Yến Từ hẹn Giản Huệ Linh một nhà hàng không xa công viên lắm, Lưu Hâm Hoa đương nhiên trở thành người tiếp khách. Mặc dù Yến Từ cảm thấy không nên lôi thêm Lưu Hâm Hoa vào, nhưng nể tình Lưu Hâm Hoa có ý tốt cùng anh ta là bạn tốt của Đỗ Thiệu Ân, cô không cách nào từ chối được Giản Huệ Linh hôm nay đã trở lại vẻ trang điểm như ngày nào, trang phục rực rỡ, ngay cả đầu tóc cũng đã đến thẩm mỹ viện sửa soạn, vẻ lôi thôi lúc trước có lẽ chỉ vì muốn tranh thủ sự đồng tình của Đỗ Thiệu Ân mà thôi Yến Từ xin Giản Huệ Linh ăn cơm, trong bữa tiệc đều là để Lưu Hâm Hoa cùng Giản Huệ Linh nói việc nhà, cô vội vã cho con gái uống sữa, uống xong rồi lại phải ăn cháo Cô lấy bát cháo cùng cái thìa ra “Yến tiểu thư, cô mang con gái ra thì làm sao mà nói chuyện?” Đứa bé này quá ồn ào làm Giản Huệ Linh không chịu được “Bác gái, thật xin lỗi, một tuần con mới gặp Oa Oa một lần, cho nên con đành mang nó theo.” Yến Từ nghĩ thầm, Giản Huệ Linh máu lạnh đến nỗi không có tình mẫu tử, bây giờ ngay cả cháu nội mình cũng thấy phiền “Mẹ, man man …” Oa Oa nhìn chén cháo, nhịn không được khoa chân múa tay ầm ĩ, ý muốn ăn cơm Đứa bé này chỉ mới một tuổi rưỡi, đây là cái tuổi không an phận nhất, nhưng lại là cái tuổi hoạt bát, hiếu động nhất “Oa Oa ngoan, măm một cái.” Yến Từ đưa muỗng vào miệng con gái . “Yến tiểu thư, chúng ta mau nói chuyện chính sự…” “Bác gái, đừng vội ~~ đợi Yến Từ cho Oa Oa ăn cơm xong rồi hãy nói, bây giờ để con và bác nói chuyện đi !” Lưu Hâm Hoa cười tít mắt nói. “Được rồi! Cậu nói cậu là Tổng giám đốc, Thiệu Ân là Phó tổng vậy cậu có tiền không ?” Giản Huệ Linh thấy tiền sáng mắt hỏi. “Con nào có tiền! Con và Thiệu Ân mở công ty đều là mượn từ ngân hàng.” Lời này nửa thật nửa giả, Lưu Hâm Hoa được cha giúp đỡ không ít, nhưng cũng vì muốn khuếch trương công ty nên bọn họ cũng mượn ngân hàng không ít Giản Huệ Linh liếc mắt nhìn Yến Từ, lại nhìn em bé ngồi trong xe đẩy, trong đầu tính toán một chút rồi tiếp tục ăn Đợi Oa Oa ăn xong, lại không chịu ngồi yên trong xe, làm nũng với mẹ.”Mẹ, ôm Oa Oa một cái, ôm Oa Oa một cái..” Nhưng Yến Từ lại chưa ăn cơm .”Oa Oa ngoan, mẹ chưa ăn cơm!” “Ôm một cái, ôm một cái!” Hai tay Oa Oa mở ra thật to, hai chân giãy đành đạch LưuHâm Hoa thấy thế vội vàng nói: “Oa Oa, để bác ôm đi, cho mẹ ăn cơm được không ?” Lưu Hâm Hoa định ôm lấy Oa Oa, không ngờ Oa Oa lại không nể tình .”Không muốn không muốn!” “Để tôi ôm cho, đàn ông như cậu làm sao mà biết ôm con nít chứ” Giản Huệ Linh ôm lấy Oa Oa “Bác gái, cảm ơn bác.” Yến Từ thấy được hình ảnh này, khóe môi bật cười, bà nội ôm cháu gái, cũng đâu phải chuyện kinh thiên động địa lắm Oa Oa cười, hai tay đùa với mái tóc của Giản Huệ Linh, hiển nhiên, Oa Oa rất thích bà ta “Không cần khách khí, cô mau ăn đi, tôi đưa nó đi dạo một chút, con nít đúng là không chịu ngồi yên mà.” Giản Huệ Linh vừa nói, vừa ôm Oa Oa vào trong ngực đi ra ngoài “Oa Oa phải ngoan, không được làm phiền bà đó !” Yến Từ không ngăn cản Giản Huệ Linh lại, máu mủ tình thâm mà ! Oa Oa không hiểu gì nhưng vẫn gật đầu, tiếp tục đùa giỡn sợi tóc trong tay “Yến Từ, tốt như vậy sao?” Lưu Hâm Hoa nhìn Giản Huệ Linh nhiệt tình, cảm giác không ổn “Không sao, bà ấy là mẹ của Thiệu Ân, chắc không có gì đâu.” Cô yên tâm nuốt miếng thịt bò vào miệng, từ từ hưởng thụ mỹ vị Ba phút sau, LưuHâm Hoa vẫn không yên lòng.”Để anh đi ra xem, em từ từ ăn đi” “Hâm Hoa, cám ơn anh” Yến Từ gật đầu Hai phút sau , Lưu Hâm Hoa vội vã chạy về.”Yến Từ, không thấy bác gái !” “A…” Cây xiên trong tay Yến Từ lập tức rơi xuống đất “Em mau gọi điện thoại cho bà ta đi.” LưuHâm Hoathúc giục. Trong lòng cô bắt đầu thấy bất an, lấy điện thoại trong túi ra, nhanh chóng gọi cho Giản Huệ Linh Điện thoại vang lên, cũng nhận được.”Bác gái, bác đang ở đâu?” “Yến tiểu thư, tôi đang ngồi trên xe taxi rời khỏi nhà hàng.” Tiếng nói của Giản Huệ Linh rất lạnh lùng, trong điện thoại vẫn còn nghe được tiếng “A..A” của Oa Oa “Bác gái, sao bác lại rời khỏi ?” Yến Từ quýnh lên, cả người cũng đứng lên. “Thật xin lỗi, tôi không còn cách nào khác, nếu cô đưa ba trăm vạn cho tôi, tôi nhất định sẽ trả Oa Oa lại cho cô.” Giản Huệ Linh chậm rãi nói, không hề có do dự khủng hoảng “Ba trăm vạn? Bác gái, bác không thể làm vậy, con không có tiền.” Yến Từ rống lên. LưuHâm Hoa thấy cục diện kỳ lạ, vỗ vỗ vai Yến Từ.”Bình tĩnh, hỏi bà ta đang ở đâu?” “Cô đừng nên báo cảnh sát, dù sao thì tôi cũng chỉ có đường chết, nếu cô giao tiền cho tôi, tôi nhất định sẽ trả Oa Oa cho cô” Yến Từ hít một hơi thật sâu, nước mắt không dám rơi khỏi hốc mắt.”Bác gái, bác đang ở đâu ? Con làm sao mà đưa tiền cho bác ?” “Tôi sẽ gọi lại, nhớ rõ đừng nên báo cảnh sát, nếu không tôi sẽ mang Oa Oa chết cùng!” Giản Huệ Linh uy hiếp xong trực tiếp tắt điện thoại “Này .. Này …” Yến Từ gào thét, muốn tiếp tục gọi nhưng điện thoại đã bị Lưu Hâm Hoa lấy đi “Yến Từ, em bình tĩnh lại đi, bà ta nói thế nào ?” “Bà ta nói muốn ba trăm vạn, sau đó mới trả Oa Oa cho em, bà ta nói sẽ gọi lại.” Yến Từ sợ ngây người, không chỉ thần sắc hốt hoảng mà cả người cũng run rẩy không ngừng “Nơi này không phải để nói chuyện, chúng ta đi .” Mọi người đang nhìn chằm chằm bọn họ, Lưu Hâm Hoa không còn cách nào hơn là nhanh chóng trả tiền, sau đó một tay kéo Yến Từ, một tay kéo xe em bé trở về bãi đậu xe “Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Oa Oa của em, sao bà ta lại có thể làm vậy ? Sao em lại có thể tin bà ta chứ ? !” Yến Từ kêu la, dưới chân không ngừng chạy “Yến Từ, em bình tĩnh lại đi, để anh gọi cho Thiệu Ân, có lẽ cậu ấy biết mẹ cậu ấy đang ở đâu.” Anh nhanh chóng đưa Yến Từ và xe em bé vào xe mình, sau đó gọi điện thoại cho Đỗ Thiệu Ân Mà Đỗ Thiệu Ân vừa trở về nhà, quần áo còn chưa thay đã tiếp thu liên tiếp những tin tức không thể nào tin nổi Cũng chỉ vì một cuộc điện thoại của Lưu Hâm Hoa ! Đỗ Thiệu Ân ngồi sững sờ trên ghế sofa, cẩn thận lập lại những nội dung ban nãy Lưu Hâm Hoa nói – - Yến Từ có một con gái tên là Oa Oa, một tuổi rưỡi ; mà mười phút trước đã bị mẹ anh bắt đi, uy hiếp đòi ba trăm vạn – Yến Từ sao lại có con gái ? Hâm Hoa sao lại ở chung với Yến Từ? Còn người mẹ không có chút tình thương của anh, sao lại bắt đi con gái của Yến Từ ? Anh còn chưa kịp hỏi thì Lưu Hâm Hoa đã tắt máy, bảo sẽ nhanh chóng đến chỗ anh, kêu anh mau gọi điện cho bà ta Mấy nghi vấn này tóm lại chỉ để nói lên một sự thật, đó là bà mẹ chết tiệt của anh đã bắt con gái người ta, đây là tội bắt cóc uy hiếp tài sản, nặng nhất có thể xử tử hình Anh cầm lấy điện thoại di động, đây là lần đầu tiên sau một năm, anh chủ động gọi điện thoại cho bà ta. “Thiệu Ân…” Giản Huệ Linh bên đầu dây bên kia lộ ra vẻ kinh ngạc “Thả đứa bé ra, tôi sẽ không báo cảnh sát, một khi tôi đã báo thì bà cầm chắc phải ngồi tù rồi.” Đỗ Thiệu Ân lạnh lùng lên án. “Thiệu Ân, mẹ chỉ bất đắc dĩ thôi, ai bảo con không cho mẹ tiền.” Nói thì bất đắc dĩ nhưng giọng nói Giản Huệ Linh cứ như không có gì cả “Mẹ… Con muốn mẹ…” Đỗ Thiệu Ân rõ ràng nghe thấy tiếng khóc của đứa bé, làm cả lục phủ ngũ tạng của anh chấn động, lúc này anh mới cảm nhận được, cảm giác khi con mình bị bắt cóc .”Bà đang ở đâu ? Tôi lập tức viết chi phiếu cho bà .” Anh rất tỉnh táo, không gào to rống lớn gì, nhưng giọng nói càng lúc càng lạnh như băng “Mẹ không muốn chi phiếu, mẹ muốn tiền mặt.” Giản Huệ Linh kêu. “Hôm nay là Thứ bảy, ngân hàng không có mở cửa, tôi không thể đưa cho bà nhiều tiền mặt như vậy.” “Vậy thì thứ Hai, Oa Oa tạm thời để mẹ chăm sóc, con cứ bảo Yến Từ yên tâm , mẹ sẽ không làm gì nó !” “Tôi bảo đảm không báo cảnh sát, cũng sẽ trả tiền cho bà, bà …” Đỗ Thiệu Ân vừa nói đến một nửa thì đầu dây bên kia đã tắt Đỗ Thiệu Ân nghiến răng nghiến lợi, đêm qua anh mới cùng Yến Từ triền miên, hôm nay cô đã có con gái rồi sao ? Con gái ? ! Vừa rồi Lưu Hâm Hoa nói thế nào ? Anh nhất thời kinh hoảng nên không suy ngẫm kỹ, bây giờ nhớ lại mới bắt đầu giật mình Yến Từ có con gái một tuổi rưỡi, nếu cẩn thận suy tính thời gian thì chẳng phải lúc rời khỏi anh, cô đã có thai rồi sao? Vậy đứa bé bị mẹ anh bắt đi chẳng phải con anh sao ? Chuyện hoang đường như vậy mà anh cũng gặp được … Người này dám mang con của anh rời khỏi anh, còn dám đi gặp gỡ người đàn ông khác, anh tuyệt đối sẽ không tha thứ cho cô !!! Thời gian chờ đợi thật là dài, vất vả lắm mới thấy Yến Từ và Lưu Hâm Hoa đến, Đỗ Thiệu Ân còn chưa mở miệng chất vấn, Yến Từ đã nhào vào lòng anh mà nức nở “Thiệu Ân… Mẹ của anh … Sao bà ta có thể làm vậy? ! Bà ta ôm Oa Oa đi rồi, nếu Oa Oa không thấy tôi nhất định sẽ bị doạ .” Yến Từ nghẹn ngào nói. Mới nửa giờ ngắn ngủn, cặp mắt của cô đầy máu đỏ, nét mặt tiều tụy, cô rất muốn bình tĩnh nhưng lại không bình tĩnh nổi Đỗ Thiệu Ân kéo cô ngồi xuống ghế sofa.”Yến Từ, em ngồi xuống, bình tĩnh lại, em nói cho anh biết đi, Oa Oa có phải con anh không ?” Lưu Hâm Hoa vừa nghe thấy Đỗ Thiệu Ân hỏi, cả khuôn mặt như bị sét đánh Giấu không được nữa, Yến Từ chỉ có thể gật đầu.”Oa Oa là con gái của anh, anh gọi cho mẹ anh đi, bảo bà ta đừng có làm tổn thương Oa Oa” “Yến, Từ!” Anh rất giận.”Em lén sinh con gái mà không báo cho anh biết ?” “Tôi…” Yến Từ đáng thương lắc đầu, một câu cũng không nói ra miệng “Em vốn định cả đời cũng không nói cho anh biết là để trả thù anh sao?” Thấy Đỗ Thiệu Ân lớn tiếng, Yến Từ chỉ có thể rụt vai lại, cô hoàn toàn trở về là cô gái nhát gan năm đó Nãy giờ vẫn chỉ có Lưu Hâm Hoa là trấn tĩnh nhất : “Thiệu Ân, bây giờ không phải lúc tính nợ cũ, quan trọng nhất là cứu Oa Oa ra trước” Đỗ Thiệu Ân thở ra hít vào, hít vào lại thở ra, có người nào bi thảm như anh không ? Khi biết mình có con gái, còn chưa kịp gặp mặt thì lại biết mẹ ruột mình đã bắt con gái mình đi ? Đây là trừng phạt của ông trời với anh sao ? Trừng phạt anh năm đó không muốn kết hôn cùng Yến Từ sao ? Hai tay anh vuốt vuốt huyệt Thái Dương.”Hâm Hoa, có thể nói cho mình biết mọi chuyện xảy ra thế nào không ?” “Yến Từ vì giúp bác gái giải quyết nợ nần mà hẹn bác gái ra ngoài ăn, không ngờ bác gái nói muốn ôm Oa Oa, nói đi ra nhà hàng một cái, kết quả một đi không trở về” Lưu Hâm Hoa trần thuật lại “Cậu đã sớm biết chuyện Yến Từ có con gái ?” Vẻ mặt Đỗ Thiệu Ân như muốn giết người Lưu Hâm Hoa kiên trì nói: “Yến Từ đã nói với mình nhưng mình không biết ba ba của Oa Oa là ai, Yến Từ không có nói cho mình biết” Đỗ Thiệu Ân lại nhìn Yến Từ đang trong cơn hoảng loạn.”Em nói cho Hâm Hoa biết em có con gái mà không nói cho anh biết ?” “Thiệu Ân, cậu không hiểu sao ? Bây giờ không phải là thời điểm để tính nợ cũ, mặc dù mình cũng rất tò mò muốn biết giữa hai người là chuyện gì nhưng bây giờ tìm mẹ cậu là quan trọng nhất !” Lưu Hâm Hoa nổi đoá gào thét. Đỗ Thiệu Ân không thể làm gì khác hơn là cầm lấy điện thoại di động gọi lần nữa, nhưng Giản Huệ Linh vẫn quyết tâm tắt điện thoại. “Bà ta tắt điện thoại rồi” “Có báo cảnh sát không ?” Lưu Hâm Hoa vừa nói ra, Yến Từ lập tức quát to “Không được! Không được báo động, mẹ Thiệu Ân muốn bao nhiều em cũng cho, tuyệt đối không được báo cảnh sát, em không muốn Oa Oa bị nguy hiểm nào” “Thiệu Ân, cậu nghĩ sao ? Lỡ như bác gái còn đồng bọn thì sao ? Hình như không hay lắm !” LưuHâm Hoa là người tỉnh táo nhất trong ba người, nhưng việc anh có thể làm là đưa ra phương pháp giải quyết “Mình rất loạn, cậu để mình suy nghĩ đi.” Tất cả mọi chuyện đều tụ chung một chỗ, bình tĩnh như Đỗ Thiệu Ân cũng không chịu nổi “Thiệu Ân, anh nhất định phải cứu Oa Oa, không có Oa Oa, tôi cũng không sống nữa.” Nước mắt Yến Từ như mưa lất phất làm sống mũi của mọi người đều chua xót Đỗ Thiệu Ân không thể làm gì khác hơn là lại gọi cho mẹ mình, nhưng vẫn không có ai bật máy “Thiệu Ân, cậu suy nghĩ cẩn thận lại, ngoại trừ điện thoại ra, cậu còn cách liên lạc nào khác với bác gái không ?” Lưu Hâm Hoa nhắc nhở Đỗ Thiệu Ân dùng sức suy nghĩ, đôi mắt bỗng loé lên, anh chạy vội vào thư phòng Yến Từ và Lưu Hâm Hoa cũng chạy vào thư phòng cùng anh.”Phát hiện cái gì?” “Trước kia bà ta từng đưa địa chỉ cho mình, nhưng mình không chú ý lắm.” Đỗ Thiệu Ân lục bàn Nước mắt Yến Từ đã sớm chảy khô, chỉ còn dư lại trái tim xiết chặt đau Cô biết không thể báo cảnh sát, vì Giản Huệ Linh là mẹ của Đỗ Thiệu Ân, nếu báo cảnh sát, mẹ của anh ta có thể bị bắt, thấy thế cô cũng không vui Vừa là mẹ mình vừa là con gái mình, nội tâm của Đỗ Thiệu Ân không thể nào hình dung được Rốt cục anh cũng tìm được một trang giấy nhỏ đã bị anh vò nhỏ Đây là một nhà trọ cũ kỹ, rốt cuộc bọn họ cũng tìm đến được Anh nhấn chuông cửa, làm Giản Huệ Linh kinh ngạc hết hồn, nhưng bà cơ trí không mở cánh cửa sắt ra, ngăn cách giữa họ là một cánh cửa sắt “Thiệu Ân, sao con lại biết chỗ ở của mẹ ?” Giản Huệ Linh rất kinh ngạc. Đêm đã khuya, bên trong phòng truyền đến tiếng khóc của Oa Oa làm tâm Yến Từ đau xót vô cùng “Trước kia bà đã cho tôi địa chỉ.” Đỗ Thiệu Ân vừa nghe thấy tiếng khóc của Oa Oa, trái tim rốt cuộc cũng bình tĩnh lại một chút “Con còn giữ địa chỉ ? Không phải con đã ném vào thùng rác trước mặt mẹ sao?” Giản Huệ Linh không thể tin được, thì ra con trai bà vẫn còn giữ tờ giấy này từ hai năm trước Đỗ Thiệu Ân không xem trọng vấn đề của mẹ mình.”Thả Oa Oa ra, Oa Oa là con gái của tôi, bà đừng làm tổn thương con gái của tôi” “Con gái của con ? Thật không? Oa Oa là con gái của con ?” Giản Huệ Linh sững sờ, không thể tin nổi chuyện mà mình vừa nghe được. “Ừ, con gái của tôi, nếu bà thả nó ra, tôi sẽ cảm kích bà suốt đời“Đỗ Thiệu Ân rất tỉnh táo, anh không muốn mọi chuyện trở thành cục diện khó xử “Bác gái, bác mở cửa đi, con nhất định sẽ đưa tiền cho bác, chỉ cần bác thả Oa Oa ra, cái gì con cũng đồng ý” Yến Từ đau khổ cầu khẩn. Vốn đang khóc, bây giờ nghe thêm tiếng khóc của Oa Oa, nước mắt cô lại rơi xuống từng chuỗi . Giản Huệ Linh vốn muốn mở cửa, lúc này một người đàn ông đi ra từ trong phòng, trên tay vẫn còn ẵm theo Oa Oa đang khóc rống “Huệ Linh, không được mở cửa!” Người đàn ông hung ác ngăn Giản Huệ Linh lại Tròng mắt Đỗ Thiệu Ân híp lại, lần đầu tiên gặp con gái, lại là qua một cánh cửa sắt, con gái anh còn nằm trên tay một người đàn ông hèn mọn như thế “Tốt nhất là mở cửa đi, nếu không đừng mong có tiền.” Lửa giận nãy giờ của Đỗ Thiệu Ân bộc phát lên “Mẹ… Mẹ…” Oa Oa vừa nhìn thấy mẹ mình liền quơ quơ tay, dường như rất muốn ôm mẹ mình “Lấy tiền ra, nếu dám kêu cảnh sát, tao liền ném đứa bé này xuống lầu.” Người đàn ông ngoan độc nói “Không được ! A Dũng, đó là cháu gái của em.” Giản Huệ Linh khẩn trương lắc đầu. “Ngay cả chồng con mày cũng không cần, vậy còn cần cháu gái làm cái cóc gì ? Mày mà tốt vậy sao? !” Người đàn ông tên A Dũng rống giận “A Dũng, anh đừng như vậy ! Con em nói đưa tiền thì nhất định sẽ đưa tiền, mau thả Oa Oa ra đi, Oa Oa hù dọa sẽ không hay.” Cuối cùng, lương tâm săp mất đi trong Giản Huệ Linh cũng được khôi phục Giản Huệ Linh chưa từng nghĩ, con trai xem bà như kẻ thù lại giữ một tờ giấy của bà trong hai năm, điều này không biết làm bà rung động lớn cỡ nào “Mày đang nói nhảm cái gì hả ? Nếu con mày chịu cho mày tìm thì mày còn cần dùng đến cái này sao ?” A Dũng hung ác mắng, Oa Oa lại khóc thét lên “Van cầu hai người, đừng có hù doạ con tôi.” Oa Oa khóc, Yến Từ cũng khóc theo, hai tiếng khóc làm rung động cả khu nhà “Đưa Oa Oa cho tôi!” Giản Huệ Linh vươn tay muốn giành lấy Oa Oa nhưng tên A Dũng kia chẳng những không đưa mà còn đẩy mạnh bà một cái Giản Huệ Linh không có phòng bị, vì đứng gần cửa sắt mà ót đập mạnh vào cửa sắt một cái, “phanh” một tiếng, sau đó bà ngã ngồi dưới đất “Nếu ông không đưa Oa Oa ra thì đừng hòng lấy được xu nào.” Đỗ Thiệu Ân nghiêm mặt nói “Vị đại thúc này, đứa bé này rất vô tội nha ! Trả Oa Oa lại cho chúng tôi, ông có thể lấy được tiền mà!” Lưu Hâm Hoa cười, kỳ thật trong lòng khẩn trương vô cùng Lúc nãy, Lưu Hâm Hoa đã nhấn nút ghi âm ; khi A Dũng uy hiếp ném Oa Oa xuống lầu, anh đã vọt lên cùng cảnh sát . Anh và Đỗ Thiệu đều không ngờ trong nhà Giản Huệ Linh có đàn ông, đây không còn là chuyện có thể lén giải quyết nữa, lỡ như Oa Oa có chuyện gì ngoài ý muốn, mọi người đều sẽ không vui Khi Đỗ Thiệu Ân và Lưu Hâm Hoa đang nói chuyện cùng A Dũng, Giản Huệ Linh đang ngồi dưới đất cô vươn tay phải ra, mở tung then chốt cửa sắt A Dũng phát hiện đã không còn kịp rồi, dù sao trên tay ông ta cũng đang còn Oa Oa Đỗ Thiệu Ân và LưuHâm Hoathấy thế, liền xông lên phía trước, A Dũng lập tức rút lui lên sân thượng Lúc này, ba viên cảnh sát vô thanh vô tức đi lên lầu A Dũng thấy vậy liền luống cuống, ông ta chỉ là một nhân vật nhỏ thôi, chưa từng gặp cục diện thế này .”Đừng đến đây , nếu không tao…” A Dũng còn chưa nói xong, bụng ông ta đã nhận được một quyền nặng nề của Lưu Hâm Hoa, sau đó Đỗ Thiệu Ân nhanh chóng giật lại Oa Oa từ trong tay A Dũng Oa Oa sợ hãi gào khóc, Đỗ Thiệu Ân còn chưa kịp hưởng thụ tâm trạng làm cha thì Yến Từ đã nhanh chóng đoạt lại Oa Oa Cuối cùng mọi việc cũng kết thúc, A Dũng và Giản Huệ Linh đều bị mang về cục cảnh sát , có máy ghi âm của Lưu Hâm Hoa làm chứng, lại thêm chứng cứ của A Dũng vô cùng xác thực, ông ta trực tiếp bị bắt lại ở cục cảnh sát, chờ ngày phán quyết Nhưng dưới sự che chở của Yến Từ, Giãn Huệ Linh chỉ là bà nội mang cháu gái mình đi chơi, không ngờ lại bị A Dũng đe dọa uy hiếp, mặc dù tội trạng sẽ do quan toà phán quyết nhưng cô nói vậy, cũng giúp Giản Huệ Linh giảm tội phần nào Giản Huệ Linh cảm kích khóc rống, lại càng không biết làm thế nào, khi đi đến cục cảnh sát, bà không nói chuyện câu nào với Đỗ Thiệu Ân vì bà biết, con trai bà tuyệt đối sẽ không tha thứ cho bà Cho nên Giản Huệ Linh lặng lẽ rời khỏi, bà đã suy nghĩ rồi, bà tự biến cuộc đời mình như thế này chính là gieo gió gặt bão ; suýt nữa còn hại chết cả cháu gái mình, cuộc đời của bà sao lại đáng buồn như vậy ? Cho dù bà bị giam vào ngục, e cũng là đúng tội thôi