Ở Rể (Chuế Tế)
Chương 522 : Vấn đề tình cảm (thượng)
Tới gần cửa ải cuối năm, trong Tướng phủ khá náo nhiệt, không chỉ có Vương Sơn Nguyệt có tình thầy trò với Tần Tự Nguyên với vai trò tiểu bối tới chào hỏi, còn cả có con trai cả của Tần Tự Nguyên là Tần Thiệu Hòa mấy ngày trước đã tới kinh thành, Tần Thiệu Khiêm còn vài ngày nữa mới đến, ngoài ra còn những thân tộc, con cháu, nữ quyến khác của Tần gia cũng đã đến Tướng phủ, lập tức khôi phục lại khí thế của Tần Tự Nguyên năm xưa khi còn đảm nhiệm chức Thượng thư.
Đám tiểu bối tụ tập trong đó, nhiều khách khanh, bằng hữu của Tướng phủ cũng được mời đến. Trên thực tế, là do Tần Tự Nguyên cố ý mời đến, mọi người hoặc là ngồi trò chuyện phiếm, hoặc là nói một chút về chính sự để cho con cháu trong nhà mình có ý chí tiến thủ nghe, cũng là một cách giáo dục tốt. Xem như là vị lão nhân thân làm Hữu tướng cũng có chút dìu dắt đối với người nhà rồi.
Bởi vì Tướng phủ nhiều người, số lần Ninh Nghị qua đó cũng giảm bớt đi, nhưng thỉnh thoảng hắn vẫn được đối phương mời qua đó, điều này cũng là bình thường.
Hơn nữa trong đó thường thường có các nhân vật bối phận và tuổi tác khá cao, ông là lấy thân phận "sư trưởng" để đẩy qua đó. Là một khách khanh trẻ tuổi nhất trong Tướng phủ, hắn cùng với đám Tần Tự Nguyên, Nghiêu Tổ Niên, Giác Minh là luận giao ngang hàng, đây chính là thực lực và chiến tích được tích lũy sau ba tháng bình định Lương Sơn, với tính cách của Ninh Nghị, hắn cũng không từ chối quá mức, về tri thức lý luận Nho gia, có lẽ hắn không đủ, nhưng đối với hắn mà nói, luôn luôn có một lý luận khác có thể bổ túc, tự bào chữa mỗi khi bị người ta làm cho tỉnh ngộ, đó là một loại kết quả trên hệ thống triết học hiện đại.
Đương nhiên, Tần Tự Nguyên giao du rộng lớn, ngẫu nhiên có gặp một vài vấn đề nghi hoặc. Lần tụ hội vài ngày trước, một vị Tri châu hơn bốn mươi tuổi từng là học trò của Tần Tự Nguyên, vừa mới biết Ninh Nghị là một thương hộ, là trẻ tuổi, trong lúc nghị luận nói thương nhân đê tiện và nguy hại, còn lấy chính Kỷ Châu của mình để làm ví dụ. Ninh Nghị ngay từ đầu cũng không để ý tới, dù sao hắn cũng còn trẻ tuổi, tham dự buổi tụ hội như vậy, chỉ dự thính chứ không tiện ra mặt, nhưng sau đó thấy đối phương nói năng kịch liệt, đụng đến hắn, hắn mới bắt đầu đem toàn bộ hệ thống sĩ công nông thương phân tích một hồi.
Toàn bộ hệ thống tạo thành thế nào, vận động thi hành ra sao, các thương nhân phát triển thế nào, nói đến hiện trạng và nhu cầu cụ thể là thế nào, tại sao lại như vậy, vân vân, còn phân tích cách làm của thương nhân tại Kỷ Châu cái gì là tốt, cái gì là không tốt. Đợi cho hắn phản bác vị Tri Châu kia xong, toàn bộ những người trong phòng trên cơ bản đều bối rối. Tới đêm, vị Tri châu bị trn mắng cho một trận đến tìm Ninh Nghị để xin lỗi, sau đó còn thỉnh giáo đối sách, giải pháp cái trị thương nhân Mà đối với Ninh Nghị mà nói, thật ra đây chỉ là một cách đẩy mạnh tiêu thụ đơn giản mà thôi. Nếu phải đi ra làm việc, nhất định sẽ có những nghi vấn như thế, mặc dù là cùng một vây cánh đấy, nhưng chưa chắc có thể hòa hợp êm thấm. Đối với việc này, Ninh Nghị đã sớm có chuẩn bị tâm lý rồi, Tần Tự Nguyên cũng hiểu nên không quá mức để người của mình xuất hiện gây xung đột quá lớn.
Mà Ninh Nghị tuổi trẻ, đại bộ phận thời gian đều tự giác tránh đi, đương nhiên đó mới là chính đồ. Mà trong nhưng thân thuộc của Tần gia, cũng có một vài người ghen tị hắn, có một vài người hỏi thăm tình huống của hắn, suy xét cũng có thể gả con gái cho hắn, đủ loại tình huống. Ninh Nghị có đôi khi sẽ cảm thấy vô cùng phiền toái.
Lần này sau khi qua đó, tụ tập ở trong Tướng phủ vẫn còn một vài người quen.
Đám người Giác Minh, Nghiêu Tổ Niên, Kỷ Khôn xem như là trưởng bối của Vương Sơn Nguyệt, Tần Tự Nguyên còn chưa trở về, nhưng có Tần Thiệu Hòa, Văn Nhân Bất Nhị. Khi Ninh Nghị đến thì mọi người đang hỏi Vương Sơn Nguyệt tình hình chi tiết tại Sơn Đông, thấy Ninh Nghị đã đến, cười nói nhân vật chính đến đây rồi. Ninh Nghị chào hỏi Vương Sơn Nguyệt, sau khi hỏi, biết là gã đêm qua mới về tới, buổi sáng hôm nay liền vào thành đến Tướng phủ bái kiến, Tô Văn Dục không cùng theo đến Tướng phủ, hẳn là về nhà.
Lúc này đã là gần buổi trưa, không lâu sau, Tần Tự Nguyên trở về, đồng hành còn có Hộ Bộ Thị lang Đường Khác hiện nay, y cùng với Vương Kỳ Tùng vốn là quen biết cũ, nghe nói Vương Sơn Nguyệt trở về, liền cùng tới để thăm hỏi.
Trên thực tế, Ninh Nghị và Đường Khác cũng có hai lần có duyên gặp nhau. Từ sau thi từ tại Tết Đoan ngọ truyền ra, vị quan to có tài danh này từng hỏi Tần Tự Nguyên, vì sao không tiến cử nhân tài này vào Quốc Tử Giám. Hiện giờ tuy y chức quan kém hơn Tần Tự Nguyên, nhưng hai người lại có chút quan hệ cá nhân, gần đây. Lần thứ hai gần đây gặp lại Ninh Nghị, cũng từng quan tâm tới việc này.
Về phương diện khác, Đường Khác vốn là người Hàng Châu, cũng có giao tình với Tiền Hi Văn. Loạn Phương Lạp đánh cho Hàng Châu rối tinh rối mù, khi nghe Tần Tự Nguyên nói Ninh Nghị từng giải vậy cho Hàng Châu, còn nói đến thăm Tiền Hi Văn trước khi chết, nên vô cùng có thiện cảm với Ninh Nghị. Có điều chỉ hai lần tiếp xúc, vì Ninh Nghị có quyết tâm không màng đến quan trường, nên y có chút không vui, từng tận tình khuyên bảo hắn vài câu, giờ cảm quan đối với Ninh Nghị cũng vẫn rất tốt.
Khi gặp mặt liền ân cần hỏi thăm, trò chuyện, thật ra đều là chuyện bình thường.
Ninh Nghị đã quen thuộc Tướng phủ, không đến mức xa lạ. Vào giữa trưa trong Tướng phủ triển khai yến hội, Ninh Nghị cùng Vương Sơn Nguyệt ngồi bàn dành cho tiểu bối, trong nhóm có Tần Thiệu Hòa là lớn tuổi nhất cũng đến ngồi cùng, nói chút chuyện với Ninh Nghị.
- Hai ngày gần đây ta đã thương lượng một vài việc với gia phụ gia mẫu, khi nhắc đến Ninh huynh đệ, cảm thấy Ninh huynh đệ không ra ngoài làm quan, thật sự quá đáng tiếc, bởi vậy ngu huynh cũng muốn lải nhải với đệ, chỉ không biết trong lòng Ninh huynh đệ rốt cuộc đang có ý tưởng gì
Về chuyện này, Ninh Nghị từng trò chuyện với những người bên cạnh Hữu tướng, Tần Thiệu Hòa không phải là người đầu tiên. Chỉ có điều Ninh Nghị thật sự đang tính toán việc kinh doanh, tạm thời chưa từng suy xét về con đường làm quan, bởi vậy hắn bèn chuyển sang đề tài khác.
-Về việc này Ninh huynh đệ cứ suy nghĩ tiếp đi, thật ra gia phụ vô cùng hy vọng Ninh huynh đệ có thể đường đường ra mặt, vì làm việc phía sau màn, tương lai chưa chắc có đảm bảm. Tuy nhiên nếu Ninh huynh đệ tạm thời chưa có hứng thú, ngu huynh và gia phụ gia mẫu từng thảo luận, cảm thấy có thể kính nhờ Ninh huynh đệ một vài chuyện khác
- Ồ?
- Đệ cũng biết, Tướng phủ này đủ loại chi tiêu xa xỉ, sau khi phụ thân về hưu, trong phủ vốn đã từ bỏ một vài chuyện kinh doanh, lần này phục khởi lại muốn kinh doanh một chút, thật ra đều là lấy mặt mũi của Tướng phủ để đổi tiền. Về phương diện kinh doanh, phần nhiều là do Khôn thúc xử lý, nhưng thật ra Khôn thúc cũng không am hiểu việc làm ăn, ta đã trao đổi với mẫu thân, cảm thấy Lập Hằng có thể tiếp nhận, quản lý thay
Nghe Tần Thiệu Hòa nói chuyện này, Ninh Nghị mỉm cười:
- Tần huynh có biết hay không, ba tháng nay ta quay về kinh thành, xài tiền như nước, không chỉ có chi ra mà còn thu về được, nhưng số bạc cũng đã tốn gần mười vạn lượng rồi, hơn nữa đều là dùng bên nhà nương tử của ta đấy.
Tần Thiệu Hòa vỗ vai Ninh Nghị, lắc đầu cười to:
- Hài, Ninh huynh đệ không cần khiêm tốn, chỉ dựa vào biểu hiện của đệ ở Lương sơn mà muốn làm ăn buôn bán, ta có thể dốc toàn bộ. Thật ra ta đã nói với phụ thân rồi, gia phụ không cảm thấy đệ không kiếm được tiền, mà là ông cảm thấy đệ không cần phân tâm làm những việc nhỏ nhặt này. Đệ tuy rằng cự tuyệt xuất sĩ, nhưng trong Tướng phủ vẫn có một vài chính vụ vẫn phải đổ lên đầu đệ đấy, có nhận việc kinh doanh hay không, đều là chuyện nhỏ, nhưng chính sự thì đệ không thể đùn đẩy được.
Tần Tự Nguyên là Hữu tướng, tương đương với chức Thủ tướng thời hiện đại.
Thời gian gần đây, tên tuổi của khách khanh Tướng phủ quả thật là mang đến một vài chính vụ cần xử lý, phần lớn là có chút quan hệ với thương trường, quan trường, có một vài việc Ninh Nghị có thể tùy tay xử lý, có một vài việc vẫn phả hỏi đám người Nghiêu Tổ Niên về chi tiết quan trường để đưa ra đề nghị tiếp theo. Chút việc ấy không quá bận rộn, bên kia thì nói là để hắn kiến nghị, nhưng đại bộ phận phỏng chừng là dựa theo kiến nghị của hắn để đi làm rồi.
Nói đến đây, Ninh Nghị cũng gật đầu, sau đó vẻ mặt trở nên nghiê tuc:
- Thật ra kinh doanh là dựa vào bối cảnh, giao việc của Hữu Tướng phủ cho ta, ta nhập cổ phần, so với một mình ta làm cũng tiện nhiều hơn. Chỉ có điều là sự việc liên quan đến tiền, bình thường do người của nội bộ tới quản lý, mà Tướng phủ nhiều người như vậy, liên quan đến các mặt, nếu muốn giao cho ta không sợ người trong nhà không thoải mái dẫn đến loạn hay sao?
- Đó đều là chuyện nhỏ.
Tần Thiệu Hòa hiện giờ cũng đảm nhiệm đại quan Tri châu một phương, nếu không có quan hệ thân cận với Ninh Nghị và trong nhà căn bản sẽ không nói điều này với hắn. Lúc này vung tay lên biết là Ninh Nghị thật sự đáp ứng rồi, cười nâng chén.
- Vậy thì làm phiền Ninh huynh đệ rồi. Về phần trong nhà như nào thì đã có quy củ, qua hết năm ta sẽ gặp gia mẫu và mọi người để nói rõ việc này, tin rằng sẽ không làm khó Ninh huynh đệ
Nói xong lại cười nhẹ:
- Thật ra giữa Ninh huynh đệ và đường muội biểu muội của ta cũng rất tốt
Ninh Nghị phất tay:
- Đừng quên đệ là ở rể đấy.
Bên kia liền không kìm nổi cười ha hả.
Bàn bên này rảnh rỗi trò chuyện một lúc, sau khi bữa tiệc kết thúc, Ninh Nghị tìm Vương Sơn Nguyệt hỏi về Chúc gia trang, trên gương mặt xinh đẹp của Vương Sơn Nguyệt có chút do dự.
- Thật ra đều là hiểu lâm, ta và Hổ cô nương không có gì đâu.
- Thật sao? Ngay cả bản thân ta cũng không hiểu ra sao cả
Vương Sơn Nguyệt cau mày, rối rắm.
- Ngươi cũng biết đấy, sau khi việc ở Lương Sơn chấm dứt, việc bên Mật Trinh ti cũng không còn nhiều nữa, nếu mọi người quen thuộc với đồi Độc Long, thì ta cũng thỉnh thoảng rỗi rãi đến đó. Tam nương. Hổ cô nương và Chúc huynh đệ sắp thành hôn, nhưng bởi vì thương thế của Hổ thái công và huynh trưởng cô ấy nên mới chậm trễ một thời gian. Tới trước đó không lâu, có một ngày Chúc huynh đệ tới tìm ta nói chuyện, bảo rằng y và Hổ cô nương sắp thành thân, ta vô cùng vui mừng chân thành chúc phúc cho y, lúc ấy ánh mắt của y nhìn ta có vẻ gì đó rất lạ
Ánh mắt Ninh Nghị nhìn gã cũng có chút cổ quái, Vương Sơn Nguyệt hơi sững sờ, sau đó dựng ngón giữa lên, đây là thủ thế mà Ninh Nghị từng dạy gã ở Sơn Đông, chỉ có điều Vương Sơn Nguyệt do mẽ ngoài xinh đẹp nên chung quy có chút "lạnh lùng diễm lệ. " Vương Sơn Nguyệt bĩu môi:
- Sau đó ta mới biết, có lẽ y đang thử dò xét ta. Đợi sau khi nói với ta, ngày hôm sau, nghe nói y chạy tới thảo luận hôn sự với Hổ cô nương. Kết quả sau khi trở về, nói muốn đánh ta, ta sao là đối thủ của y chứ, lại chẳng biết việc gì, đương nhiên lời lẽ chính nghĩa cự tuyệt, kết quả còn đang lý luận với y, thì Hổ cô nương cầm đao chạy tới Vương Sơn Nguyệt nhắc đến chuyện này, biểu hiện đầy ủy khuất chua xót rơm rớm nước mắt. Lúc ấy gã căn bản không hiểu rõ cái gì cả, nhưng Hỗ Tam Nương đã chạy tới nói với Chúc Bưu.
- Không liên quan tới hắn, Chúc Bưu huynh muốn đánh thì đánh với ta.
Hơn nữa còn nói vài câu mờ ám, gã thật sự ngậm miệng im re, còn Hỗ Tam Nương thì cầm song đao đấu một trận với Chúc Bưu, bởi vì thân thủ của hai người không kém nhau nhiều, lại không thể đánh đến sống chết, cuối cùng Chúc Bưu xám xịt chạy đi, nói không thèm đấu với nữ tử.
Kết quả buổi chiều hôm đó, đợi cho Hỗ Tam Nương đi rồi, Chúc Bưu lại chạy tới tìm Vương Sơn Nguyệt khởi binh hỏi tội. Thật ra bình thường quan hệ giữa mọi người rất tốt, việc tranh giành tình nhân giữa nam và nữ, người của Lang đạo tham dự vào cũng không hay. Vương Sơn Nguyệt chống đỡ mấy chiêu, bị đối phương đánh cho thành mắt gấu mèo, lúc này Chúc Bưu mới thỏa mãn bỏ đi.
Ninh Nghị nghe vậy ôm bụng cười không ngớt, sau đó hỏi:
- Vậy ngươi và Hổ cô nương rốt cuộc là thế nào? Xem ra cô ấy thích ngươi, ngươi lại không thích cô ấy?
- Ta…. ta cũng không biết nữa
Truyện khác cùng thể loại
12 chương
73 chương
40 chương