Nữ Phụ! Nổi Loạn Đi!
Chương 61
Tại lớp E
" Linh Vũ hôm nay không đi học sao? " Minh Triệt thấy bàn phia trên chỗ mình trống, hỏi tên lớp trưởng kế bên
" Bạn học Đàm nhắn tin có việc xin nghỉ rồi "
Minh Triệt trầm mặc lấy điện thoại ra, hôm qua hắn có nhận được tin nhắn của Linh Vũ
21:00 [Phiền Phức] Lão đại yên tâm. Cái đồ vật đó em sẽ lấy lại giúp anh
21:02 [Minh Triệt] Được, nhưng đừng làm gì nguy hiểm
21:03 [Phiền Phức] *icon mặt cười* =))
Minh Triệt hơi nhíu mày, nhắn lại
7:15 [Minh Triệt] Giờ nhóc đang ở đâu?
...
Ở một nơi khác
Linh Vũ rũ mắt nhìn điện thoại không nói gì, tắt máy đút vào trong túi
" ưm...đây là đâu? "
Trước mắt Linh Vũ là ba người Ngọc Khiết, Tuấn Lãng và Hạo Hiên đang bị trói cùng một chỗ. Hai người kia thì bị đánh đến xước sẹo để bịt miệng lại riêng Ngọc Khiết là bị đánh xỉu đang trong trạng thái mơ màng tỉnh lại
" Tỉnh rồi à? Cô nhận ra chỗ này không? "
Giọng nói Linh Vũ làm Ngọc Khiết chú ý tới, cô ta ngẩn đầu lên
Nữ tử mỉm cười tà mị ngồi trên thùng gỗ ngồi ngoắc chéo chân. Phía sau cô là ngọn lửa trong lò sưởi để tạo ra ánh sáng trông không khác nào một ác quỷ xinh đẹp đang chuẩn bị xét xử cả
" Linh Vũ! Mau thả bọn tôi ra! " Ngọc Khiết nhíu mày cố gắng thoát khỏi dây trói nhưng tất cả tay của bọn họ đã bị túm với nhau
" Nếu như bây giờ thả ra thì công sức của tôi bắt mấy người lại uổng phí lắm đấy " Linh Vũ nhún vai
" Rốt cuộc cô muốn gì? " Tuấn Lãng gằn giọng
Linh Vũ nhếch miệng " Câu hỏi rất hay đấy hầu hết những người bị bắt cóc đều hỏi những câu này nhỉ "
" Nói thẳng ra đi! " Hạo Hiên quát lớn
Linh Vũ mỉm cười nhảy xuống thùng gỗ
" Hộp nhạc của Minh Triệt lão đại anh còn giữ chứ? "
" Còn " Tuấn Lãng ngắn gọn đáp
" Vậy thì đơn giản thôi...phái một người tới mang nó đến đây đi "
" Vậy thả tôi ra trước " Trong đầu Tuấn Lãng sẹt qua một tia hi vọng
" Anh muốn bản hợp đồng này phải không? " Linh Vũ rút ra một tệ bao thư ve vẩy gần lò sưởi
" Đúng vậy! Cô đừng có đốt nó rất quan trọng! " " Tuấn Lãng có dự cảm không lành
" Vậy tốt thôi...anh phải nghe theo tôi nếu không...anh và bản hợp đồng này sẽ có số phận rất giống nhau đấy " Linh Vũ mỉm cười
" Được..." Tuấn Lãng cắn răng
" Xong việc cô phải thả bọn này ra đó! " Hạo Hiên gằn giọng
Linh Vũ không nói gì lấy trong túi ra điện thoại của Tuấn Lãng lướt tới phần Sai Vặt liền ấn gọi
" Nghe đi. Nói cho tốt nếu không...anh biết mà "
Tuấn Lãng chảy mồ hôi giọt
Cô ta quả nhiên là Quái Vật
" Alo...vào phòng mang giúp tôi cái hộp nhạc đó đến khu nhà gỗ phía sau rừng đi...Cho anh 5 phút " *Tút*
Linh Vũ tắt máy
" Có vẻ như anh rất hiểu rõ về nơi này nhỉ? Người đứng sau vụ bắt cóc Ngự Thanh chắc chắn là anh cũng tham gia rồi "
" Thì sao?! " Tuấn Lãng lườm nguýt
" Thì...cái bản hợp đồng này chắc không cần thiết nữa "
Linh Vũ ném tệp hợp đồng vào trong đống lửa bắt đầu cháy dần
" Cô điên à! Có biết một tệp đó giá trị bao nhiêu tiền không?! " Tuấn Lãng giãy giụa muốn thoát khỏi sợi dây
" Một thứ quan trọng như vậy đáng nhẽ không lên tồn tại...Dù sao thì...anh cũng có người đứng sao chống lưng rồi mà...nói đi là ai vậy? "
Linh Vũ nhặt dưới đất lên một con dao sắc tiến gần họ
" Cô làm gì vậy? Đừng lại đây! Như vậy là giết người! " Ngọc Khiết hoảng loạn la hét
Nhưng Linh Vũ lại ngồi xổm xuống để con dao gần kề cổ cô ta
" Boss sẽ không tha cho cô đâu! "
Bỗng chuông điện thoại của Linh Vũ vang lên, Linh Vũ chậm rãi đứng dậy vứt con dao đi. Ngọc Khiết thở ra nhẹ nhõm
" Bộ mấy người tưởng thật à? Tôi chỉ dọa chút thôi mà " Linh Vũ vừa nói vừa lấy điện thoại ra
Ngọc Khiết: "..."
Nhìn biểu cảm cô lúc nãy có khác gì muốn giết chết tôi không!?
...Cắt...
Truyện khác cùng thể loại
310 chương
44 chương
20 chương
45 chương
140 chương