Edit: Kuro
Beta: Ka
Trương Tri Âm dần hiểu rõ, căn cứ Vũ Lâm chỉ có hơn bảy trăm người, trong đó chỉ hơn bảy mươi người là dị năng giả, mà người có lực chiến mạnh cũng chỉ hơn hai mươi tuổi, cấp dị năng cũng chỉ là cấp hai cấp ba. Chỉ có thủ lĩnh mang dị năng hệ Hỏa cấp bốn sắp lên cấp năm.
Có người nói trước đây thủ lĩnh cũng không phải là người mạnh nhất, trước đây có một nhóm người đẳng cấp cao lập nên căn cứ Vũ Lâm nhưng rồi tất cả đều bỏ đi, những người mang dị năng cấp bốn đều bỏ đi hết chỉ còn thủ lĩnh lúc đó vừa lên cấp bốn ở lại. Sau đó cư nhiên trở thành thủ lĩnh.
Về sau còn có hai ba người lên cấp bốn nhưng do bất đồng nội bộ nên lại rời đi. Từ đầu đến cuối chỉ có thủ lĩnh ở lại.
Bây giờ kiểm tra mọi người đều không có song hệ dị năng, chỉ có thể tìm ra dị năng đẳng cấp cao, cho nên thủ lĩnh xem trọng Trương Tri Âm mang dị năng “Băng “ cấp bốn.
Trương Tri Âm được mọi người trong căn cứ nhiệt liệt hoan nghênh.
Đối với mọi người trong căn cứ, mục tiêu hàng đầu là sống sót vì vậy có một người mang dị năng cấp cao đến gia nhập chính là mang đến hi vọng sống sót.
Ở đây được ba ngày, Trương Tri Âm liền nhận được nhiệm vụ đầu tiên.
Thủ lĩnh vẻ mặt đau khổ nhờ hắn: “Tri Âm à, ngươi có thể dẫn theo người đi thăm dò phế tích phía Đông Bắc được không? Ở đó có một tang thi cao cấp mạng dị năng hệ Tinh Thần, nó làm chúng ta không thể ngủ ngon, ban ngày sẽ bị ảo giác thậm chí tính khí thất thường. Tiểu Kim dùng dị năng hệ Tinh Thần nhìn qua đó, nhưng vì đẳng cấp quá thấp nên chỉ có thể biết được bên đó có một con tang thi đẳng cấp cao hơn”. Tiểu Kim là người duy nhất trong căn cứ mang dị năng Tinh Thần nhưng chỉ mới cấp hai.
Trương Tri Âm đồng ý.
Thủ lĩnh vui mừng, vỗ vai hắn nói: “Được! Quả nhiên ta không nhìn lầm người! Tiểu đội hai mươi người đều nghe ngươi chỉ huy! Trước hết về nghỉ ngơi một chút, buổi tối ta sẽ giới thiệu ngươi với toàn tiểu đội”
Tối đó, Trương Tri Âm vừa cơm nước xong thì nghe tiếng gõ cửa, hắn cũng không để ý đi tới mở cửa liền nhìn thấy hành lang chật cứng người cả già trẻ nam nữ, ánh mắt sáng ngời, khom lưng đồng thanh: “Đội trưởng, trăm sự nghe đội trưởng!”
Thủ lĩnh dáng vẻ hí hửng đứng trước mặt, đắc ý cười nói: “Thế nào? Cũng không tệ phải không?”
Trương Tri Âm chỉ thấy trước mắt tối xầm lại, lịm đi.
Trương Tri Âm từ nhỉ đến lớn chức vụ cao nhất là tổ phó, có nhiệm vụ thu bài tập của các bạn. Giờ đột nhiên cho hắn chỉ huy hơn hai mươi người ác chiến với tang thi, mạo hiểm tính mạng, tâm trí hắn phản ứng lại cho rằng nhiệm vụ này…hơi khó.
Cũng may hắn vừa mở mắt là thế giới thực, nghĩ rằng đã đến giờ. Mà cứ thế này ít nhất cũng không phải lập tức đối mặt với nhiệm vụ gian khó kia.
Hôm nay là cuối tuần, Trương Tri Âm sau khi vệ sinh cá nhân liền mở game, trong lúc này tấm lông báo và đan Hạ Hỏa bán ra không ít, hắn thấy mình đã có 5,300 đồng, do dự một chút, không dùng mà vào thương thành mở mục quà tặng, đem con chuột di chuyển đến chiếc nhẫn thủy tinh sáng lấp lánh.
“Ngài quyết định mua?”
Khung chat bắn ra, Trương Tri Âm không chút do dự mà nhấn xác định.
Trong ba lô xuất hiện một chiếc nhẫn.
Mua được nhẫn nhưng Trương Tri Âm chưa tìm đến phòng phẩm vật bỏ hoang mà mở bản đồ Tuyệt Long Cốc, bắt đầu tìm kiếm vị trí căn cứ Vũ Lâm.
Hắn thật sự phát hiện một phó bản đang trong trạng thái đóng, trùng với vị trí căn cứ Vũ Lâm.
Trương Tri Âm còn mơ hồ nhớ tới phó bản kia tên [Lâu các ca thanh], nội dung ghi rằng người chơi đi qua phó bản phụ, người sống sót ở đó nói rằng gần đây không ngủ ngon, ban ngày xuất hiện ảo giác, hi vọng người chơi có thể điều tra rõ. Phó bản vốn là để đánh quái, bên trong có ba tiểu boss, sức mạnh biến dị theo thứ tự là Biến hình, Mộc và Độc, boss cuối là hệ Tinh thần. Phó bản này ban đầu là phổ thông, giới hạn người vào là từ mười đến hai mươi lăm người, sau đó game làm mới, phó bản này bị đóng cửa.
Trương Tri Âm càng xem càng thấy phó bản này giống nhiệm vụ mà thủ lĩnh giao cho hắn.
Cho nên…Dù chỉ huy có suy tính gì, hắn cũng có kế sách a!
Trương Tri Âm nhanh chóng mở diễn đàn game tìm chiến lược cho mỗi phó bản.
Không chỉ xem qua video chiến lược của [Lâu ca thanh] mà hắn còn cảm thấy những cái khác nhất định cũng phải xem qua một lần bởi dù sao hắn cũng không dám chắc nơi đó là phó bản [Lâu ca thanh].
Cho dù chơi game nhưng Trương Tri Âm cũng chưa bao giờ làm chỉ huy, hắn dành hầu hết thời gian đến gặp Ân Niệm, tình cờ đánh phó bản Bổn Nhất cũng là do có người gọi vào đội, vào một tổ đội không chuyên là điều bình thường, vào tổ đội chuyên nghiệp bị người ta ghét đá ra cũng là chuyện thường. Đối với hắn chiến thuật tiến đánh cũng không biết rõ, vừa mới bắt đầu rất vất vả, sau đó chậm chạp mò tới môn đạo, dần dần phân tích chiến thuật kỹ năng công kích Boss. Ở Tuyệt Long Cốc lâu ngày cũng khiến hắn lĩnh ngộ được nhiều kỹ năng chiến đấu, hiện tại hắn cần nhất là rèn luyện sử dụng kỹ năng đó.
Ngồi xem đến giữa trưa, hai bữa đều gọi đồ ăn bên ngoài, cũng như những đợt gần thi nước đến chân mới nhảy.
Đến gần khi đi ngủ, Trương Tri Âm mới do dự chạy tới phòng phẩm vật bỏ hoang.
Nhìn nhẫn trong ba lô, rồi nhìn khuôn mặt không chút biểu cảm của Boss. Trương Tri Âm cuối cùng cắn răng, đánh một khuôn mặt cười lên khung chat, mua một hộp sô cô la cẩn thận đặt trên mặt đất, chạy tới ôm hắn một cái: “Hôm nay là sô cô la, đừng ăn nhiều quá”
Mãi đến khi đã tắt máy cũng không nói gì đến chuyện chiếc nhẫn.
Nằm dài trên giường, Trương Tri Âm thấy mình thật ngốc. Chi ra hơn một ngàn mua nhẫn nhưng đến đưa cho một nhân vật giả lập cũng không dám.
Tình huống xấu nhất cũng chỉ là Ân Niệm sẽ không để ý đến hắn nữa, cũng giống như bây giờ vậy.
Ngược lại hắn cũng sẽ không quá để ý đến y.
Nghĩ đến đây Trương Tri Âm chợt buồn, úp mặt xuống gối, nghĩ muốn trở lại thế giới thực phó mặc tất cả mà đem tặng nhẫn.
Lúc hắn tỉnh lại liền thấy thủ lĩnh cùng nam nhân cao gầy lúc trước kiểm tra hắn đứng bên giường.
Người đó là lão Chúc, mang dị năng cấp hai, không có sức chiến đấu nhưng làm việc rất nguyên tắc, rõ ràng, phụ trách công việc hậu cần ở căn cứ.
Trương Tri Âm nhìn thẳng vào mắt hai người, bình tĩnh nói: “Khi ta buồn ngủ sẽ thiếp đi, không có chuyện gì”
Thủ lĩnh ân tâm vỗ vai hắn: “Nghỉ ngơi đi, hai ngày nữa đi điều tra. Hoặc ngươi ở lại căn cứ, ta dẫn người đi thăm dò”
Trong nháy mắt, Trương Tri Âm đột nhiên nhớ tới trái cây màu xanh lam mà đội trưởng đại thúc giao cho hắn.
Hắn dừng một chút sau đó nói: “Không sao, hôm nay ta có thể dẫn người đi điều tra sơ bộ, nếu địch không mạnh sẽ trực tiếp diệt trừ, nếu mạnh sẽ quay trở lại bàn kế hoạch tác chiến”. Trương Tri Âm nhân lúc còn nhớ chiến lược, muốn nhanh chóng xác nhận nơi này có phải phó bản [Lâu ca thanh] không.
Thủ lĩnh suy nghĩ một chút, gật đầu. Chờ mọi người xuất phát, thủ lĩnh kéo Trương Tri Âm qua một bên, dặn dò: “Tri Âm, an toàn là trên hết. Việc này…căn cứ chúng ta chữa trị không kịp, đừng gây tổn thất nhiều”
Trương Tri Âm cười cười: “Nhất định”
Hắn mang theo hai mươi người đến cửa phó bản, thấy vô cùng quen thuộc, Trương Tri Âm thở dài – hắn xem qua nhiều lần như vậy, cuối cùng vào đúng.
Nơi này chính là [Lâu ca thanh] không sai.
Ở xa, trong căn cứ Boss, Ân Niệm nhận được sô cô la, cặp mắt đen lộ ra một tia thất vọng.
Truyện khác cùng thể loại
70 chương
144 chương
3 chương
49 chương
8 chương
57 chương