Edit: Tiểu Y Y Khi Bạch Thiến Thiến từ khu 1 đi ra, toàn bộ đầu đều đã choáng váng, cô thậm chí không rảnh lo ánh mắt nóng bỏng tham lam của đám phạm nhân, chỉ có thể kéo thân thể mệt mỏi đi về ký túc xá. Có lẽ là kiêng kị người đàn ông kia, các phạm nhân khác tuy có tà tâm, nhưng lại không có một ai dám đứng ra động chạm tới cô. Ý thức được điểm này, Bạch Thiến Thiến cười tự giễu. Đứng trước gương trong phòng tắm, cô cởi sạch quần áo, tắm rửa cho bản thân, trong gương thân thể trắng noãn nơi nơi đều là dấu vết lớn lớn bé bé, toàn là của người đàn ông kia dùng sức hôn, véo, cắn mà thành. Vẻ mặt Bạch Thiến Thiến vô cảm, nhưng nước mắt lại không tiếng động chảy xuống, hoà với dòng nước từ vòi phun biến mất. Đến giờ cũng không thấy cảnh ngục hoặc những người khác xuất hiện, cô sao có thể đoán không ra chân tướng sự tình? Là bạn tốt Lâm Nhã kia của cô, cô ta đã có năng lực đem cô đầy vào ngục giam toàn đàn ông này, sao có thể không nói trước với Trưởng giám ngục đâu? Ngay từ đầu, là cô quá ngây thơ rồi… Có lẽ, từ một khắc khi cô bị lừa tiến vào nơi này, nhân sinh đã không còn yên ổn như trước. Tắm rửa xong, Bạch Thiến Thiến nằm trên giường phát ngốc, trong lúc mơ hồ, hình như nghe thấy một ít âm thanh kỳ quái. Cô từ trong bi phẫn lấy lại tinh thần, đứng dậy ghé vào cửa sổ, cẩn thận lắng nghe. Không sai, là tiếng kêu rên của đám đàn ông, khóc tiếng la, tràn ngập tuyệt vọng, bi thương cùng với bất đắc dĩ. Ở trong ngục giam khép kín này, kẻ phạm tội, mặc kệ anh có phải bị uổng hay không, chỉ cần đi vào, đừng mơ tưởng có thể sống đi ra ngoài, đây là ông cụ ở nhà ăn nói cho cô biết. Cũng tại lúc này, Bạch Thiến Thiến mới ý thức được, trong ngục giam tư nhân này, sinh mệnh con người thực sự không đánh giá, cô nếu không hảo hảo sống sót, một khi chết đi, sẽ không ai nhớ rõ cô Bạch Thiến Thiến không nghĩ vậy. mẹ đột nhiên mất tin tức của mình, chắc chắn sắp gấp phát điên rồi, mẹ nhất định đang chờ cô, nếu cô không minh bạch chết ở này, vậy về sau sẽ không còn được gặp lại mẹ nữa. Cô ngẩng đầu nhìn ngôi sao loé sáng trong đêm, tín niệm trong mắt càng thêm kiên định. ** ** Trời vừa sáng, Bạch Thiến Thiến liền đi đến phòng tư liệu. Cô tìm hồ sơ khu 1, cũng tìm thấy tin tức về người đàn ông đó. Anh tên Lục Ngân, năm nay 23 tuổi, 5 năm trước vì lần lượt giết hại cha mẹ thân sinh mà bị bắt bỏ tù, tính cách quái gở, ít nói, khi vừa tới ngục giam đã trở thành đối tượng bị mọi người khinh dễ, một ngày nọ Lục Ngân đột nhiên nổi điên, tay không vặn gãy cổ năm người, từ lúc đó Lục Ngân liền biến thành phạm nhân nguy hiểm nhất khu 1. Bạch Thiến Thiến suy đoán, đối với một kẻ điên không muốn sống, rất nhiều tù nhân đều sẽ bắt đầu sợ hãi anh, dù sao cũng không ai nguyện ý đi tìm chết. Nhưng cô vẫn cảm thấy rất kỳ quái. Từ tư liệu cho thấy, Lục Ngân không chỉ là người điên, còn là kẻ tinh thần không bình thường. Thử hỏi, có ai sẽ giết chết cha mẹ ruột rồi sau đó đem bọn họ toàn bộ ăn tươi nuốt sống a? Không sai, anh đem thân thể cha mẹ ruột một chút không bỏ qua, toàn bộ ăn vào trong bụng. Đây là chuyện người bình thường sẽ làm ra sao? Nếu là bệnh tâm thần biến thái, vậy anh vì sao phải xen vào chuyện sống chết của cô? Mà không phải trơ mắt nhìn cô bị luân gian? Dựa theo lý luận mà nói, người có bệnh tâm thần căn bản sẽ không có cái gọi là lòng tốt . Lúc cô đang trầm tư, bên ngoài truyền đến một vài tiếng bước chân. “Đã đến giờ công tác, cô tốt nhất đừng lười biếng.” Thanh âm này, là cái tên cảnh ngục béo lùn. Bạch Thiến Thiến xoay người, liếc hắn một cái liền lập tức cúi đầu, cố ý làm thanh âm của mình như cực kỳ bi phẫn: “Tôi sợ nếu bản thân không lười biếng một chút, thì thứ chờ đợi phía sau tôi sẽ là bị luân gian, hoặc tử vong.” Cảnh ngục béo hiển nhiên hiểu cô có ý gì, cười nhạo nói: ” Việc này có không thể trách chúng tôi, ai bảo Trưởng giám ngục đã lên tiếng đâu” Quả nhiên là thế! Bạch Thiến Thiến che dấu phản cảm nơi nội tâm, ngữ điệu cũng ôn hòa hơn một chút, cô tiến lên vài bước bắt lấy cánh tay cảnh ngục béo, cẩn thận cầu xin: “Cảnh ngục đại ca, anh xem tôi tuổi trẻ nhẹ dạ bị lừa tới loại địa phương này, ngày hôm qua còn bị một tên bệnh tâm thần cường bạo, tôi không biết mình làm sai cái gì, vì sao lại phải chịu tội như vậy? Nếu ngày hôm qua, tôi biết mình sẽ bị cường bạo, còn không bằng trực tiếp đi theo anh…” Nói đến đây, cô lại ngẩng đầu, đôi mắt hàm chứa hơi nước, thâm tình vô hạn, vừa bất đắc dĩ, lại làm người xem thương tiếc. Bạch Thiến Thiến đương nhiên biết lực sát thương của khuôn mặt mình, đối với một tên đàn ông già ở trong loại ngục giam toàn nằm nhân này, thật lâu không thấy phụ nữ mà nói, gương mặt này, quả thực chính là đại sát khí. Quả nhiên. Biểu cảm trào phúng ban đầu trên gương mặt tên cảnh ngục béo đã biến thành đắc ý, còn không quên hung hăng nhéo tay cô, cười hắc hắc, “Cái này cô yên tâm, về sau anh trai sẽ luôn ở bên cạnh cô, nhất định sẽ bảo hộ cô.” Có những lời này của tên đó, Bạch Thiến Thiến tạm thời yên tâm, cô nghĩ nghĩ, vẫn quyết định không đi khu 1 trước, mà lựa chọn đến khu 3. Làm quản giáo, cô phụ trách quản lý bốn khu vực, ngoại trừ khu 1, còn có ba khu vực khác. Công việc quản giáo là loại công tác tương đối phức tạp khó khăn, cho dù bỏ đi tính nguy hiểm không nói, việc đầu tiên chính là đem đám phạm nhân mình phụ trách cải tạo tư tưởng, cho dù không thể đem đám người này giáo dục thành người một lòng hướng thiện, nhưng ít nhất cũng phải bảo đảm đám này trong lúc cải tạo bảo trì tâm trạng tương đối ổn định. Nhưng khi Bạch Thiến Thiến nghĩ đến độ nguy hiểm của đám tội phạm trong này, trong lòng cười lạnh hai tiếng. Cải tạo? Ổn định tâm tính? Chỉ cần bọn họ không nổi điên cô đã phải cám ơn trời đất rồi. Dù sao công việc của cô chính là: trong khu vực phụ trách, cô có trách nhiệm giữ ổn định an toàn, phòng chống và tiêu trừ tai họa ngầm, an bài phối hợp sinh hoạt hàng ngày cho các phạm nhân. Nói trắng ra là chính là bảo mẫu kiêm mẹ già của đám phạm nhân này. Đương nhiên, tiền đề là cô ở trong tình huống an toàn. Cô hôm nay cố ý tra xét tư liệu khu 3, phát hiện khu 3 có chút đặc biệt. Phạm nhân bên trong khu 3, không tồn tại tình trạng dục cầu bất mãn. Mà ngược lại, hơn phân nửa các phạm nhân đều có bạn tình cố định. Đúng vậy, toàn bộ đàn ông khu 3 đều đang làm gay. Cô nghiên cứu một chút, hẳn là bởi vì một tên tù nhân kêu Giang Ly?! Người này là hào trưởng khu 3, tục xưng đại ca, ở trong khu 3 thuộc dạng anh cả lớn nhất. Người này là đồng tính luyến ái, chán ghét phụ nữ từ trong tâm, cho nên cho tới nay đều chỉ tiếp xúc với đàn ông, ở khu 3 đã thay đổi không biết bao nhiêu bạn tình, cũng coi như là kẻ hoa tâm. Anh bị bỏ tù, sở dĩ vì một chuyện cực kỳ cẩu huyết. Theo tư liệu biểu hiện, Giang Ly lúc ấy có một bạn giường là đàn ông, mà vị hôn thê của người bạn giường đó ngu ngốc đi khiêu khích Giang Ly, cuối cùng dưới tình huống khắc khẩu bị Giang Ly ngộ sát. Từ lúc đó Giang Ly càng thêm chán ghét phụ nữ, cũng trực tiếp khiến cho đám phạm nhân trong khu 3 bắt đầu trở thành đại quân gay. Nhưng là….. Bạch Thiến Thiến cảm thấy rất kỳ quái, vẫn chưa tra được tư liệu cụ thể trước khi phạm tội, nói cách khác, Giang Ly người này tin tức thân phận cũng không đăng ký. Bất quá không quan hệ, cô đối những cái đó không hứng thú. Cô chỉ biết mình phụ nữ, đến khu 3 hẳn là sẽ không xuất hiện hiện tượng như khu 1. Đây cũng là nguyên nhân cô lựa chọn đi xem khu 3 trước