Ôm tôi nhé cô gái bé nhỏ
Chương 1997
Nhưng chờ đợi đến khi mồ hôi trong lòng bàn tay bị gió đêm lạnh hong khô vẫn không chờ được anh đáp lại Trái tìm Lý Lan Hoa cũng dần dần lạnh xuống.
Cô nhếch khóe miệng cười tự giễu, đột nhiên cô có cảm giác mình thật ngu xuẩn.
Thời khắc nguy hiếm như vậy lại đi cầu cứu người không phải là cảnh sát, mà cô chẳng lẽ đã coi anh là người đàn ông may mắn của mình rồi sao Lý Lan Hoa hít sâu, kìm nén dòng lệ trong mắt, bấm phím trên điện thoại “113”, lúc đang chuẩn bị ấn nút gọi thì đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân truyền đến từ trong phòng.
Chết tiệt, người đàn ông đó đã tắm xong rồi”!
Tim Lý Lan Hoa chợt đập nhanh, vô cùng hồi hộp.
Người đàn ông quấn khăn tẩm đi ra, ông ta đã sớm hăng hái chỉ hận không thể ngay lập tức đè cô ở dưới thân hưởng thụ mùi vị Không tìm thấy cô ở trong phòng, ông ta lập tức đi tìm, lật từ gầm giường đến trong tủ quần áo, từ khe hở ở cửa sổ thuỷ tinh có thể thấy dáng người mập mạp của người đàn ông đó, đi tới đâu lớp mỡ trên người cũng rung theo.
Cô không dám nghĩ nếu ông ta bắt được mình thì hậu quả sẽ như thế nào.
“Ào…”
Bỗng nhiên rèm cửa sổ bị kéo ra.
Khuôn mặt người đàn ông hung dữ xấu xí phóng đại ở trên kính, ngay sau đó cửa sổ bị đẩy ra, ông ta ác độc cười: “Con nhóc hèn hạ, tôi cũng biết kiểu gì cô sẽ không thành thật mà, nhìn xem cô trốn được ở đâu!”
Tay Lý Lan Hoa run lên, điện thoại di động bị rơi xuống đất.
Độ cao mười tầng, cô thở dài bưồn bực, bây giờ đến một cơ hội báo cảnh sát cũng không có”
Xong rồi.
Trong đầu Lý Lan Hoa chỉ còn lại hai chữ này.
Cô cảm thấy hoàn toàn tuyệt vọng, có thể tối nay cô sẽ bị cưỡng bức ở nơi này, đối phương không thế nào bỏ qua cho cô được, hơn nữa cô không muốn một người đàn ông đầu mập tay to lại xấu xí đến mức chán ghét như thế động vào mình.
Nếu phải tàn tạ như vậy thì cô thà chết đi còn hơn”!
Lý Lan Hoa đã quyết định nếu như cuối cùng thật sự không trốn thoát được, cô dứt khoát nhảy lầu, đến lúc đó có khi ngày mai trên báo sẽ đưa tin một thiếu nữ quyết giữ trinh tiết mà nhảy lầu tự tử lan truyền khắp nơi”!
Cô đang suy nghĩ oai hùng đầy khí thế như vậy thì người đàn ông thò tay mập tới.
Lý Lan Hoa chấp nhận nhắm mắt lại.
Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Một giây kế tiếp cô lại nghe thấy tiếng người đàn ông kêu thảm thiết Lý Lan Hoa sững sờ, mở hé mắt ra thì thấy một dáng người cao to đang đứng trong phòng Trần Văn Sáng giống như từ trên trời phái xuống vậy, anh phá cửa xông vào.
Lúc này anh chỉ dùng một tay đem người đàn ông to lớn quật ngã trên sản nhà, quả đấm rơi vào hai bên má trái phải của người đàn ông, dù sao anh cũng là quân nhân chuyên nghiệp, một quyền của anh thật sự rất mạnh, đập xuống làm người đàn ông hoảng sợ mấy giây rồi liên tục kêu đau Trong con mắt đen của Trần Văn Sáng thoáng qua ham muốn giết người Anh nhấc chân, đôi giày lính trực tiếp giãm lên ngực người đàn ông, giống như giây tiếp theo có thể nghiền chết đối phương vậy”!
Người đàn ông thở gấp gáp, ôm đôi giày của anh, khoé miệng đầy máu la hét cầu xin tha thứ.
Lý Lan Hoa lấm bẩm: “Chú nhỏ Anh rốt cuộc cũng tới rồi”!
Trần Văn Sáng đá người đàn ông sang bên cạnh, sải bước đến trước cửa sổ, Trong nháy mắt chóp mũi Lý Lan Hoa chua xót, cô cố nén không cho nước mắt tràn ra nhưng trên khuôn mặt nhỏ nhắn đã bị nước mắt làm cho ướt hết, nghẹn ngào tố cáo: “Tại sao chú không nhận điện thoại hả! Không phải chú đã nói sẽ luôn để ý đến cháu sao, chú nói chuyện không giữ lời gì hết! Hu hu hu hu hu!”
Trần Văn Sáng thấy cô giống như con mèo nhỏ khom lưng ở trên bệ cửa sổ, nước mắt lưng tròng nhìn mình.
Yết hầu anh lăn xuống, trầm giọng nói: “Không sao, chú tới rồi”
Sau khi thấy tin nhắn cầu cứu của cô, anh lập tức phóng xe từ nhà họ Trần đi ra, sau đó nhanh chóng xác định vị trí của cô, đối với anh mà nói, muốn tìm một người dễ như trở bàn tay.
Truyện khác cùng thể loại
13 chương
76 chương
11 chương
124 chương
34 chương
66 chương