Tình yêu không giống với những thứ khác, khi nó mù mờ hỗn độn, lại càng khiến con người chìm đắm hơn. Thế nên mờ ám thực ra còn khiến người ta mê muội hơn cả "anh yêu em em yêu anh", rất nhiều người lúc nào cũng luôn tìm kiềm mờ ám, ngược lại họ sẽ cảm thấy mối quan hệ đã xác định rất bình thường,, vô vị. Lúc này Vụ Mang Mang đang ở trong đám mây mù đó, không hiểu rõ ý của Lộ Tùy. Con gái đương nhiên là mong có một câu nói rõ ràng, chẳng hạn "em làm bạn gái của anh lần nữa được không?". Nhưng cách xử lý của đàn ông hình như rất khác, chẳng hạn Lộ Tùy nghiễm nhiên tỏ vẻ chúng ta đã làm lành, Vụ Mang Mang lại cảm thấy tôi vốn chưa hề tha thứ cho anh cơ mà? Điển hình của việc mặc quần lót vào và không nhận người quen là đây! * * * Vụ Mang Mang ngủ một giấc ngon lành, lúc tỉnh dậy đã là bữa trưa, trên lịch ghi chú hôm nay là ngày trước lễ Giáng Sinh, Vụ Mang Mang vội vàng về nước cũng bởi không muốn cảm nhận không khí lễ tết tại nước ngoài. Mỗi dịp lễ tết thì phải ở cạnh người thân mà.  Điện thoại hôm nay hình như quá tĩnh lặng, Weibo cũng chắng có chuyện gì mới, Vụ Mang Mang nghĩ mãi mới phát hiện hóa ra trước khi ra nước ngoài, Wechat đã bị cô xóa đi, chưa cài đặt lại, nên điện thoại mới yên tĩnh như thế. Vụ Mang Mang do dự một lúc trên App store, cuối cùng vẫn không bấm vào. Ngày mốt thi rồi, không được phân tâm nữa. Mới nói không được phân tâm thì Lộ Tùy đã gọi điện, Vụ Mang Mang chỉnh thành chế độ im lặng, giả vờ không nghe thấy. Lúc này không giả vờ thì còn chờ đến bao giờ? Con gái giả vờ kiêu ngạo nhất định là phải kiên quyết đến cùng, đợi đối phương quỳ xuống sau đó hạ thấp bản thân, rồi mới nói rằng: Lần này thôi nhé, lẩn sau em tuyệt đối không tha thứ cho anh đâu. Cho dù là người phụ nữ lý trí đến mấy, tuy sẽ mỉm cười nhắc nhở về sự ấm ức của mình, sau đó sẽ bao dung một cách độ lượng, nhưng tóm lại vẫn phải xem thành ý của đối phương đã. Hơn nữa ít nhiều Vụ Mang Mang cũng đoán ra nguyên nhân Lộ Tùy gọi điện thoại, hôm nay là bữa tiệc Giáng Sinh của Lộ Viên. Bây giờ nhớ đến cô, sao không đi tìm nữ MC kia đi? Lúc nghe tiếng chuông cửa, Vụ Mang Mang từ lỗ mèo nhìn ra thấy Lộ Tùy, cũng không quá kinh ngạc khi anh xuất hiện ở đây, nghĩ rằng chắc anh đã tiếp thu được bài học tối qua không lên lầu rồi. Vụ Mang Mang mở cửa đi ra, chặn trước mặt Lộ Tùy và đóng cửa sau lưng lại, ý gì thì đã rất rõ ràng. “Sợ anh hả?” Khóe môi Lộ Tùy cong cong. Vụ Mang Mang đỏ mặt, thực ra ít nhiều cũng có ý đó, cô vốn không tự tin về khả năng kiểm soát bản thân. “Ăn gì chưa?" Lộ Tùy lại hỏi. Vụ Mang Mang mới ngờ nghệch nhận ra trên tay Lộ Tùy còn xách thức ăn được đóng hộp, trên bao bì in tên quán ăn, không quen lắm, nhưng có thể khiến Lộ tiên sinh để mắt tới thì chắc chắn là rất ngon. Vụ Mang Mang nuốt nước bọt: "Em không đói." “Có muốn ra ngoài di dạo không?" Lộ Tùy lại hỏi. "Em phải ôn tập", Vụ Mang Mang quả quyết từ chối. "Thầy dạy môn chính trị, anh đã tìm cho em lâu rồi, ngày mai bảo ông ta tới giúp em ôn tập." Lộ Tùy nói. Vụ Mang Mang bĩu môi: "Một ngày thì có tác dụng gì?" "Họ chỉ dựa vào cái này đế kiểm cơm thôi, thời gian một ngày có thể thử thách được năng lực của ông ta, em thử một chút cũng có tổn thất gì đâu", Lộ Tùy nói. Vụ Mang Mang cụp mắt xuống nghĩ ngợi, tay phải không ngừng chà xát lên xuống cánh tay trái, cuối cùng nói: "Không có công trạng thì không nhận quà. Em nghĩ em không thể nhận được." Giống như chiếc Hummer tối qua, cuối cùng Vụ Mang Mang vẫn trả chìa khóa lại cho Lộ Tùy. "Thế cũng được." Lộ Tùy gật gù rồi quay lưng đi, bấm thang máy. Vụ Mang Mang nhìn Lộ Tùy vào thang máy, người này cũng thật là... không để lại thức ăn nữa, hơn nữa bảo đi là đi, thành ý muốn làm lành hoàn toàn không nhìn thấy. Sau khi đóng cửa, trong lòng Vụ Mang Mang hỗn loạn như đống bùn bì máy kéo nghiền nát, đề chính trị cũng không đọc nổi nữa, dứt khoát tải lại Wechat.  Thế giới bên trong không vì cô mất tích một tháng trời mà không xoay chuyển, những tin lức "hot" nhất của bạn bè đã xoay đến mấy vòng, chuyện cũ rích Vụ Mang Mang bị đá tựa như đá chìm dưới đáy biển. Đề tài mới nhất chính là bộ váy mà Long Tú Quyên sẽ mặc vào bữa tiệc đêm Giáng Sinh. Chủ đề năm nay là phong cách Ấn Độ, mỗi bộ lễ phục của các quý bà quý cô đều phải có nét Ấn Độ trong đó, Long Tú Quyên chuẩn bị ba bộ, mỗi bộ đều đẹp nức nở. Phụ nữ chính là thế, không có sức đế kháng với những bộ quần áo đẹp, cũng cực kỳ mong đợi đối với bữa tiệc có thể mặc những chiếc váy xinh đẹp thế này. Vụ Mang Mang vốn tâm niệm tối nay tuyệt đối sẽ không làm bạn gái của Lộ Tùy, nhưng người ta chẳng thèm nhắc đến câu nào, lúc này cô lại cảm thấy có chút tổn thương. Đặc biệt là sau khi thấy Long Tú Quyên đắc ý, cô thật sự muốn khoác tay Lộ Tùy, đi đến tát vào mặt Long Tú Quyên. Vụ Mang Mang vội ôm mặt, hư vinh quá, không được thế! Đến sáu giờ tối, Lộ Tùy vẫn không gọi điện hay có bất cứ động thái nào, Vụ Mang Mang xem như đã hoàn toàn hết hy vọng. Trong lòng đã tổng kết lại một lượt về đàn ông trên toàn thế giới, đàn ông quả nhiên chẳng có ai là tốt đẹp cả. Tối qua Lộ Tùy lại còn cố ý chạy đến đây để lợi dụng cô mà? Nghĩ lại cũng phải, tuy người ta được lợi về thể xác, nhưng chẳng nói câu nào đáng tin cả. Đàn ông trưởng thành lúc nào cũng giữ lại cho bản thân không gian tiến lùi vừa đủ. Vụ Mang Mang dọn dẹp lại tâm trạng, mở máy tính ra, chuẩn bị đi dụ dỗ “tiểu thịt tươi” trong game.  Lúc chuông cửa reo vang, Vụ Mang Mang còn tưởng là Lộ Tùy, cô cười giễu trong bụng, người này tưởng cô không biết giận, không có đầu óc, dễ bị phỉnh phờ hay sao? Vụ Mang Mang hung hãn đứng trước cửa, nhìn qua lỗ mèo, nhưng kết quả lại phát hiện ra người đứng bên ngoài là bà Liễu. Đã quyết không muốn tha thứ cho Lộ Tùy, thế mà lại còn muốn anh tiếp tục tìm đến để chịu trận. Trong lòng không thể nói là thất vọng hay không, chỉ biết ấm ức bực bội muốn chết. "Mẹ, sao lại tới đây?" Vụ Mang Mang mở cửa, hỏi. Bà Liễu vào trong, "Mau chỉnh trang lại rồi theo mẹ." Câu đó khiến Vụ Mang Mang tưởng đã có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra, cô vội vàng cầm lấy túi, mặc quần áo bình thường rồi theo bà Liễu xuống lầu. Đến khi cô bị đưa đến trước mặt stylist, Vụ Mang Mang mới hoàn hồn, "Mẹ, mẹ đang làm gì vậy?" Phản ứng đầu tiên của Vụ Mang Mang là, Lộ Tùy mặt dày đi phỉnh phờ mẹ cô. Vụ Mang Mang đứng lên ra ngoài, vốn tâm trạng đã tệ hại, lúc này lại càng cảm thấy cả thế giới đang ức hiếp cô. Liễu Nhạc Duy đuổi theo, túm lấy tay cô rồi lạnh lùng hỏi: "Mày nổi điên gì hả?" "Mẹ biết mà!" Vụ Mang Mang giằng tay ra khỏi tay bà Liễu. "Vụ Mang Mang, mày giỏi thật, chẳng phải bị đàn ông đá hay sao? Bây giờ ngay cả dũng khí đứng thẳng lưng lên làm người cũng không có hả? Tiệc của nhà họ Lộ thì sao? Mẹ cần mày ưỡn thẳng lưng lên để cậu ta nhìn thấy bây giờ mày sống vui vẻ đến nhường nào." Liễu Nhạc Duy bảo. Vụ Mang Mang nheo mắt, không chắc chắn bà Liễu đang nói thật hay diễn kịch, nhưng vẻ mặt bà quá tự nhiên, thực sự không giống diễn kịch. Vụ Mang Mang bắt đầu đánh trống trong lòng, lẽ nào không phải Lộ Tùy? Là cô tự đa tình sao? Nghĩ cũng đúng, cô và Lộ Tùy bây giờ là quan hệ nào? Lộ Tùy làm sao có thể mời cô làm bạn đi cùng trong bữa tiệc cực kỳ chính thức thế này. Vụ Mang Mang ôm trán, cảm thấy IQ của mình có thể cần phải nạp thêm rồi. Thấy Vụ Mang Mang dịu lại, bà Liễu hừ lạnh một tiếng: "Nghĩ thông chưa, nghĩ thông rồi thì ngẩng đầu lên cho mẹ. Hai tấm thiệp mời này mẹ đã phải phí bao sức lực mới có được, mày bớt tỏ vẻ với mẹ đi." Theo bà Liễu thì đẳng cấp của hai mẹ con bà tuyệt đối không thể lọt vào mắt xanh cao quý của quý bà nổi tiếng Lộ Gia Nam. “Chiều nay mới lấy được đấy, vừa hay có hai người vắng mặt, Kính Mi giúp mẹ nói thêm vào rất nhiều mới chen vào danh sách bổ sung đấy." Liễu Nhạc Duy nói, tỏ vẻ mặt đắc ý "mẹ mày rất lợi hại, đúng không". Chiều nay? Hình như hơi trùng hợp quá thì phải? "Bố không có sao?" Vụ Mang Mang lại hỏi. Tiệc Giáng Sinh ở Lộ Viên xưa nay luôn kéo đẳng cấp lên rất cao, thiệp mời trước nay chỉ mời người độc thân. Lần này Long Tú Quyên sở dĩ đắc ý như thế chính là vì tuy cô ta cũng được nhờ hào quang của vị hôn phu, nhưng đồng thời cũng tỏ ý Lộ Gia Nam đã chấp nhận cô ta. Nếu không cho dù cô ta có là vị hôn thê của Liễu Chuẩn Nam thì cũng chưa chắc có thể nhận được thiệp mời. Kiểu của sếp Vụ đương nhiên không thể lọt vào mắt xanh của Lộ Gia Nam, mấy năm nay bà Liễu rất biết kinh doanh hình tượng của mình, đã trở thành bạn thân cùa Thẩm Kính Mi, đúng là có thể có tư cách được nhận thiệp mời. "Bố con không có." Lúc Liễu Nhạc Duy nói câu đó chằng tỏ ra hụt hẫng tí nào, vợ chồng đối đầu mà, thi thoảng đè bẹp được đối phương cũng rất tốt. "Thế làm sao con được mời?" Vụ Mang Mang lại hỏi, cô không mấy tự tin về bản thân. Liễu Nhạc Duy đáp: "Con phải cảm ơn Viện Lê đi." Thẩm Viện Lê, cũng chính là bạn gái của Tiêu Cố Cung, nhị tiểu thư của Thẩm gia, "Cho dù mẹ không đi thì mẹ cũng phải làm cho con đi được." Vụ Mang Mang lườm bà, vẻ mặt ủ rũ. "Ngã chỗ nào thì phải bò dậy chỗ ấy. Xốc tinh thần lên cho mẹ, tối nay bớt nổi điên đi. Bị Lộ Tùy đá thì có gì mất mặt, bao nhiêu phụ nữ muốn bị cậu ta đá mà còn không có tư cách nữa kìa." Bà Liễu bảo. Vụ Mang Mang chỉ cười "hơ hơ". "Sao con lại không bò dậy? Có cần con mở Weibo ra cho mẹ xem không? Chuyện với Lộ Tùy đã xa xưa từ đời nào rổi, chỉ có mẹ là còn nhắc đến." Vụ Mang Mang có phần bực bội. "Con vốn dĩ không thích tham gia tiệc tùng, chính mẹ muốn đi thì có, bớt lấy con ra làm cái cớ đi", Vụ Mang Mang nói. "Mày!" Liễu Nhạc Duy tức đến đau bụng, "Mẹ làm thế là tốt cho ai hả? Chó cắn Lã Động Tân, không biết lòng người tốt. Vụ Mang Mang, mày bớt đỏng đảnh với mẹ đi, mẹ còn không biết tâm tư của mày hay sao, nếu mày thật sự kết thúc thì có tìm người nước ngoài đó diễn kịch không? Chẳng phải từ nhỏ mày đã sợ người có lông ngực sao?" Rốt cuộc vẫn là mẹ ruột, thế mà cũng nhìn ra! Nếu Vụ Mang Mang không sợ hãi William vì toàn thân đầy lông thì không chừng đã ở lại Ý, chu du trên biển cùng cậu ta, lang thang làm cướp biển rồi. Thực ra Vụ Mang Mang cũng có chút tò mò với buổi tiệc tối nay, dù sao quy cách cao như thế, ai cũng sẽ tò mò thôi. Trước khi chưa quen Lộ Tùy và những người kia, cô cũng từng theo bọn Long Tú Quyên bao năm rồi, từng thề thốt rằng nếu tham gia thì sẽ thế nào thế nào. Nghĩ lại thì đúng là tuổi xuân tươi đẹp! Vụ Mang Mang thở dài, cảm thấy yêu đương với Lộ Tùy đã làm con người cô già cỗi theo. Chủ yếu là hao tốn đầu óc quá, lúc ở cạnh William không cần đốt tế bào não. Thế nên Vụ Mang Mang cứ dùng dằng nửa muốn nửa không với bà Liễu, cho đến khi bà Liễu lấy phục sức đã chuần bị sẵn ra cho cô. Tinh tế, sang trọng! Đặc biệt là bộ của Vụ Mang Mang, pha lê đính trên váy cứ như không cần bỏ tiền ra mua ấy. Một bộ váy thế này, có đánh chết Vụ Mang Mang cũng không tin rằng có thể có được chỉ trong vòng một ngày. "Chiếc váy này là sao? Mẹ nói hôm nay mới có được thiệp mời mà?" Vụ Mang Mang lại nổi sùng. Tâm trạng thất thường của Vụ Mang Mang đã chọc tức Liễu Nhạc Duy, "Vụ Mang Mang, mày uống nhầm thuốc hả? Làm gì giận dữ thế?" “Hai bộ này mẹ đã chuẫn bị từ lâu rồi, ngay cả bộ của bố mày cũng có, năm nay mẹ còn tưởng nhờ phúc của mày mà mẹ lấy được thiệp dễ dàng chứ, kết quả thì sao? Mày bớt không biết điều cho mẹ nhờ." Tính tình của Liễu Nhạc Duy cũng không mấy dễ chịu. Vụ Mang Mang ngượng ngập giả lả cho qua chuyện, đúng là cô đã phản ứng thái quá. Cô không khỏi giơ tay lên quạt gió trên mặt, tự yêu bản thân thái quá cũng là một loại bệnh. Chắc là vì hiểu lầm bà Liễu quá nhiều lần nên sau đó, Vụ Mang Mang đặc biệt ngoan ngoãn, mặc cho stylist làm việc. Mái tóc ngắn tuy tạo hình hơi khó nhưng không thể làm khó stylist đắt giá được. Vụ Mang Mang sau khi trang điểm xong, ngay cả cô cũng thấy sững sờ. Lúc đến Lộ viên, Vụ Mang Mang còn có chút khó xử, nếu cô thực sự chia tay Lộ Tùy rồi thì cô sẽ càng muốn tham gia yến tiệc hơn, giông như bà Liễu nói, ngã ở đâu thì đứng lên ở đó. Nhưng bây giờ cô và Lộ Tùy còn mập mờ, anh cũng chưa mời mà cô lại đến, có cảm giác như hàng rẻ tiền được mang tới tận nơi vậy. Đương nhiên nếu nghĩ từ khía cạnh khác thì Vụ Mang Mang lại thấy thực ra mình nên đi, xem như cuộc đời có thêm cái để nhớ thôi. Vụ Mang Mang theo sau bà Liễu tiến vào trong, đa số những người có mặt ở đây cô đều không quen biết. Dù sao đã không chỉ giới hạn trong phạm vi thành phố này, đương nhiên cũng có rất nhiều gương mặt xuất hiện thường xuyên trên tivi, bìa tạp chí, họ đều là những nhân vật chỉ cần dậm chân là có thể rung chuyển một phương. Tuyệt đối là tinh hoa tề tựu về đây. Vụ Mang Mang chưa đi được mấy bước thì thấy Lộ Tùy đứng đó không xa đã tiến lại gần. "Anh đưa em đến giới thiệu với cô", Lộ Tùy đến gần, cúi đầu nói bên tai Vụ Mang Mang. Tay Vụ Mang Mang bị Lộ Tùy rất tự nhiên nắm lấy, cô lặng lẽ giằng ra, kết quả tất nhiên là không giằng ra được. Nơi này không cho phép cô diễn cảnh bạn gái hung dữ. Vụ Mang Mang đành giữ nụ cười giả tạo, trong sự kinh ngạc của bà Liễu, Lộ Tùy kéo cô đi mất. Đám đông tự động tách ra, chừa một con đường ở giữa cho tuấn nam mỹ nữ. Khiến Vụ Mang Mang có một cảm giác đang đi trên thảm đỏ Oscar.