harry ngủ say rồi, Draco liền mở mắt, hài lòng nhìn cậu đang chui rúc vào chăn. Cẩn thận hôn một cái lên trán cậu, rồi ôm người vào lòng. Việc pháp lực của Scorpio bất ổn là hoàn toàn ngoài ý muốn, nào ngờ lại gặt hái được kết quả tốt như thế này. Ít nhất Harry không có trực tiếp quăng có hắn một bùa hóa đá sau đó thoát khỏi vòng tay hắn, mà là dìu hắn về phòng, sau đó còn ôm nhau ngủ nữa.
Draco cẩn thận vuốt ve cái bụng đã nhô lên của Harry, nhẹ nhàng truyền pháp lực vào trong đó. Tuy là dược từ máu và ma lực có thể thay thế hắn, nhưng dù sao thì người thật vẫn tốt hơn rất nhiều.
Đợi đến khi Harry thức giấc thì đã là hoàng hôn, Draco đã sớm tỉnh dậy, tắm rửa thoải mái xong còn cố ý không mặc áo mà ra khỏi phòng tắm. Hắn đưa lưng về phía cậu mà loay hoay trong phòng quần áo. Harry nhìn vết sẹo trên lưng hắn do lần truy đuổi Tử Thần Thực Tử trước để lại, tim không hiểu sao lại nhói lên một cái, ép buộc mình không nhìn nữa. Đợi đến khi Draco mặc áo lại tử tế rồi thì cậu mới xuống giường, hối hận mà vò loạn tóc mình.
Tại sao lại như vậy! Rõ ràng là lúc trước cậu đã nói là sẽ không tha thứ cho Draco mà, sẽ không nói một câu với hắn, tuyệt đối sẽ không mềm lòng, tuyệt đối sẽ không! Nhưng khi Draco sắc mặt tiều tụy đứng trước mắt mình, Harry cảm thấy trong lòng còn đau đớn hơn khi chịu bùa Crucio
Truyện khác cùng thể loại
67 chương
120 chương
1 chương
462 chương
5 chương