Nữ Phụ Tiên Lộ Từ Từ
Chương 112 : Vân lang di tích - tân át chủ bài
" Ngươi nếu đi ta sẽ ngăn lại." Lưu Nhiên mặt không đổi sắc trầm thấp không để Mộ Ly hành động.
" Đây là ta lựa chọn, nếu ngươi muốn tốt cho ta thì không nên ngăn cản." Mộ Ly mặc dù máu lạnh loại người nhưng cũng không phải là loại vô tình vô cảm, nàng biết Lưu Nhiên đây là lo lắng an nguy của mình, nên không kịch liệt chống đối lại hắn.
" Nếu vậy ta thay ngươi kí khế ước, dù sao ngươi vừa mới tịnh hoá oán hồn, tâm cảnh chưa được ổn định không nên làm chuyện dại dột." Lưu Nhiên vẫn kiên quyết không bỏ đi ý định ngăn cản của mình.
" Lưu Nhiên, cầu phú quý trong nguy hiểm, đây cũng là cơ hội của ta, chỉ có thực lực ta mới có thể bảo toàn mạng sống của mình, kể cả người bên cạnh." Mộ Ly lời vừa nói đã xoay người rời đi, bát khiếu bên trong đã sẵn sàng khởi động.
" Nếu ngươi đã nhất quyết như vậy ta chỉ đành nghe theo, nhưng ta muốn cho ngươi biết, dù ngươi có thành gì đi chăng nữa, ta sẽ luôn ở bên cạnh ngươi."
Lưu Nhiên câu nói ở sau lưng nàng phát ra, Mộ Ly hiếm có một tia mĩm cười chân thật, trên người vận chuyển linh lực mạnh mẽ, thoáng một cái đã bay ra cách đó năm mét.
" Lên." Mộ Ly giọng nói mang theo thách thức chúng nhân.
Cùng lúc đó, Mộ Tình Tình ba người dùng tốc độ nhanh nhất vây xung quanh Mộ Ly.
Cốc U Lan hai người điều động song kiếm quay về, hai đạo nguyên thần song đế cũng theo đó tan biến.
Mộ Tình Tình cùng Lâm Phong không khoan nhượng đánh ra công kích, một bạo ngược hoả linh lực cùng phong linh lực dồi dào trợ giúp nhau hình thành một hoả lốc xoáy vây khốn Mộ Ly.
Ngay trong khốn cảnh, Mộ Ly không hề động thân, một trận lốc cát phá bên dưới bốc lên phá tan hoả lốc.
Dương Sở Ca nhân cơ hội Mộ Ly vây khốn, chỉ trong một giây đã tiếp cận phôi thai, mạnh mẽ cắn ngón tay của mình, ngón tay vẽ trên không một đồ án phức tạp.
" Vụt."
Kiếm ý băng lãnh xẹt ngang cắt đứt khế ước, Dương Sở Ca bất đất dĩ lùi về sau một đoạn, ngay lúc này, một cổ băng lãnh sau lưng hắn, Mộ Ly trong tay nguyệt liêm cắt ngọt Dương Sở Ca thân thể thành hai.
Như là hu huyễn tạo thành, Dương Sở Ca thân bị trảm biến thành khói đen biến mất trong không khí.
Mộ Ly không dừng lại ở đó, thân hình cấp tốc loé lên lại xuất hiện tại phôi thai bên cạnh.
Một tiếng phương minh phát ra, một con hoả phượng hoàng nóng bức bạo lệ lao thẳng sau lưng Mộ Ly.
" Cẩn thận." Lưu Nhiên hoản hốt hô ra, muốn xuất ra thổ tường thuật bảo hộ nàng liền bị trận trận phong nhận ngăn cản, Lâm Phong cầm trong tay thiết phiến như âm hồn không tiêu quấn lấy Lưu Nhiên hành động.
Một đạo sắc bén kiếm ý cùng băng lãnh hơi thở dao động, một đoá bạch liên chiêu thức ngăn đón hoả phượng, Mộ Tình Tình hừ lạnh, tay xuất ra hạo dương chân hoả công kích tiếp tục.
Dương Sở Ca thân hình bị trảm đã xuất hiện tại phôi thai gần đó, tay đã muốn vẽ ra khế ước, cùng Mộ Ly không nhanh không chậm kí khế ước.
" Dễ vậy sao."
Bắc Tùng Quân bổng xuất hiện ngay mặt Dương Sở Ca, vừa mới nhận được long toạ bạo phát ra long tức chấn bay Dương Sở Ca ra xa.
Mộ Ly bên này đã vẽ xong khế ước, tinh thần đề cao tỉnh táo chuẩn bị niệm chú.
Mộ Tình Tình hạo dương chân hoả phá tan bạch liên chiêu thức của Cốc U Lan, thừa thế đó tiến gần cận kề Mộ Ly sau lưng.
" Muốn tiến thêm sao."
Cốc U Lan mang theo sát khí trong lời nói, ngồi trên cơ liên băng toạ phát ra một loại chí âm lực lượng, lại như thánh khiết quang minh chấn nhiếp bá đạo hạo dương.
" Nhanh." Cốc U Lan thúc dục phía sau lưng mình Mộ Ly.
Đang đấu với Bắc Tùng Quân, Dương Sở Ca bổng ngoan lệ cười, bởi vì lúc này, không biết từ đâu lẫn trốn lệ quỷ đã vung kiếm lên Mộ Ly trên đầu.
Lưu Nhiên bị Lâm Phong vây khốn, Bắc Tùng Quân thì không tới kịp, Cốc U Lan đang chấn nhiếp hạo dương chân hoả, lúc này đây, không một ai có thể đón lấy công kích của lệ quỷ.
Trong thời khắc sinh tử cùng mấu chốt khế ước, Mộ Ly nhất tâm đa dụng lại thể hiện ưu thế, bên trong cơ thể một đại khiếu huyệt bổng bị rút đi linh khí không còn, cùng lúc đó cả thiên địa linh khí không gian nơi đây bị biến mất không còn một móng, sáu người lại cả kinh, đây rõ ràng là hỗn nguyên tuyệt linh trận pháp, công kích của bọn họ bổng biến mất vô tăm, kể cả lệ quỷ trong tay quỷ kiếm chỉ còn cách Mộ Ly trong một tấc liền biến mất không còn, đây là do Dương Sở Ca không thể duy trì thuật pháp.
" Làm sao có thể."
Sáu người thất kinh hô, nhưng chỉ một giây sau linh khí đã trở lại, đây là giới hạn mà Mộ Ly có thể làm được lúc này.
" Lấy ta chi danh, lấy thiên đạo vi thệ, đồng sinh cộng tử, bổng mạng không rời." Mộ Ly dứt khoát chú ngữ vừa đứt, vẽ bằng máu huyết khế dung nhập vào phôi thai như không có gì ngăn cản được, một cổ thần bí lực lượng mạnh mẽ xung kích vây quanh.
Dưới chân Mộ Ly cùng bên dưới phôi thai bổng xuất hiện trận pháp khó hiểu thần kì.
<img src="https://static./chapter-image/nu-phu-tien-lo-tu-tu/4663f4d7a1075cfa5661330cb4a46e37.jpg" data-original-width=500 data-original-height=281 width=500 height=281 alt=" Nhưng Cùng Kỳ như muốn chống lại, huyết khế ấn kí muốn bức ra, Mộ Ly nhìn thấy vậy liền trấn ấp đi xuống, mạnh mẽ không cho nó một tia phán cự ý chí" data-pagespeed-url-hash=2643811269 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/>
Nhưng Cùng Kỳ như muốn chống lại, huyết khế ấn kí muốn bức ra, Mộ Ly nhìn thấy vậy liền trấn ấp đi xuống, mạnh mẽ không cho nó một tia phán cự ý chí.
" Nếu muốn thoát, không được phản khán."
Mộ Ly trấn áp được cùng kỳ liền an tâm xuống, ba người Mộ Tình Tình lúc này chỉ còn biết đứng nhìn buôn tha, nhưng lúc sau Mộ Tình Tình hai mắt sáng lên, bởi vì nàng phát hiện Mộ Ly không ổn.
Tin tức truyền vào đại nảo, Mộ Ly đã bắt đầu liên hệ với cùng kỳ, nhưng rất nhanh nàng liền rùng mình cắn răng, bởi vì nàng nhận ra rằng, cổ hung khí của cùng kỳ quá mạnh, quá bá đạo.
Tinh thần đang bị lung lây, một loại giết chóc ý nghĩ đang xâm thực lấy ý thức của nàng, Mộ Ly đề cao tỉnh táo, trong lòng hô gọi bản thân phải giữ cố bản tâm.
" Ly nhi."
Lưu Nhiên đã đến sau lưng nàng, lo lắng lên tiếng gọi tên nàng.
Cốc U Lan, Bắc Tùng Quân cùng Lưu Nhiên ba người đã vây quanh Mộ Ly, mặc dù lo lắng nhưng vẫn không quên dè chừng ba người còn lại có dị động.
" Ly nhi, không được thua cuộc, ngươi không phải hứa với ta là sẽ thành công sao." Lưu Nhiên không muốn nhìn Mộ Ly tình trạng lúc này, mặc dù quay lưng lại với nàng nhưng vẫn không quên đánh tỉnh nàng vực dậy.
Mộ Ly sâu hẵm con mắt đã bị hung lệ sát khí lây nhiễm, sắc mặt khốn khổ bên dưới mặt nạ đã trở nên kinh khủng hơn bao giờ hết, nàng chỉ còn biết đấu tranh giữa ý thức cùng sát ý ranh giới.
Chỉ trong một phút đồng hồ nhưng đối với loại tra tấn giữa nhân tính cùng hung tính khiến Mộ Ly tưởng chừng như kéo dài mấy chục năm dài, bổng, tinh đế song liên bên trong sinh liên khẽ phát sáng, nó ý thức như chủ nhân gặp nguy hiểm phát ra thánh khiết quang minh khiến Mộ Ly tỉnh táo lại trong giây lát.
Linh quang vừa động, Mộ Ly miệng đọc Diệu Pháp Ma Âm làm tỉnh táo bản thân, xua đuổi hung khí.
Mộ Tình Tình đang trong lúc hưng phấn khi người gặp nạn, ngay lúc đó liền biến sắc, tay cầm phượng minh xiết chặt lại phân vân có nên xuất thủ hay không.
" Không được, nàng muốn thành công." Mộ Tình Tình nhìn Mộ Ly trở nên tốt hơn, ngay líc này đã muốn ra tay, một con kim sắc phượng hoả vỗ cánh như ôm lấy cả bốn người phía trước bên trong.
Trong thời khắc đó, Mộ Ly đột nhiên hai mắt mở ra, quanh thân hung khí còn sót lại trấn tan phượng hoàng vây quanh.
" vù vù vù vù."
Hung khí quá mạnh mẽ khiến ba người Lưu Nhiên không giám tới gần, cả sáu người đứng cách xa mà nhìn lại, hung khí mỗi lúc một yếu, cho đến khi biến mất không còn, cả sáu người tập chung nhìn lại, thiếu nữ đi ra như đạp lên chiến trường tràn ngập sát khí, bên cạnh nàng một con to lớn như tiểu sơn hung vật ưng thuận kế bên.
Trong lúc này, cả thế giới như ngã mũ thán phục nàng, nàng là từ cổ chí kim duy nhất thuần phục hung thú, nàng là duy ngã độc tôn.
Truyện khác cùng thể loại
136 chương
103 chương
101 chương
67 chương
13 chương
81 chương