Ôm tôi nhé cô gái bé nhỏ
Chương 1912
Trong lòng Chu Kỳ Kỳ cũng rất thoải mái, cầm điện thoại lên, đang muốn post thêm hai đến ba bài, xem lại có thêm bao nhiêu người mảng nữa, đột nhiên phát hiện bài post đã biến mất.
Ngay lúc cô ta đang nghỉ ngờ là rớt mạng, tiếng loa đột nhiên vang lên đến từng lớp học: “Ngay bây giờ, tất cả học sinh nhanh chóng đến tập hợp trong sân thế dục!”
Không chỉ riêng cấp ba mà loa toàn bộ các lớp cao trung đồng loạt vang lên.
Bình thường, đa số các loa vang lên là do phát thanh của trường, mà loa của mỗi lớp chỉ xuất hiện trong những lúc quan trọng.
Bây giờ chúng vang lên đồng loạt làm đám học sinh ngạc nhiên, ngay cả thầy cô trên bục cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tất cả các học sinh?
Âm thanh rõ ràng chính xác còn lặp lại ba lần Hơn nữa khi nghe giọng nói kia, mọi người ai cũng thấy quen thuộc, hình như là giọng nói của thầy hiệu trưởng.
Nghĩ vậy nên không dám chậm trễ, đặc biệt là thầy cô đã sớm thả sách giáo khoa xuống giục học sinh ra sân thể dục.
Trường THPT Thanh Diệp có hai sân thể dục, một sân nhỏ phía trước, sân to phía sau.
Sân nhỏ để thường ngày học thể dục, sân to dành cho các hoạt động quan trọng, hơn nữa nó có thể chứa toàn bộ học sinh của trường.
Hiện tại, tiết học thứ hai còn chưa kết thúc, tất cả học sinh đã đồng loạt tập trung dưới sân.
Bên cạnh cột cờ là bục cao của người chủ trì, hiệu trưởng và một số người lãnh đạo thường xuyên có mặt trong các buổi giảng.
Lúc này cũng đã thấy một người lên mở micro.
“Có chuyện gì vậy? Sao náo nhiệt thế?”
“Hình như tớ thấy thầy hiệu trưởng cũng đến kia!”
Bên cạnh bọn học sinh đang nói khẽ, trên mặt Chu Kỳ Kỳ không giấu được vẻ đắc ý.
Một giọng nói bên cạnh Kỷ Ngữ Lam vang lên; “Ha ha, nhất định là trường chuẩn bị xử phát Lý Lan Hoa! Khoa trương như thế này, coi bộ là muốn hỏi tội cô ta rồi sao? Không chừng có thể sẽ bị đuối học đó!”
“Dừng lại đi” Kỷ Ngữ Lam nói lạnh nhạt, đồng thời vén tóc lên, nhìn về phía bục của người chủ trì, chờ mong phía dưới sắp có trò hay.
Những kiểu thảo luận như này cũng hay xuất hiện trong lớp.
Lý Lan Hoa nằm chặt tay thành một nằm đấm.
Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Cô ấy vừa mới đi học chưa được bao lâu, còn bị này cô xác định không ai giúp cô thoát được rồi!
Nếu cứ chờ đợi để trở thành trò cười cho mọi người như vậy thì thà trực tiếp xông lên bục, dù như nào cũng không thể ngồi chờ chết như vậy, tự nhiên để bản thân vô duyên vô cớ chịu oan, gánh tội thay!
“Im lặng!”
Một thầy giáo đi lên phía trước micro nói to.
Phía dưới dần dần im lặng lại.
Thầy hiệu trưởng hơn năm mươi tuối chỉ có mặt ngày kỉ niệm thành lập trường và các dịp quan trọng đi lên, hẳngiọng nói: “Khụ, thông báo một sự kiện! Đan xen bài post của Lý Lan Hoa đang lan truyền chóng mặt trên diễn đàn ngày hôm nay, qua kiểm chứng sẽ xử lý như sau: Bản tường trình của học sinh cấp ba Lý Lan Hoa…”
Nghe thấy tên mình, Lý Lan Hoa càng siết chặt tay mình hơn, chuẩn bị chờ thời cơ tốt xông lên.
“Lý Lan Hoa trong thời gian học trong trường thì nghỉ học, bên ngoài ời phụ huynh, đà trong lúc làm việc thì gặp nguy hiếm, cũng không có hành vi quay, chụp hình thiếu lễ độ, hiện giờ các phần tử bất hợp pháp đang bị áp giải đến đồn công an, liên quan đến diễn đàn cũng đã gỡ video không đúng sự thật.
Mong các bạn học sinh không nghe theo những lời đồn nhảm nhí, phải xây dựng một môi trường tốt đẹp!”
Hiệu trưởng nói ngắn gọn rồi bước xuống bục đài.
Người thầy lúc đầu lại đi lên lần nữa, nói với mọi người phía dưới: “Có thế giải tán rồi!”
Đúng lúc này, chuông tan học cũng vang lên, tất cả mọi người không động đậy gì, chỉ đứng yên một chỗ, ríu rít bàn luận về mấy lời của hiệu trưởng lúc nấy.
Bộ dạng ai cũng giật mình.
Truyện khác cùng thể loại
51 chương
57 chương
188 chương
18 chương