Nữ vương mommy giá lâm
Chương 173 : nguy cơ xuất hiện
‘《 dạy tôi làm sao không yêu em 》
Vừa thấy, mắt ngọc mày ngài của em ánh vào mi mắt anh, anh cũng nhìn không thấy nhan sắc khác;
Hai cách nhìn, tính tình của em đả động lòng anh, lòng của anh cũng không dung người khác.
Ba cách nhìn, một cái nhăn mày một nụ cười của em, nhất cử nhất động dẫn dắt anh thật sâu, anh biết, từ đây anh yêu em, yêu đến không thể tự kềm chế.
Nhưng mà……
Em lại lạnh nhạt như vậy, đối với anh nhìn như không thấy, đối với anh lần lượt chận ngoài cửa. Anh yêu em như vậy, bảo vệ em, nhớ nhung em.
Rốt cuộc……
Em đối với anh mở rộng cửa lòng, anh cho rằng anh được toàn thế giới, lại không biết, đây chỉ là một âm mưu.
Em làm anh thương tổn thật sâu, vô tình đem anh vứt bỏ, nhưng anh đối với em quyến luyến không quên như cũ, lưu luyến không rời……
Tôi hận chính mình ngu xuẩn, hận chính mình đơn thuần.
Ai có thể dạy anh, nên làm sao không yêu em; ai có thể nói cho anh, nên làm sao đem em từ trong trí nhớ anh dời đi……’
Bài hát này giống như cô và Bạch Dạ giữa điểm điểm tích tích ghi lại.
Cho đến khi vết thương chồng chất, cho đến khi đầu rơi máu chảy, cô ôm một tia tưởng niệm như cũ đối với Bạch Dạ, chờ mong…… Chờ mong……
Cho đến, chờ tới khi vô tận hắc ám……
‘ anh…… Thật là nên chết ở trên tay Dạ Phi Linh!! ’
Không muốn nói.
Cô rõ ràng không muốn nói như vậy, cũng không phải muốn thật sự kêu Bạch Dạ chết. Mà là…… Khống chế không được nội tâm hận, oán, liền buột miệng thốt ra những lời này.
Hy vọng cỡ nào, hai năm trước, anh có thể hiện thân một chút, chẳng sợ chỉ là một chút, ít nhất, đừng kêu cô cô độc một mình giãy giụa trong bóng đêm.
Hy vọng cỡ nào, anh có thể giải cứu cô từ trong thống khổ. Như vậy, cô liền sẽ không tuyệt vọng đến nhảy sông tự vận ……
Hai năm trước, rốt cuộc anh đi nơi nào, Bạch Dạ!!!? Kết thúc, bọn ta hoàn toàn không biết, đắm chìm như cũ ở trong thế giới bi thống tìm kiếm lối ra...
"Tuyết Vi? ! ! Tuyết Vi? ! !" Hoàng Phủ Nguyệt thử dò xét kêu cô hai tiếng.
"Cái gì?" trong nháy mắt quay đầu, một giọt nước mắt, bất tri bất giác xẹt qua khóe mắt...
"cô... Khóc?" Hoàng Phủ Nguyệt thử dò xét dùng ngón tay lau đi lệ trên khuôn mặt cô, không hiểu nhìn ngón tay sáng lấp lánh...
"tôi, khóc hả?" Chợt hồi thần lại, Tuyết Vi nhanh chóng lau đi mắt của mình. Đáng chết!
<img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20190122/nuvuong.png" data-pagespeed-url-hash=1489577739 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);">
Truyện khác cùng thể loại
24 chương
69 chương
54 chương
28 chương
54 chương
20 chương
26 chương
55 chương