Nữ Phụ Phản Diện, Cô Có Độc

Chương 304 : Sông Thời Không (3)

Đường Hoan tiếp tục trả lời một cách vô tư: “Đúng vậy, sông Thời Không! Chủ nhân của hệ thống rác rưởi là người của Thời Không Trường Hà cho nên nó mang tôi đến sông Thời Không.” Đường Hoan nói ra những lời này một cách cực kỳ tự nhiên, cứ như cô chỉ thuận miệng thôi vậy. Cô đang thể hiện một cách sinh động cái gì gọi là “thiên nhiên hắc”[1]. Hệ thống còn chưa kịp ngăn cản, chưa kịp dùng biện pháp cưỡng chế, cô đã phun sạch sành sanh ra rồi. [1]thiên nhiên hắc: phúc hắc (bụng dạ đen tối, khó lường) + thiên nhiên (được cư dân mạng dùng với nghĩa: ngây thơ, hồn nhiên, tư tưởng đơn giản) [ …… ] Mẹ nó! Đáng lẽ nó phải tạo một cái cấm chế cho Đường Hoan để cô không thể nói nhiều với Phượng Hoàng mới đúng! Dù sao thì con gái Phượng gia hoàn toàn khác với ký chủ rác rưởi nhà nó. Sự thông minh của con gái Phượng gia là trời phú, ngay cả chủ nhân của nó cũng phải khen gợi. Để cô nàng biết chúng nó có liên quan tới Thời Không Trường Hà thì chắc chắn cô nàng sẽ lần theo dây leo để tìm quả dưa[2], chẳng bao lâu là tra ra được manh mối, Phượng Hoàn chưa sờ tới dấu vết là vì cô nàng không rõ lai lịch của chúng nó mà thôi! [2]顺藤摸瓜 (thuận đằng mạc qua: lần theo dây leo để tìm quả dưa): lần theo dấu vết để tìm hiểu sự tình. Hệ thống không hề để ý sau khi Đường Hoan nói xong, cô cụp mắt xuống theo bản năng, sau đó liếm liếm môi mình. ừm…. Không sai, cô cố ý nói thế đấy! Hệ thống thu thập năng lượng chính trực trói định với Phượng Hoàng chính là một cái hệ thống trí tuệ nhân tạo, căn bản không thể moi được bất cứ tin tức hữu dụng nào từ nó. Nhưng, hệ thống rác rưởi trói định với cô lại khác, nó rất có tính người, cũng có tình cảm. Điều này đồng nghĩa với việc có thể lấy tin tức từ nó. Đường Hoan dụ được hệ thống, nghe được tin tức từ nó cũng chẳng có nhiều tác dụng, nhưng, nếu cô nói lại tất cả cho Phượng Hoàng thì mọi chuyện lại khác. Cô và Phượng Hoàng sống chung với nhau lâu như vậy rồi nên hai người đã sớm ngầm hiểu đối phương. Đây là sự ăn ý hình thành trong suốt quãng thời gian hai người bên nhau. Tiểu công trúa Phượng Hoàng thích xẽ X nhíu nhíu mày tỏ vẻ không tin: “Sao bên trong Thời Không Trường Hà lại xuất hiện thứ ngu xuẩn như vậy được!” Hệ thống rác rưởi lập tức dậm chân: “Dựa vào đâu mà cô nói ta ngu xuẩn? Ta ngu xuẩn? Sao cô biết ta ngu xuẩn cơ chứ?” Phượng Hoàn hừ lạnh: “Quả nhiên là cái thứ thiểu năng trí tuệ.” Hệ thống tức giận đến mức suýt nữa thì rớt mạng. Đây là con gái Phượng gia lương thiện, hào phóng, cao quý, ưu nhã trong miệng chủ nhân? Rõ ràng là không hề ăn nhập chút nào! May mà lúc trước nó trói định sai người chứ nếu không nó đã gặp phải một ký chủ càng thêm rác rưởi rồi. Sau khi bị công chúa xé X thẳng tay đâm vào tim, sự chú ý của hệ thống lập tức chạy trật, nào còn nhớ tới chuyện vừa rồi nữa chứ. Cùng lúc đó, trong biệt thự, ngồi bên bàn đọc sách, người đàn ông mặc áo ngủ tơ lụa màu xanh tím than nhíu chặt mày. Tuy rằng có khuôn mặt điển trai nhưng người đàn ông này lại mang theo sự lạnh lùng lắng đọng theo năm tháng. Vừa nhìn qua, người ta sẽ lập tức cảm thấy y cực kỳ nghiêm khắc. Áo ngủ được cài cúc cao đến tận cổ, uy nghiêm lại mang theo nét cấm dục, mặc dù có lẽ chính Tả Ngự Sâm cũng không biết nhưng thông qua trang phục của y là có thể nhìn ra y không phải người cẩu thả. Tả Ngự Sâm nhíu mày. Những thế giới bên trong thời không đều có quy luật phát triển tự nhiên nhưng cũng không thiếu các thế giới xuất hiện lỗi, công việc của y là xóa bỏ sai lầm ở các thế giới đó, khiến chúng vận hành theo đúng quỹ đạo. Cùng một thế giới mà xuất hiện hai người trọng sinh, một trong hai còn trở thành tân khí vận chi tử, kết quả, kẻ đó lại vô vớ “ngã xuống, việc này xem như là lỗi sai cực kỳ nghiêm trọng.