Nước mắt tử thần
Chương 7 : Những viên kẹo ngọt (chương 1)
Trong một vương quốc nhỏ, những viên kẹo ngọt sống vui vẻ bên nhau. Kẹo Bảy Sắc là một người rất tinh ý, anh có thể nhìn sắc mặt mà nói ra những lời đối phương muốn nghe, vì thế Kẹo Bảy Sắc rất được lòng mọi người. Trái với Kẹo Bảy Sắc, Kẹo Đen khá là cục mịch, lời anh nói rất là thô lỗ, nhưng nếu người khác để ý, họ sẽ nhận ra được những lời nói cay nghiệt đó chính là những khuyết điểm của họ. Vì thế, ngoại trừ gia đình và bạn thân ra, hầu như không ai thích anh.
Và cùng trong thôn của Kẹo Bảy Sắc và Kẹo Đen có cô Kẹo Hồng. Kẹo Hồng là một cô gái khá là mơ mộng, cô luôn thích những gì có cái kết viên mãn, những soái ca mà cô từng đọc. Và một sự thật hiển nhiên là cô rất ghét những lời nói cay nghiệt của Kẹo Đen, vì thế ghét luôn Kẹo Đen.
Một hôm Kẹo Đen cùng Kẹo Bảy Sắc cầm hoa tới tỏ tình Kẹo Hồng. Khi mở cửa ra, ban đầu cô khá bối rối, nhưng khi nhìn thấy bó hoa trên tay Kẹo Đen cô liền bỉu môi. Cô nhìn Kẹo Đen thầm nghĩ: Trời ạ, toàn là hoa dại mọc ở ven ruộng, còn toàn thân từ trên xuống dưới toàn một màu đen thui, đúng là đũa mốc mà đòi chọc mâm son. Cứ thế, cô lại nhìn sang Kẹo Bảy Sắc, trên tay anh là một bó hoa hồng rực rỡ khiến cô siêu lòng. Cô lại thầm nghĩ: Woa, bóa hoa thật sang trọng, anh ấy thật là có lòng, hơn nữa, quần áo cũng rất quý phái.
Trong lòng Kẹo Hồng vốn đã một phần thiêng về Kẹo Bảy Sắc, nhưng cô lại nghĩ, biết đâu Kẹo Đen nhìn ra được vẻ đẹp của cô nên mới thích cô. Kẹo Hồng nhìn cả hai lưỡng lự một hồi sau đó nói: "Hai anh tỏ tình bất ngờ quá làm em không biết phải làm sao. Bây giờ em đặt ra câu hỏi, ai trả lời đúng ý em em sẽ chọn người đó."
Nghe thế Kẹo Bảy Sắc vội nói: "Em đố đi." còn Kẹo Đen thì chỉ gật đầu đồng ý."
Kẹo Hồng tiếp: "Vậy tại sao hai anh lại thích em?"
Trong lúc Kẹo Đen còn đang suy nghĩ vì sao thì Kẹo Bảy Sắc liền trả lời: "Đơn giản chỉ vì em là em, từ tính cách dịu dành đến cử chỉ nhẹ nhàng của em anh đều thích, anh thích em từ cái nhìn đầu tiên."
Kẹo Hồng vẻ mặt đỏ ửng, thẹn thùng, trong lòng như được bay lên chín tầng mây. Mình không ngờ anh ấy lại hiểu mình đến vậy, yêu mình từ cái nhìn đầu tiên cơ đấy.
Lúc này đây, Kẹo Đen mới tổng hợp được lý do anh thích cô, vì khi anh thích cô anh cũng không biết vì sao.
Kẹo Đen ngập ngừng trả lời: "Có thể là vì em ăn rất nhanh, em luôn bận cái váy màu hồng mặc dù chúng khiến em đen hơn, tướng đi hai hàng khiến mọi người phải ngoảnh mặt nhìn... "
Những lời nói của Kẹo Đen như quả tạ kéo Kẹo Hồng rơi xuống đất từ chính tầng mây. Sắc mặt Kẹo Hồng vô cùng khó coi, từ trắng chuyển sang xanh, từ xanh chuyển sang tím, từ tím chuyển sang đỏ. Cả thân hình Kẹo Hồng run nhẹ vì tức giận, cô không kiêng dè nữa, thẳng tay chỉ vào mặt Kẹo Đen mà quát: "Anh cút đi ngay cho tôi, anh dám sỉ nhục tôi không đáng một xu vậy mà bảo yêu tôi. Cút, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa."
Kẹo Đen không biết mình nói gì sai, nhưng khi bị người mình yêu nặng lời như thế, anh chỉ còn biết xoay lưng bỏ đi. Phía sau Kẹo Bảy Sắc bịt miệng cười trộm: " Ngốc, nói như thế làm sao quen được bạn gái, đúng là đồ đần độn."
Cứ thế Kẹo Hồng đã chọn Kẹo Bảy Sắc làm bạn trai. Nhưng vài tuần sau, trong dân làng lại xảy ra một biến động. Những viên kẹo ngọt cứ lần lượt bị mất tích, người ta bảo rằng do con quái vật tên Người bắt mất. Cứ đến đêm, quái vật ấy lại mở bầu trời ra và bắt mất một người, người bị bắt đi không bao giờ có thể trở lại.
Truyện khác cùng thể loại
38 chương
42 chương
42 chương
38 chương
60 chương
42 chương