Nữ vương khác người
Chương 5 : Ai sống ai chết
Phản ứng đầu tiên của Từ Vãn khi nhìn thấy Phục Vô Yên là, hắn sẽ không phải là đặc biệt đứng chờ ở đây để giết cô chứ? Dựa theo tính cách mọi chuyện đều không dùng đầu óc để suy nghĩ của Phục Vô Yên thì thật đúng là có khả năng.
Người kinh ngạc lúc này không chỉ có Từ Vãn, mà còn có Tố Vô Tâm ngồi trước người Nhất Đao Độc Bá.
Gần đây hắn luôn dùng tài khoản Tố Vô Tâm này, cho nên vừa rồi Phục Vô Yên nói muốn đi chơi, Sầu Bất Mị của hắn liền trực tiếp bấm đi theo. Lúc này Thái Ương u buồn thâm trầm đứng bên cạnh không nói một lời kia không phải là Sầu Bất Mị của chính hắn sao! Dùng đại hào của mình đi chặn đường tiểu hào, thật đúng là có vẻ bốc đồng.
[ tán gẫu riêng ] Sầu Bất Mị: Vô Yên ngươi làm gì vậy?
[ tán gẫu riêng ] Phục Vô Yên: Đến chơi đùa với thằng nhóc con Nhất Đao Độc Bá này một chút, hắn không phải là rất kiêu ngạo sao? Ta muốn xem xem hắn có bao nhiêu kiêu ngạo!
[ tán gẫu riêng ] Sầu Bất Mị: Ừ, vậy ngươi giết hắn đi, hai đánh một không tốt.
[ tán gẫu riêng ] Phục Vô Yên: Ai hai đánh một? Hắn còn mang theo vú em!
[ tán gẫu riêng ] Sầu Bất Mị: Ngươi tính một vú em cấp 61 là một người, làm trưởng lão của Tướng Hành Thiên Hạ ngươi không thấy xấu hổ sao?
[ tán gẫu riêng ] Phục Vô Yên: Nói như vậy thì thật đúng là có hơi xấu hổ, ai yêu, tên của Họa Bình kia rất hợp với thẩm mĩ của ta! Nể mặt cái tên ta sẽ không giết cô ta! Ngươi chờ, ta đi tìm thằng nhóc kia chơi đùa!
…
Khi Phục Vô Yên nói xong lao qua như một cơn gió, Từ Vãn lại đang tự hỏi một vấn đề.
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Tâm Tâm, ta ngăn cản, ngươi nhanh chạy trốn đi!
[ tán gẫu riêng ] Tố Vô Tâm: ?
[ tán gẫu riêng ] Nhất Đao Độc Bá: Tài khoản cấp 61 này của ngươi bị Phục Vô Yên chém một phát là chết ngay, tụt kinh nghiệm thật là đau lòng, nhớ lát nữa ta cản hắn ngươi liền chạy đi, không cần lo cho ta!
…
Ai muốn lo cho hắn? Tố Vô Tâm sâu sắc cảm thấy Nhất Đao Độc Bá thực sự là nghĩ quá nhiều rồi.
Nói cứ như Tố Vô Tâm hắn là một đóa kiều hoa, còn cần một Long Cức trang bị bình thường như hắn bảo vệ ấy. Kính nhờ, Sầu Bất Mị kia…
Hắn không tiếp tục nghĩ tiếp, thừa dịp Nhất Đao Độc Bá xuống tọa kỵ nhanh như chớp tăng tốc lao về phía Phục Vô Yên, Tố Vô Tâm lập tức leo lên tọa kỵ của mình nghênh ngang đi.
Từ Vãn đang lo lắng Phục Vô Yên sẽ ở giữa đường chặn lại Tố Vô Tâm, kết quả Phục Vô Yên lại cứ như thể căn bản là không nhìn thấy tài khoản kia, mà Tố Vô Tâm cũng chuồn mất, chuồn đi không hề lưu luyến.
Chống trán, bang chúng của cô thực sự là quá nghe lời.
Người trên bản đồ Long Tiên thực sự là rất nhiều, tùy tiện mở trạng thái ra là có thể đánh trúng thật nhiều người.
Khi Nhất Đao Độc Bá mở kĩ năng Khoái Bộ Lưu Tinh (nhanh như sao xẹt) xông thẳng về phía Phục Vô Yên, Phục Vô Yên không dám mở kĩ năng quần công, lúc này sử dụng Ngọc Chẩn Lâm Phong, định trước để Nhất Đao Độc Bá mở trạng thái giết chóc mà mình thì sử dụng trạng thái phòng vệ không đánh trúng những người xung quanh.
Dù sao, kĩ năng Long Cức đa số là đan công, không dễ đánh trúng người khác, Cầm Âm là chức nghiệp tràng khống, mà Phục Vô Yên lại là một tràng khống chuyên nghiệp dùng đàn cổ làm vũ khí, tất cả các kĩ năng hạn chế hành động của đối phương đều là quần công.
Mở trạng thái trên bản đồ tràn đầy người chơi này, chịu thiệt là Cầm Âm của hắn.
Kĩ năng đã chuẩn bị xong, chỉ chờ Nhất Đao Độc Bá xông lên chém hắn một đao!
Càng lúc càng gần, chưa đến mười thước!
Cơ hồ là ngay trong nháy mắt Nhất Đao Độc Bá cùng Phục Vô Yên chồng lên nhau, Ngọc Chẩn Lâm Phong của Phục Vô Yên hóa thành một trận gió chém về phía Nhất Đao Độc Bá!
Sầu Bất Mị đã thu xếp cho Tố Vô Tâm đến Dạ Kiêu sơn trang đứng một bên thầm nghĩ một tiếng không tốt, Nhất Đao Độc Bá đã đến gần người!
“Vèo”!
Ánh sáng rực rỡ của Ngọc Chẩn Lâm Phong xẹt qua bên hông Nhất Đao Độc Bá, nhưng lại không làm hắn rơi một giọt máu!
Phục Vô Yên thầm mắng trong lòng: Nhất Đao Độc Bá làm chức nghiệp đơn đấu cư nhiên căn bản là không mở trạng thái, mà là mở kĩ năng tăng tốc 300% Khoái Bộ Lưu Tinh hoa hoa lệ lệ đào tẩu ngay trước mặt hắn!
[ tán gẫu riêng ] Phục Vô Yên: !!! Bất Mị!!! Ngươi có hiểu tâm tình ta vào lúc này không!!!
[ tán gẫu riêng ] Sầu Bất Mị: Ừ.
[ tán gẫu riêng ] Phục Vô Yên: Thằng nhóc kia cư nhiên chạy!!! Chạy!!!
[ tán gẫu riêng ] Sầu Bất Mị: Ngàn vạn lời muốn nói hóa thành một câu: simple. (Hề: ta cũng ko hiểu chỗ này lắm, và ta đảm bảo là ko có edit sai đâu >”
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
38 chương
25 chương
77 chương
11 chương