Nữ phụ tung hoành ký
Chương 2 : Chương 1.2
Vài lời của tác giả: từ đây về sau Diễm Uyên chính thức trở thành Lam Tuyết.
Đợi đến khi tiến vào nội thất, Lam Tuyết nghiêng nghiêng hành lễ vạn phúc một cái "Thỉnh an nương."
Lục phu nhân mặc một thân áo khoác dài xa hoa thêu hoa mẫu đơn màu tím, thấy nữ nhi, ánh mắt liền nhu hoà, bà nhanh chóng kéo nữ nhi đến bên cạnh ngồi xuống.
Tuyết Nhi vẫn chưa ăn gì phải không? Niệm ma ma, mau mau mang điểm tâm lên cho Tuyết Nhi" Thấy nữ Lục phu nhân càng phấn khởi, hướng về phía Niệm Hạ ra lệnh.
"Vâng phu nhân" Niệm ma ma vội vàng dẫn theo hai tiểu nha đầu, tự mình đi bưng cơm.
Chốc lát, Niệm ma ma cùng mấy nha hoàn bưng khay thức ăn đặt lên bàn, Lam Tuyết nhìn sơn hào hải vị trước mặt mà nuốt từng ngụm nước bọt.
"Nương, người ăn cũng chưa ăn phải không? Hay nương ăn cùng con đi!" Lam Tuyết lại nũng nịu nói.
Thấy nữ nhi hiếu thảo Lục phu nhân lại càng vui vẻ hơn nhưng lại giả vờ mắng nàng: “Nha đầu nhà ngươi, càng ngày càng không biết lớn nhỏ rồi.”
Hai mẫu tử cùng nói cười làm cho không khí trong phòng ấm áp hẳn, còn về phía Lam Tuyết có lẽ kiếp trước cô không có người thân, bây giờ lại có người quan tâm, chăm sóc mình như vậy thật tốt, nàng chỉ biết nàng thèm khát hạnh phúc
--- --------
Sau khi từ Lan Viện trở về đã là buổi trưa, Lam Tuyết đi ngang qua hồ sen, xa xa nàng nhìn thấy một đám người vừa đánh vừa đá thứ gì đó.
Nàng lại nở nụ cười bí hiểm, hôm nay là ngày chết của Lục Uyển Quân, cũng là ngày nữ đặc công xuất thế, nghĩ đến đây Lam Tuyết lại đứng xem, chờ bọn người kia đánh chết Lục Uyển Quân.
Đột nhiên, a hoàn lục y thét lên "Tam tiểu thư, nàng ta...nàng ta tắt thở rồi! Phải làm sao đây?"
Đứng từ xa Lam Tuyết cũng nghe được tiếng thét lớn của nha hoàn đó, nàng chậm rãi đi đến bên đám người đó.
"Ây nha, tỷ không ngờ muội lại tàn độc như vậy, lại ra tay đánh chết đại tỷ, khi phụ thân về ta phải nói như thế nào? Tam muội cho người đánh chết đại tỷ hay..." Lam Tuyết tà ác nhìn Lục Minh Châu, Lam Tuyết nhớ cái chết của nguyên chủ cũng một phần là do Lục Minh Châu thúc đẩy.
"Ta..Ta không cố ý" Lục Minh Châu sắc mặt trắng xanh, nàng chỉ muốn đánh đập ngốc tử kia cho vui, nhưng không ngờ lại đánh nàng ta đến chết.
"Người đâu, giam tam tiểu thư vào nha củi, chờ cha, nương xử lí, A Liên mau dìu đại tiểu thư về phòng, mời đại phu tốt nhất cho nàng." Lam Tuyết không ngờ ngày đầu xuyên qua lại thuận lợi như vậy, tốn một ít vốn mà lại có nhiều lợi như vậy.
Truyện khác cùng thể loại
72 chương
66 chương
103 chương
67 chương
24 chương
45 chương