Sau khi Chu Ngọc Liên nghe chồng mình là Đoạn Thần nói, suy nghĩ một hồi lâu, cảm thấy Đoạn Thần nói rất có lý, cách làm lúc trước của mình quá ngu ngốc. Trực tiếp để lộ suy nghĩ mình muốn làm gì, cứ như vậy, nhất định Khang Cẩm Hoa sẽ rất đề phòng cô ta. Chu Ngọc Liên suy nghĩ một chút cũng đúng, lúc trước mình biểu hiện quá mức, sớm vạch mặt với người nhà, cũng không phải biện pháp gì tốt. Nếu không không thể giải quyết vấn đề, ngược lại khiến vấn đề không phát triển, sẽ biến khéo thành vụng. Cho nên, hẳn là duy trì lý trí. Bởi như vậy, thật ra đối với mình mà nói, vốn không vớt được lợi ích tốt gì, chỉ có thể khiến Khang Cẩm Hoa gia tăng cảnh giác. Sau khi Chu Ngọc Liên trải qua tính sâu nghĩ kỹ, thì lựa chọn gọi điện cho Khang Cẩm Hoa. Khang Cẩm Hoa nghiêm túc lý trí hỏi: “Cô còn gọi điện tới làm gì?!” “Ba, con, con sai rồi…” Chu Ngọc Liên bắt đầu diễn tuồng kịch, trong giọng nói còn mang theo tiếng nức nở, giống như là thật sự bị người ta bắt nạt rất thảm. “Hừ.” Khang Cẩm Hoa chỉ hừ một tiếng lạnh lùng, không trả lời lại. Chu Ngọc Liên tiếp tục diễn trò: “Ba! Con xin lỗi, trước kia cũng là do con bị tình yêu làm mờ đầu óc, một mực tin tưởng lời chồng nói… Nhưng mà bây giờ con biết sai rồi. Chồng con, anh ta, anh ta vốn không phải thứ tốt, là người xấu! Anh ta rất tốt với con, cưới con, chẳng qua là nhìn trúng lợi ích to lớn từ nhà chúng ta! Con mới phát hiện, thì ra, thì ra anh ta vốn không yêu con!” Nhưng mà Khang Cẩm Hoa vẫn trầm mặc. Sau một lát, Khang Cẩm Hoa cúp điện thoại. Chu Ngọc Liên nắm điện thoại, đứng tại chỗ hơi sửng sốt. Trước đây, đối với cô ta mà nói, chiêu này xài lần nào cũng trúng. Nhưng bây giờ, vậy mà Khang Cẩm Hoa không bị dính. Trong nháy mắt cô ta có chút hoảng loạn. Sau khi hoảng loạn, cô ta lại bắt đầu phẫn nộ! Nếu như cha mẹ cô ta không chết, nếu như cha mẹ cô ta vẫn ở bên cạnh cô ta, cô ta cần gì đến nỗi ăn nhờ ở đậu? Còn phải luôn chấp nhận khinh thường của người gọi là chị. Nhà họ Khang luôn tỏ ra thích cô ta nhiều bao nhiêu, nhưng cô ta cảm thấy những biểu hiện đó đều là giả dối! Từ nhỏ đến lớn, thành tích của cô ta dù tốt hay xấu, chưa bao giờ Khang Cẩm Hoa tức giận, còn có thể nói gì mà không tệ, cũng được, không cần quá liều mạng như những người khác. Cũng chưa bao giờ tốn thời gian và tiền bạc để giúp cô ta mời gia sư đến trường luyện thi này nọ. Nhưng còn Khang Tịch, thì đối xử hoàn toàn khác biệt. Khang Cẩm Hoa khá quan tâm đến thành tích của Khang Tịch, thoạt nhìn đúng là Khang Tịch bị quản rất nghiêm, nghiêm đến mất đi cuộc sống tự do, nhưng là vì bồi dưỡng Khang Tịch, Khang Cẩm Hoa dành biết bao công sức gấp mười lần đối với mình! Họ hàng xung quanh thấy Khang Tịch, đều luôn giơ ngón tay cái lên, nói ôi trời thật ngoan, mười môn toàn năng, không tệ nhỉ. Có một lần, cô ta nghe được có người nói chuyện phiếm sau lưng nói tới bản thân, nói cái gì mà Ngọc Liên không tệ, nhưng không xuất sắc như Khang Tịch, đúng là gen không giống nhau mà. Hơn nữa, đôi vợ chồng Khang Cẩm Hoa lúc nào cũng giữ lại đồ tốt chờ Khang Tịch về rồi cho nàng. Tuy rằng ngoài mặt không nói gì, nhưng trêи thực tế lại làm như vậy. Trong nhà thiếu vật gì, mẹ muốn đi siêu thị mua, nghĩ một người cầm không được nhiều như vậy, muốn dẫn thêm người đi, cuối cùng cũng sẽ dẫn Chu Ngọc Liên theo. Nhưng cũng không phải bọn họ cảm thấy khá thân thiết với Chu Ngọc Liên hơn. Mà là bọn họ cảm thấy, việc chính của Khang Tịch là ôn tập chuẩn bị bài vở, không thể làm phiền. Nhưng bọn họ không nghĩ qua, lẽ nào Chu Ngọc Liên không cần ôn tập bài vở ư, vì sao một chuyện giống nhau, đặt trêи người Khang Tịch, cứ như chuyện còn lớn hơn chuyện trời. Nhưng mà đặt trêи người cô ta, thì không sao cả? Cô ta không khỏi rất hâm mộ Khang Tịch. Chu Ngọc Liên còn nhớ rõ, có vài tháng Khang Tịch không ở nhà. Vì vậy, mặc dù nhà họ Khang có tiền, đồ ăn mỗi ngày lại tàm tạm. Thế nhưng, chỉ cần Khang Tịch ở nhà, đôi vợ chồng Khang Cẩm Hoa luôn lấy thịt cá sơn hào hải vị ra cúng bái, ý như cúng bái Bồ Tát. Điều quan trọng nhất là, thời điểm đó rõ ràng Khang Tịch rất không nghe lời! Rõ ràng bản thân nghe lời như vậy! Nhưng kết quả là bọn họ quan tâm Khang Tịch nhiều hơn mình. Có bạn học nói với Chu Ngọc Liên: “Ba mẹ cậu không phải ruột thịt với cậu mà đối tốt với cậu như vậy, cậu nên thỏa mãn. Với lại mình cảm thấy cậu rất hạnh phúc. Cậu nhìn chị cậu đi, mỗi ngày đều bị bức ép mệt như chó, nếu là mình thì đã điên từ lâu rồi. Như cậu vậy rất tốt mà, bọn họ không quản cậu quá nhiều, mình ước như cậu còn không được đây.” Cô ta cũng hiểu được rất có lý. Cho nên đoạn thời gian đó, cô ta quyết định không còn nghĩ quá nhiều vì chuyện cỏn con kiểu này nữa. Mỗi ngày cô ta đều vui vẻ, mặt tươi cười ở nhà cho cha mẹ gọi. Cho tới sau này, có một việc xảy ra khiến cô ta luôn không thể chấp nhận được. Lúc đó cô ta và Khang Tịch đều có chút hứng thú với nhạc cụ, đều muốn học. Vợ chồng Khang Cẩm Hoa cũng đồng ý. Sau đó có một ngày kia, lúc cô ta đang ngủ trưa, đang ngủ mơ màng, đứng lên ra khỏi cửa phòng, nghe được cha mẹ vừa xem ti vi vừa trò chuyện tin tức hằng ngày trong phòng ngủ. Mẹ Khang nói: “Gần đây có một nhà huy chương vàng âm nhạc đang tuyển học sinh, nhưng mà ông ấy nói danh sách đã đầy, tối đa chỉ có thể tuyển thêm một người, làm sao đây? Tiểu Tịch và Ngọc Liên đều muốn học.” Kết quả Khang Cẩm Hoa nói: “Vậy để tiểu Tịch học đi. Ngọc Liên thì tùy tiện tìm cái gì đó dạy nó là được, yêu cầu cũng không cần cao như vậy.” Là sự kiện đó, khắc thật sâu trong đầu Chu Ngọc Liên. Lúc đó, cô ta bắt đầu rất thích nghe trộm bọn họ nói chuyện. Bởi vì cô ta phát hiện, chỉ có đi qua nghe trộm, cô ta mới có thể biết suy nghĩ chân thật và thái độ của bọn họ khi đối xử với mình là như thế nào. Cái gọi là thể hiện yêu thương ra ngoài, chẳng qua chỉ là giả tạo, ngụy trang. Cô ta biết, trong lòng Khang Cẩm Hoa, bản thân và Khang Tịch, mãi mãi không ngang nhau. Thoạt nhìn có vẻ như ông là người ba dữ dằn đối với Khang Tịch, trêи thực tế, ông chỉ muốn bồi dưỡng Khang Tịch. Mà yêu cầu đối với mình không cao, cũng chẳng qua là vì Khang Cẩm Hoa không quan tâm. Về sau nữa, Chu Ngọc Liên gặp được người chồng hiện tại. Khi biết cha mẹ mình là ai, cô ta càng thêm không chịu đựng được. Cô ta không tự đi kiểm tra chứng thực, mà cô ta lựa chọn tin tưởng Đoạn Thần chồng cô ta. Tin tưởng cha mẹ mình bị hại chết là vì Khang Cẩm Hoa cố ý kéo dài thời gian đội cứu viện không tìm kiếm được, là vì cô ta từng nghe lén được đôi vợ chồng Khang Cẩm Hoa nói chuyện phiếm có nói một câu: “Anh có lỗi với cha mẹ của Ngọc Liên, nhưng mà anh đã nuôi dưỡng nó thành người, coi như là hết nghĩa vụ của mình. Sau này, nhìn xem tự nó phát triển thế nào.” Khang Cẩm Hoa từng nói có lỗi với cha mẹ cô ta, điều đó và lời Đoạn Thần nói với bản thân, kỳ diệu là có thể kết hợp chung một chỗ. Vì sao lại có lỗi với cha mẹ mình?! Chắc chắn là vì bọn họ đã làm chuyện gì đó có lỗi! Nghĩ tới những điều này, Chu Ngọc Liên ngày càng tức giận, sau đó trở lại phòng mình, mở vali ra, lấy tất cả những gì mà mình đã tích góp từng tí một ra… Cái gì mà không nên đánh rắn động cỏ, cái gì mà đừng để bọn họ sinh ra cảnh giác, hừ! Chu Ngọc Liên vừa cuống cuồng, giận lên thì chuyện gì cũng không để ý tới. Một bên khác, công ty Khang Tịch đã thu xếp không sai biệt lắm. Nhưng mà, chuyện rời khỏi giới giải trí, nàng vẫn chưa biết nên mở miệng với đại chúng như thế nào. Ý của Thái Vân vốn là, chi bằng để công ty hỗ trợ soạn một bài thông báo đăng ra ngoài là được rồi. Nhưng mà Khang Tịch lại cố ý muốn tự mình nói với mọi người. Bởi vì chuyện này đối với nàng mà nói, cũng là một loại trách nhiệm. Bản thân tự nói ra, mới không làm những người yêu mình phải thất vọng. Chỉ là muốn nói ra khỏi miệng, thật sự rất khó. Mỗi lần mở văn bản lên viết, vừa lướt đến những tin nhắn của fan hỏi nàng sau này có muốn hợp tác với ai ai ai, nàng có hơi ngẩn ra, sau đó thì tạm ngừng. Hai ngày nữa rồi hãy nói. Lại hai ngày nữa. Nghĩ như vậy, Khang Tịch bắt đầu tiếp tục bận bịu việc vụn vặt trong công ty mới thành lập. Quá nhiều chuyện cần làm, nhiều đến có chút sắp không chịu nổi. Sau khi rời khỏi công ty cũ, thông qua giới thiệu của Tiền Gia, nàng gia nhập liên minh dưới quyền cha Tiền Gia chính là công ty cổ phần trách nhiệm hữu hạn Nova Century Media, thành lập nên Ace K-Studio. Không sai, Tiền Gia không chỉ tạo dựng công ty của riêng mình, mà còn dưới trướng cha mình chủ tịch Tiền Thuận Hải, đảm nhiệm chức phó tổng giám đốc trong công ty. Mặc dù nói là chỉ một phó tổng giám đốc trêи danh nghĩa, trọng tâm của cô vẫn đặt trêи sự nghiệp của bản thân, nhưng dù sao cũng là con gái của chủ tịch, nên còn đường của Khang Tịch cứ vậy mà sẽ dễ hơn rất nhiều. Từ lúc sau khi ghi hình chương trình thực tế bạn cùng phòng xong, thật ra Khang Tịch đã nói ngay chuyện này với Tiền Gia. Ngược xuôi cũng đưa ra không ít ý tưởng và kế hoạch liên quan đến mình. Tiền Gia cũng nghĩ có thể thực hiện được, mới giới thiệu cho cha. Nova Century Media Co.Ltd đã sáng lập được một vài tuổi, có thể nói là chiến tích hiển hách. Lần này Khang Tịch gia nhập liên minh, cũng sẽ không tham gia diễn xuất điện ảnh và truyền hình, chỉ xây dựng sáng lập phòng làm việc, sẽ không giống những ngôi sao khác tiếp tục kinh doanh con đường diễn xuất của mình, mà là hoàn toàn lui về vị trí sau hậu trường, ký hợp đồng và tạo ra tân binh. Tất nhiên, Khang Tịch lựa chọn Nova có một nguyên nhân khác là Khang Cẩm Hoa không có bất kỳ quan hệ qua lại hay hoạt động gì với Tiền Thuận Hải, hơn nữa Khang Cẩm Hoa hoàn toàn không có cách nào khống chế công ty Tiền Thuận Hải, bởi vì trước mặt Tiền Thuận Hải, Khang Cẩm Hoa chỉ có vậy. Trước đây, Khang Tịch vốn dự định là, sau khi đến hạn hợp đồng với công ty cũ, thì sao đó còn muốn làm nghệ sĩ tiếp, cũng sẽ đi ăn máng khác đến Nova làm nghệ sĩ. Sau khi tìm được cây to, trong khoảng thời gian này Khang Tịch vẫn luôn quan sát gần đây có tân binh nào khá xuất sắc, thậm chí còn quan sát được một số thí sinh nghệ thuật đứng đầu. Tuyên bố thông báo tuyển dụng, tuyển thân binh, xây dựng công ty, đi đóng mộc và vân vân, gần như là khiến Khang Tịch mệt đến nửa sống nửa chết. Có đôi khi hơn nửa ngày mới nhớ uống hớp nước. Thỉnh thoảng… còn phải giúp cái tên ngu si Tiền Gia này chỉnh sửa kế tấn công tình cảm. Quý Ưu Trạch quay phim về, Khang Tịch miễn cưỡng nặn ra một chút thời gian, cũng Quý Ưu Trạch ra ngoài ăn bữa cơm. Quý Ưu Trạch quay phim từ thị trấn xa xôi trở về, lúc này đây thoạt nhìn lại bị nắng ăn đen đi không ít. Khang Tịch vuốt mặt cô hỏi: “Không bôi kem chống nắng à?” “Không phải, cái vai lần này nha, là cần cảm giác gầy còm đen thui, toàn thân bẩn thỉu.” Sau khi Quý Ưu Trạch nói xong, suy nghĩ một chút, nói: “Đúng rồi, mà phải nói là rất khéo, nơi mình quay phim, trước đây có phải cha cậu từng đi qua không?” Khang Tịch nghe xong, buông đôi đũa đang gắp thức ăn, nghi hoặc nhìn Quý Ưu Trạch. “Mình có nghe người ta nói về nơi đó. Thật ra bọn họ cũng không nhớ rõ lắm. Nói đúng ra là rất rất lâu trước đây, chắc khoảng hai mươi năm, khi đó bên kia rất tồi, sau đó có hai cặp vợ chồng đi qua. Trong đó có một người nam họ Khang, lớn lên rất cao to, sau đó mình nghĩ đến cha cậu. Cũng có thể là mình nghĩ nhiều rồi, dù sao cũng không chỉ có mình ông ấy họ Khang.” Quý Ưu Trạch nói xong, ăn miếng rau gắp miếng cơm, thoạt nhìn như sói đói. “Mình nhớ là…” Sau khi Khang Tịch nghe xong, suy nghĩ một lúc, tiếp tục nói: “Từng có đi.” Quý Ưu Trạch nói tiếp: “Nghe bà cụ nói, ông ấy đối với người ta thật ra cũng không tệ lắm. Chẳng qua đáng tiếc là, một đôi vợ chồng khác đi cùng gặp phải chuyện ngoài ý muốn mà qua đời.” Khang Tịch nghe vậy, thở dài, không khỏi cảm thán thế sự vô thường, nhưng mà ngoài ra cũng không nghĩ quá nhiều. “Mình đang xây dựng một phòng làm việc. Trước đó cậu đi đóng phim, mình bận thu xếp những chuyện đó, nên cũng không nói gì.” Khang Tịch cầm đôi đũa suy nghĩ một hồi, còn nói: “Mình tìm vài người làm LOGO, đợi lát nữa cậu giúp mình xem thử người nào đặc sắc hơn.” Sau khi Quý Ưu Trạch nghe vậy, sửng sốt hỏi: “Cậu thật sự nói làm là làm ngay à.” “Phải vậy chứ, nói mà không làm, thì cả đời cũng không có cách nào làm được chuyện mình muốn làm, đi con đường mình muốn đi.” Quý Ưu Trạch trầm mặc chốc lát rồi hỏi: “Nên cậu đã lựa chọn kỹ con đường ngày sau rồi à?” Khang Tịch gật đầu: “Đúng vậy.” “Mình phải làm gì đây?” Trong lòng Quý Ưu Trạch đầy ngũ vị tạp trần. Cô cũng muốn rời khỏi, cùng Khang Tịch bên nhau trải qua cuộc sống. Nhưng mà, cô lại cảm thấy, bản thân phấn đầu nhiều năm như vậy, cũng chưa từng lấy được giải nữ diễn viên xuất sắc, cứ vậy mà bỏ dở nửa chừng, thật sự không cam lòng. Nhưng mà, cô không biết mình có thể lấy được giải nữ diễn viên xuất sắc hay không. Sau khi kết thúc bộ điện ảnh hợp tác với Khang Tịch, tuy nói về sau lần lượt có vai chính phim truyền hình, có làm khách mời trong phim ảnh, nhưng mà vẫn chưa có đạo diễn nào tìm cô đóng vai chính trong phim. Hơn nữa, cho dù luôn đóng vai chính, cũng chưa chắc có thể lấy được giải nữ diễn viên xuất sắc. Luôn có người nói người đặt nặng suy nghĩ muốn lấy được giải nam nữ diễn viên xuất sắc trong lòng, sẽ mất đi cái tâm ban đầu của sự nghiệp diễn xuất. Thế nhưng, diễn xuất cũng là công việc, cũng là sự nghiệp, ai mà không hy vọng bản thân trở thành người nổi bật trong lĩnh vực mình công tác chứ. Khang Tịch thấy dáng vẻ của Quý Ưu Trạch hơi mất mát, vậy nên lập tức an ủi cô: “Sau này đợi khi cậu đi ăn máng khác thì đến chỗ mình nha!” “Được rồi!” Quý Ưu Trạch lập tức gật đầu thật mạnh, “Nếu vậy thì, sau này mình nên đổi giọng gọi cậu là bà chủ Khang nhỉ!” Khang Tịch dở khóc dở cười: “Đồ ngốc.” Vì chương trình giải trí kia mà Khang Tịch tham gia ngừng ghi hình giữa chừng, gây ảnh hưởng thật sự không nhỏ. Loại chương trình hẹn hò thực tế này không so được với chương trình thực tế kia, cô không đi có thể tìm người khác thay. Chương trình này, Khang Tịch không đến, Vu Đông cũng mất đi cơ hội tiếp tục ghi hình. Dù sao anh ta cũng phối hợp với Khang Tịch. Tuy rằng Khang Tịch vẫn chưa công khai tin tức rời khỏi giới giải trí, nhưng mà tổ chương trình đã công khai cho mọi người biết là Vu Đông và Khang Tịch vì lý do cá nhân không tiếp tục tham gia chương trình. Sau khi chuyện này công khai, thì đưa tới sóng to gió lớn. Đầu tiên là không thể nào ghi hình tiếp được, còn có cả fan couple này. Nhưng mà fan Khang Tịch lại rất bình tĩnh. Dù sao, hầu hết fan của Khang Tịch cũng chẳng phải thích Vu Đông, không thích loại kiểu lăng xê trói buộc này. Có một vài fan quá khích nói: “Đến bây giờ cũng không thể nào thích Vu Đông nổi, biết hai người họ không tham gia nữa, tôi liền yên tâm.” Kết quả biến thành fan couple đấu khẩu với fan Khang Tịch, fan Vu Đông cũng đấu khẩu với fan Khang Tịch. Tất nhiên cũng có một nhóm người biểu thị có phải thân thể Khang Tịch xảy ra bệnh tật gì không, nếu không vì sao gần đây hoạt động đều phát triển theo hướng đi xuống. Buổi tối, ngay khi Khang Tịch và Quý Ưu Trạch đang suy nghĩ làm sao để công bố tin rời khỏi giới giải trí sao cho uyển chuyển, lại phát hiện, dân mạng đang sôi trào bùng nổ. Điện thoại công việc của Khang Tịch bắt đầu vang lên không ngừng, Wechat cũng không thiếu rất nhiều truyền thông xin kết bạn. Nhận một cuộc gọi, thì nghe đối phương hỏi: “Xin hỏi là Khang Tịch Khang tiểu thư sao? Xin hỏi cô muốn rời khỏi giới giải trí sao? Xin hỏi làm ra quyết định này là vì cô và Quý Ưu Trạch là người yêu nên cô định lui về sau hậu trường sao?” Câu hỏi như vậy, thoáng khiến Khang Tịch ngây ngẩn cả người. Đúng lúc này, điện thoại của Quý Ưu Trạch cũng vang lên. Sau khi cô nhận, cũng là có truyền thông hỏi cô và Khang Tịch có phải đang yêu nhau không. Quý Ưu Trạch nghe vậy, trả lời một câu: “Ai nói.” Sau đó thì cúp điện thoại, trực tiếp tắt điện thoại. Chẳng qua một giây tiếp theo, Dương Thải Lâm lại tìm đến Quý Ưu Trạch. “Em ở đâu, chúng ta cần phải gặp mặt nói chuyện.” Giọng của Dương Thải Lâm nghe thật sự nghiêm túc không gì sánh bằng, giống như là ai chém hết cả nhà chị vậy. “Ừm, em ở nhà, chị qua đây đi.” Quý Ưu Trạch không dám từ chối, nhưng không ngăn được trong lòng loạn như ma. Cúp điện thoại, Quý Ưu Trạch quay đầu nhìn Khang Tịch: “Bị người ta vạch trần?” Khang Tịch siết chặt điện thoại, vội nói: “Nếu như lại tương tự với kiểu ghi âm trò chuyện chụp màn hình vạch trần như lần trước, không cần lo lắng.” Quý Ưu Trạch nghe vậy, nhấp môi dưới, nhanh chóng mở điện thoại lên, định tìm một chút về tên Khang Tịch, xem rốt cuộc là xảy ra chuyện gì. Kết quả vừa đăng nhập, còn chưa chuẩn bị tìm kiếm, một cái tin tự động đẩy lên. “Tin có giá trị! Chuyện tình Khang Tịch và Quý Ưu Trạch! Khang Tịch rời khỏi giới giải trí!” Sau khi Quý Ưu Trạch thấy tin kia, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Khang Tịch, sau đó mở tin tức ra, hai người ngồi chung một chỗ nhìn. “Xế chiều hôm nay ba giờ năm mươi phút, một dân mạng tên là Bão Tuyết Bắc Cực lên mạng công khai đủ loại tin về Khang Tịch và Quý Ưu Trạch, nội dung phong phú dồi dào, Nguyên Phương, ngươi thấy thế nào*?” *Câu nói trong phim Thần thám Địch Nhân Kiệt mỗi khi Địch đại nhân phá án đều hỏi câu đó. Nguyên Phương chỉ trả lời hai kiểu Đại nhân, ta cảm thấy việc này có điều kỳ lạ, phía sau việc này nhất định có một bí mật rất lớn. Dưới những lời này, nội dung theo sát là nội dung Bão Tuyết Bắc Cực công khai. Số trang đồ dài, dẫn đến rất nhiều người bình luận là: “Má ơi, nghe nói có vài megabyte hình ảnh? Hôm nay cuối tháng, lưu lượng không đủ đánh dấu nó lại đợi tôi về rồi xem vậy.” Còn có người nói: “Không thể tin được, sau khi tôi xem xong cả người đần thối ra.” “Vậy Khang Tịch là con ông cháu cha à!? Thảo nào tin tức của cô ấy đều bị che kín như vậy, ôi~” “Nếu bối cảnh rất lớn… tôi chỉ muốn xem những nội dung này có thể còn sống bao lâu, ha ha…” “Đã xóa dữ liệu lẽ nào các người không phát hiện à? Lượng đọc tất cả hàng trăm triệu, nhưng chủ đề vẫn đang đi xuống kìa~ số lượng đọc chỉ có ba mươi triệu, chủ đề đang đứng phía trước đâu sao không tìm thấy?” … Mà nội dung Bão Tuyết Bắc Cực công khai, gần như là bao gồm tất cả mọi chuyện từ nhỏ đến lớn của Khang Tịch. Lúc nào ở đâu học trường nào, mấy tuổi thì chơi dàn nhạc, làm qua bao nhiêu chuyện nổi loạn, mấy tuổi thì nhảy lầu… bao gồm cả đủ loại quen biết không phải trêи giới giải trí, quen biết ở trường học với Quý Ưu Trạch. Còn công khai ảnh tốt nghiệp của Khang Tịch, thời kỳ bệnh tuổi dậy thì, tự kỷ, và một số ảnh chụp chung ngây ngô với Quý Ưu Trạch này nọ. Tất nhiên điểm nổi bật còn là tấm ảnh trong quyển sổ kia. Bên trong chỉ cần là số trang liên quan đến Quý Ưu Trạch, đều bị chụp lại sau đó lấy ra. Sau khi xem xong, Quý Ưu Trạch cảm thấy đầu óc có chút không xoay chuyển được. “Đợi đã, người vạch trần này là ai, tại sao lại biết rõ ràng những việc này?” Sau khi Quý Ưu Trạch xem xong, có chút lo lắng. Nghĩ tới nghĩ lui, Quý Ưu Trạch nắm lấy cánh tay Khang Tịch, nói: “Cậu nói xem, có phải là Chu Ngọc Liên làm không? Cậu xem, cô ta, cô ta vẫn luôn ghim cậu, sau đó cậu cũng nói, ba mẹ cậu gần đây hình như quan hệ với cô ta không được tốt…. Cậu nói có phải sẽ…” Sau khi nghe được câu hỏi của Quý Ưu Trạch, Khang Tịch nuốt nước bọt. Nhấn F5 tin tức mới kia, kết quả vừa làm mới, website hiển thị blog này đã bị xóa. Xem ra, chắc là có người cưỡng chế xóa. Mà người xóa, đoán cũng có thể đoán được, chắc chắn là Khang Cẩm Hoa. Khang Tịch tách ra khởi động máy tính, nặng nề ngã xuống sô pha sau lưng, cảm thấy đầu đau vô cùng. “Khang Tịch…” Quý Ưu Trạch ở đối diện nhẹ giọng gọi, Khang Tịch vươn tay ra, hơi dừng lại trêи không, làm cử chỉ không cần lo lắng. Nhưng mà, Quý Ưu Trạch lại phát hiện, cánh tay Khang Tịch hơi run rẩy. Lần trước cô thấy Khang Tịch kϊƈɦ động sẽ phát run, là lúc đi học, đoạn thời gian đó, tâm trạng Khang Tịch thay đổi thất thường, cáu kỉnh không gì sánh được. Cũng chính khi đó, Khang Tịch đột nhiên chuyển trường… “Này, phấn chấn lên! Không có gì to tát cả!” Quý Ưu Trạch đã hoàn toàn quên mình cũng là người trong cuộc trong tin tức, cô nắm thật chặt tay Khang Tịch, rất sợ nàng sẽ phát sinh điều gì đó ngoài ý muốn. Kẻ ngốc cũng nhìn ra được, nếu như chỉ vỏn vẹn tung ra xu hướng giới tính của nàng, cũng sẽ không nghiêm trọng như vậy, nhưng mà trong bài post, gần như là tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ hết tất cả mọi người thứ về Khang Tịch ra trước mặt mọi người. Đây coi như là không giống bình thường. Dù sao trước đó, tin tức cá nhân của Khang Tịch vẫn luôn được bảo vệ rất tốt, dáng vẻ thể hiện ra bên ngoài, đến bây giờ đều là trang nhã dịu dàng, khiêm tốn động lòng người. Hơn nữa có đôi khi fan sẽ có thói quen tô điểm cho thần tượng của mình đẹp từ đầu đến chân, tưởng tượng ra xinh đẹp không gì sánh được. Tất cả, chỉ vì có người lại vì phát hiện ngôi sao mình đang thích cũng với dáng vẻ điểm tô đẹp vô cùng không giống nhau, mà bắt đầu trạng thái bôi đen, đồng thời vì vậy mà nghĩ ngôi sao kia đùa giỡn tình cảm của mình, là một tên siêu lừa đảo. Mặc dù chủ đề lặp đi lặp lại nhiều lần bị chìm xuống, thế nhưng vẫn không có biện pháp ngăn cản toàn bộ mạng lưới điên cuồng tìm kiếm. Dù sao những nội dung kia vừa xuất hiện, thì đã có rất nhiều người chụp màn hình lưu giữ. Điện thoại cá nhân của Khang Tịch lại vang lên, lúc này người gọi tới là Khang Cẩm Hoa. “Ba.” Sau khi Khang Tịch nhận điện thoại, sắp xếp lại từ ngữ, mới khẽ nói một từ. “Sự việc phát triển đến bây giờ, có vài lời ba cũng không thể không nói với con. Người vạch trần này, chắc là Chu Ngọc Liên. Bản thân con cẩn thận một chút, phòng bị cẩn thận.” Nghe từ giọng của Khang Cẩm Hoa, thật sự làm cho người nghe không nghe ra đến cùng là ông đang suy nghĩ gì, làm loại tâm trạng thế nào. Nhưng mà Khang Tịch lại hơi lấy làm kinh hãi, hỏi: “Tại sao đột nhiên nó lại như vậy?” “Bị Đoạn Thần lợi dụng. Ba điều tra một chút, gần đây Đoạn Thần đầu tư dây chuyền sản nghiệp xuất hiện sai lầm, có thể không có cách nào xoay chuyển, nên muốn đánh lên đầu ba. Trước đây nó đã nhiều lần đưa ra vấn đề mượn tiền với ba, nhưng mà ba muốn nó tự giải quyết, dù sao ba cũng không phải ngân hàng di động. Nó luôn ghi hận trong lòng… còn có rất nhiều chuyện phức tạp hơn nữa, ba cũng không nói rõ ràng với con được. Nói chung Đoạn Thần không phải thứ tốt…” Khang Tịch cười khổ: “Nên Chu Ngọc Liên làm việc này, toàn bộ đều nên trách lên người Đoạn Thần sao?” “Ba chỉ nói rõ ràng tại sao sự việc lại diễn biến thành như vậy với con thôi.” Giọng Khang Cẩm Hoa vẫn bình tĩnh như trước. “Với lại, người Chu Ngọc Liên hận nhất, không phải con mà là ba.” Chỉ chốc lát, Khang Cẩm Hoa lại nói ra một câu như vậy. Khang Tịch thật sự dở khóc dở cười: “Vì sao? Ba đối với nó tốt như vậy, nó còn hận ba?” Nói như vậy, ham muốn của Chu Ngọc Liên cũng quá lớn rồi. Bên kia điện thoại, Khang Cẩm Hoa nghe xong trầm mặc một lúc lâu. “Khang Tịch.” Sau khi Khang Cẩm Hoa trải qua trầm mặc, đột nhiên nghiêm túc gọi tên con gái mình. “Ba xin lỗi.” Nghe được câu xin lỗi không được bình thường này, Khang Tịch có chút nghi ngờ mình đang nằm mơ. “Ba sẽ xử lý tốt, con đừng lo lắng.” Ngay khi Khang Tịch nghẹn lời không nói ra được, đột nhiên Khang Cẩm Hoa nói thật nhanh một câu, rồi cúp điện thoại. Khang Tịch chậm rãi để điện thoại xuống, quay đầu nhìn Quý Ưu Trạch. Quý Ưu Trạch cẩn thận nói ra miệng: “Mình nghe được cái gì… Chu Ngọc Liên…” Khang Tịch rơi và tự hỏi: “Đúng vậy, Chu Ngọc Liên làm. Hơn nữa ba mình còn nói, mục đích lớn nhất của nó không phải mình, mà là đang ghim ông ấy. Ghim ông ấy, ghim ông ấy điều gì đây…” Rõ ràng tung ra những thứ này, giống như là một đại bác, trực tiếp nhắm vào nàng. Mắc mớ gì đến Khang Cẩm Hoa? “Mình nói chuyện này. Trước đây, có từng xem qua một tin tức thế này, nói chung là con gái quan chức A bị người ta nắm được nhược điểm, nói là tác phong không tốt lại không có công việc, nhưng vẫn suốt ngày quần áo nón nảy hàng hiệu lái xe nổi tiếng. Còn bị moi ra những thứ đó không phải hàng hiệu bình thường, cho dù là phú ông siêu giàu cũng rất ít làm như vậy. Sau đó có người bắt đầu nói đến bối cảnh cô gái này. Lúc dư luận bắt đầu bới ra bối cảnh cô ta, đào ra gia đình cô ta cha cô ta là ai, ngay sau đó còn đào ra được rất nhiều hạng mục cha cô ta phụ trách vân vân, rồi sau đó còn tìm ra được vấn đề, chủ đề trực tiếp từ cô gái này đốt cháy đến tham ô các thứ, cuối cùng quan chức thất thế…” Quý Ưu Trạch nghe được lời này, thoáng thức tỉnh Khang Tịch từ trong trạng thái hỗn độn. “Về sau sự việc công khai, nói thật ra người bới móc bọn họ, là kẻ thù, ngay từ đầu người đào ra cô gái thật ra chính là vì cây đuốc dẫn tới trêи người quan chức đó. Hơn nữa trong quá trình, kẻ thù còn nhiều lần muốn quan chức đưa tiền, nói là cho tiền có thể hủy bỏ dư luận, khôi phục bình thường. Nhưng mà quan chức đó coi thường… Sau lại thì thật sự bị kéo xuống…” Khang Tịch nghe xong, vội lắc đầu: “Ba mình sẽ không làm loại chuyện này.”