Nữ phụ thiên tài! nổi danh thế giới!

Chương 60 : Bữa tiệc hoàng gia

Mũi tên lao về phía cô như cơn gió , đầu mũi giáo chỉa thẳng đến gương mặt cô . Khi nó chỉ còn cách một khoảng cô lại theo phản xạ mà né tránh . Đôi mắt cô hiện lên sự âm trầm , tại sao cô lại có cảm giác như chuyện này đã từng xảy ra ... Một người con gái mặc đồ đen ôm sát cơ thể đi vào . Gương mặt nghiêm nghị xinh đẹp nheo lại nhìn mũi tên trên mặt đất . " Công chúa , chuyện này là sao ? " " Ta ... ta chỉ chơi đùa với cô ta một chút thôi " " Chơi đùa ? Đây là dinh thự của Tước gia . Người lại tự ý làm hại người ngài ấy quan tâm . Tước gia sẽ tức giận " " Ngươi ... ngươi là ai mà dám lớn tiếng dạy bảo ta ... " Vi Vi tức giận nhìn người con gái kia nói " Người cứ gọi tôi là Evi , là một thuộc hạ thân cận của Tước gia . Được phái đến bảo vệ Lãnh tiểu thư " " Hừ ... " Vi Vi bỏ đi với sự tức giận , khi đi ngang qua cô lại có hận ý và chán ghét đan xen nhau . Cô không hiểu chuyện gì nhìn Evi hỏi " Cô là người bảo vệ tôi sao ? " " Vâng " " Cảm ơn , tôi mệt rồi . Đi trước " " Đêm nay có yến tiệc hoàng gia . Xin người hãy chuẩn bị " " Tôi biết rồi " ______________ 19h tối : Cô bước xuống lầu đã thấy Hàn Tư Tước ngồi đợi , phong thái uy nghiêm , lạnh lùng của một người quyền quý hiện rõ trên khí chất mà hắn tỏ ra . Cô nhẹ nhàng bước xuống thì hắn quay lại . Đôi mắt kinh ngạc thẩn thờ nhìn vào cô Cô tuyệt trần với mái tóc bạch kim búi cao lên , để lại hai lọn tóc dài hai bên trước ngực . Đôi mắt tím xinh đẹp nhìn vào hắn , nhẹ nhàng lại lạnh nhạt . Khóe môi đỏ hồng tự nhiên ướt át , khiến người nhìn vào không tự chủ mà đỏ mặt . Làn da trắng mịn màng như hoa sứ . Trên cơ thể quyến rũ đẩy đà là một chiếc váy dài trắng đen , những hạt pha lê lấp lánh kết thành hoa sen xinh đẹp . Tạo nên sự huyền ảo bí ẩn cho người nhìn vào , cô như trích tiên hạ phàm xuống trần gian, lại như yêu hồ quyến rũ mị hoặc lòng người . Bàn tay cô nhẹ nhàng nâng lên chạm nhẹ vào gò má khiến trái tim hắn lỗi nhịp . Mỗi cử chỉ , hành động của cô lại như câu dẫn hắn . Trái tim ai nhìn thấy cũng phải đập mạnh . " Tước " Tiếng nói cô như chuông bạc nhẹ nhàng thanh thúy , nhưng lại lạnh nhạt thờ ơ khiến người khác muốn tiếp xúc . Cô như vậy , chắc chắn những người nhìn thấy sẽ không chịu được mà rung động ... Hắn lâu sau mới hồi thần , gương mặt ửng hồng đưa tay chạm lên ngực trái . " Anh sao vậy ? " Cô bước lại chạm nhẹ vào hắn nhưng lại như có sóng điện đánh vào tim hắn , khiến nó càng đập mạnh " Không có gì , em đẹp lắm " Hắn đứng lên mỉm cười dịu dàng vuốt ve gò má của cô . " Chúng ta đi thôi " Cô ngoan ngoãn nghe lời đi theo sau hắn , nhìn cảnh vật xung quanh đầy xa lạ lại như hấp dẫn cô . Cô không hiểu tại sao có cảm giác như cô chưa từng ở đây . Lại hoàn toàn xa lạ ... Khoảng 30 sau bánh xe cũng dừng lại , cô ngước nhìn lên tòa lâu đài nguy nga tráng lệ . Những tượng hình rồng oai hùng lại như dữ tợn , từng chiếc xe có giá trị đều đi vào , khuôn viên rộng rãi như cả một sa mạc , lại như một vùng đất thiên tiên với muôn loài hoa khoe sắc Cô đi từng bước nhẹ nhàng vào trong , khoát tay hắn bên cạnh . Cô dường như cảm nhận được những ánh mắt kì lạ đưa thẳng về phía cô . Cô lẳng lặng nhìn cánh cửa cao lớn vàng rồng ngất ngưỡng mở ra , những quan khách với trang phục quý phái . Họ đang nói cười rất vui vẻ , và những món ăn trong khá ngon được bày biện vô cùng đẹp mắt . Khi cô và hắn bước vào thì ai cũng nhìn lại , ánh mắt họ dường như hiện lên tia kinh ngạc , say mê , thẩn thờ ... chỉa vào cô . Cảm giác khó chịu dâng lên trong lòng , đôi mài lá liễu hơi nheo lại xinh đẹp . Ai nhìn thấy cũng phải điêu đứng , không ngờ chỉ một cái nheo mài lại có thể khiến họ say mê như thế . - Cô gái bên cạnh Tước gia là ai vậy ? - Chẳng phải ngài ấy không gần nữ sắc sao ? - Cô ấy thật xinh đẹp , trái tim tôi như chết mất thôi - Tiên nữ hạ phàm sao - Thật là trai tài gái sắc .... Muôn lời bàn tán vang lên , cả đại sảnh ngập tràn hiếu kì . Thì từ đâu lại vang lên giọng nói nghiêm nghị hòa hoãn khiến mọi người tập trung lại " Các vị chắc đã tới đầy đủ . Rất hân hạnh được tiếp đãi . " Cô ngước lên nhìn thì trước lang có 3 người đang ngồi đó . Người ngồi giữa là một người đàn ông trung niên khoảng 50 tuổi . Gương mặt tuy đã già với những vết nhăn nhưng lại có thể thấy được sự sắc bén và khí chất khác người . Người vừa nói cũng chính là ông ta , bên trái ông ấy còn có một người phụ nữ xinh đẹp đã hơn 40 . Gương mặt tuy đã tàn phai theo năm tháng nhưng lại có sự quý phái và dịu dàng tỏa ra . Bà nhẹ nhàng làm gì cũng đều hiện lên sự tôn quý . Người con lại bên phải nhìn rất trẻ . Là một người nam nhân , mái tóc uống xoăn xanh lá nhạt ngang vai . Một loạn tóc xoăn để bên mắt trái . Đôi mắt cậu ta rất đẹp . Như viên pha lê lạnh lẽo âm trầm , màu xanh nhạt nhưng lại như trắng . Cô tự hỏi tại sao lại có người với đôi mắt như vậy . Sóng mũi cao thẳng tấp đẹp đẽ . Làn da không quá trắng với thân hình khỏe mạnh cân đối . Khóe môi nhạt nhếch lên nụ cười ôn nhu . Trên cơ thể là bộ âu phục sang trọng màu xanh nhạt . Người nam nhân này có nhan sắc tuyệt mỹ , ôn nhu như ngọc khiến bao thiếu nữ mê đắm . Nhưng cô lại có cảm giác kì lạ , người này dường như không đơn giản ... " Ta là đức vua của trung quốc , Sihuka Rai . Hôm nay là lễ mừng 18 tuổi của con trai ta , Sihuka Rin . " Ông ta nói xong thì người nam nhân tuyệt mĩ kia đứng lên mỉm cười , những người bên dưới đều đồng loạt cúi đầu . Chỉ riêng cô và Hàn Tư Tước là không " Tước ca ca " Đang ngơ ngác không hiểu gì thì cô nghe thấy tiếng nói ngọt ngào , xoay lại thì thấy Vi Vi đang bước tới . Cô nàng này hôm nay rất xinh đẹp và năng động với chiếc váy hồng dài hơn đầu gối . Mái tóc vàng uốn lượn búi cao lên . Đôi mắt to tròn đen láy như chứa nước vui vẻ . Khóe môi mỉm cười như tia nắng ban mai . " JuLy công chúa " Cả đám người thấy Vi Vi liền kính cẩn cúi đầu chào hỏi , nhưng trong cô dường như lại không có cảm giác bất ngờ nào . " Tước ca , em biết anh sẽ đến " Vi Vi ôm lấy cánh tay của hắn mà nũng nịu , khi nhìn thấy cô lại tức giận " Hứ ! " Cô không biết tại sao nhưng cô lại cảm thấy con nhóc này đáng yêu , dù bị ghét nhưng hôm nay Vi Vi rất xinh đẹp . " Tước ca , phụ hoàng muốn gặp anh " " Được ... Em đợi ở đây đừng đi lung tung " " Ừm ... " Cô bình thản đáp rồi đi lòng vòng xung quanh chơi , cô nhìn thấy một ly rượu vang đỏ liền cầm lên nhấm nháp . Không hiểu sao cô lại rất thích loại rượu này , nhìn thấy ai cũng đang chăm chăm về phía cô mà khó chịu . Đôi mài lần nữa nheo lại cho đến khi ... " Tuyết Tuyết " Cô quay lại thì thấy hai người nam nhân đang bước tới , cô biết một người trong đó . Hình như là hoàng tử Rin lúc nãy , nhưng còn người kêu cô lại không có cảm giác . Người vừa gọi cô có mái tóc xanh đen bồng bềnh . Đôi mắt xanh đậm như bầu trời đêm lạnh lẽo nhưng lại hiện lên tia kinh ngạc khi nhìn cô . Khóe môi bạc mỏng vươn lên nụ cười . Bộ âu phục đen lich lãm tôn lên thân thể cường tráng ... " Anh là ? " Người nam nhân ấy kinh ngạc trong mắt càng tăng , gấp gáp hỏi " Cô không nhớ tôi sao ? Lê Dương Hoàng Tuấn , cô không nhớ sao ? " " Lê Dương Hoàng Tuấn ? Không có ấn tượng " " Cái gì ,Tuyết Tuyết , cô giỡn sao . Chúng ta đã gặp nhau hai lần mà . Lần ở hội triển lãm cô đã nói chờ xem tôi làm gì . Cô không nhớ sao " ( Đây là vị thám tử trẻ tuổi lúc trước ấy . Ai không nhớ cứ xem lại chương 36 ) " Tôi ... tôi bị ... " Cô định nói ra cho Hoàng Tuấn biết là cô bị mất trí nhớ , nhưng Tước đã bảo cô không nên nói lung tung nên đành yên lặng " Kìa Tuấn , cậu quen cô ấy sao ? " Hoàng tử Rin bước lại gần cô , lúc nãy ở xa nên cô không thấy rõ . Đôi mắt pha lê kia của hắn như ôn nhu lại như lạnh lẽo . Sâu trong đó là cả một vực thẳm khó dò ... dù đang mỉm cười nhưng sao cô lại có cảm giác hắn đang lạnh lùng không biểu cảm " À đây là một người bạn từng quen . Nhưng có lẽ cô ấy không nhận ra tôi " " Tôi thấy em đi với Tước gia . Em và anh ta có quan hệ sao ? " Rin bước lên mỉm cười nhẹ nhàng hỏi cô " À ... thì ... " " Hai cậu làm gì vậy ? " Tiếng nói lạnh lùng uy nghiêm quen thuộc vang bên tai , cô quay lại đã thấy gương mặt âm trầm của Hàn Tư Tước đang bước lại gần . Đi kèm là đức vua và hoàng hậu thậm chí có cả Vi Vi " Phụ hoàng , mẫu hậu " " Ừ ! Cô gái này là ... ? " Hoàng hậu mỉm cười lên tiếng hỏi " Đây là người sau này thần sẽ cưới . Cô ấy tên Lãnh Thiên Tuyết " Hàn Tư Tước bước lên ôm cô vào lòng . Lời nói của hắn khiến Hoàng Tuấn kinh ngạc " Sao ? Tuyết Tuyết mà là vị hôn thê của anh ? Thật lạ nha ... " " Cậu quen tôi sao ? " Cô tò mò hỏi " Thì ... " " Ha ha ha ! Xem ra Vi Vi không có cơ hội rồi " Đức vua bật cười lên tiếng trêu ghẹo con gái đang tức giận " Em gái con xinh đẹp , tào giỏi . Thiếu gì người thích " Rin bước lên nhẹ nhàng nói , còn không quên liếc nhẹ về cô " Con không chịu , cô ta là gì mà đòi cướp Tước ca ca . Con sẽ không để cô ta được như ý " Vi Vi bước lên kéo hắn lại , cô vẫn lạnh nhạt tùy ý . Đôi mắt cô vẫn chỉ nhìn về một hướng không cố định . Nhìn bóng lưng của người con gái với mái tóc xanh lam xinh đẹp , mượt mà như tơ lụa . Đôi mắt cô bỗng nhiên biến chuyển thành sự dịu dàng mà cô không hề hay biết , sự dịu dàng mà ít ai thấy được . Cả đám người thấy cô không cử động liền nhìn theo tầm mắt cô , lại nhìn đến cô đang dịu dàng mỉm cười mà bất ngờ . Vẻ đẹp thiên tiên càng nổi bật , khiến trái tim không ít người xao xuyến . Trái tim của Rin , Hoàng Tuấn hay cả Hàn Tư Tước đều đang loạn nhịp bởi sự dịu dàng kia . Dù không dành cho họ nhưng lại tuyệt luân xinh đẹp . Linh Đan ... Một cái tên vang lên trong đầu cô khiến cô đau nhói , tất cả đều như trắng xóa . Cô bình tĩnh lại một tay ôm lấy đầu mình mà tự hỏi Linh Đan , là ai ... ? " Hàn Tư Tước thấy cô mệt mỏi liền bước lên đỡ cô vào lòng ân cần " Không sao chứ ? " " Không , em muốn ăn chút gì đó " " Được rồi , chúng ta cũng nên khai tiệc thôi " Đức vua mỉm cười hòa hoãn nói Cô lẳng lặng nhìn lại nơi vừa rồi , nhưng tất cả chỉ là một khoảng trống và đều không còn gì nữa ...