" Anh hai!!!! " Ngự Thanh gọi ra một hơi dài Nam sinh nghe thấy liền vui mừng chạy tới ôm lấy con bé " Em đã đi đâu vậy hả?! Làm anh lo chết được! " " Em xin lỗi... " Linh Vũ: "..." Thì ra là một tên cuồng em gái. Gọi là siscon...? "...Cũng may là có chị gái này chịu giúp em " Ngự Thanh quay về phía Linh Vũ Nam sinh giờ mới chú ý tới cô nhưng sắc mặt bỗng khựng lại " Cô là...Đàm Linh Vũ? " Nam sinh nhíu mày " Đúng vậy " " Muốn gì ở em gái tôi? " Nam sinh ngay lập tức kéo em gái mình ra sau trở mặt nói Linh Vũ: "..." Ta là cứu giúp em gái ngươi khỏi bị người khác bắt cóc! Vậy mà còn không biết cúi xuống mà cảm ơn! " Tôi là giúp em gái cậu khỏi bị lạc.... " " Vậy thì cảm ơn " Nam sinh nhanh chóng nói dường như không muốn nói chuyện thêm với Linh Vũ " Ít nhất phải mời tôi một bữa ăn. Ngự Thanh cũng đói mà phải không? " Cô nhìn về phía Ngự Thanh đang đứng sau anh trai mình " Đúng đấy anh hai! Chúng ta phải đi ăn! " Nam sinh: "..." Nhưng đừng chọn món quá đắt tiền! Cả ba người đi vào một quán ăn gần đó Linh Vũ biết cậu ta tiếc rẻ lên liên tục gọi những món đắt nhất làm nam sinh ngồi chỉ trừng lớn nhìn cô " Phải rồi, cậu tên gì? " Linh Vũ vừa cắt miếng thịt vừa hỏi " Ngự Kỷ " Nam sinh ngắn gọn nói " Ồ...da cậu trắng thật đấy lại còn nhỏ nhắn nữa nhìn từ xa tôi còn tưởng là con gái..., " " Muốn chết à! " Ngự Kỷ dữ dằn đập bàn quên mất Ngự Thanh đang ngồi cạnh " Em gái cậu khóc bây giờ kìa " " A...anh xin lỗi...em tiếp tục ăn đi " Ngự Kỷ vội vàng gắp thức ăn cho Ngự Thanh Linh Vũ: "..." Trở mặt nhanh thật Trong khi Ngự Thanh đang chuyên tâm ăn uống thì Ngự Kỷ chống cằm quay sang cô " Nghe nói...cô bây giờ quen biết với Minh Triệt sao? Thú vị thật " " Thì sao? " Linh Vũ lạnh giọng " Tôi ấy...thật ra cũng từng ngưỡng mộ coi anh ta như đàn anh, sư phụ của mình nhưng giờ thì...hừ!...Chẳng hỉểu anh ta đã biến thành cái dạng gì rồi! " Ngự Kỷ cắn nát ống hút của bình sữa trên tay Linh Vũ trầm mặc, cắn một miếng lớn bánh hamburger từ từ nuốt xuống " Cậu có biết nhà anh ấy không? " " Tất nhiên rồi, gần khu nhà tôi " " Dẫn tôi tới đó đi " " Cô... " Ngự Kỷ ngạc nhiên nhìn nữ sinh trước mặt Không có một chút biểu cảm dư thừa nào, không thể nhận ra cô gái này đang nghĩ gì " Tại sao lại muốn tới đó? " Ngự Kỷ nghi hoặc " Hôm nay tôi thấy anh ấy không giống bình thường lên muốn tới hỏi thăm một chút " Linh Vũ bình thản lau tay " Gọi điện không được sao? " " Không bắt máy " Cô nhún vai Ngự Kỷ trầm mặc một lúc " Gần đây hình như sức khỏe anh ta không được tốt lắm... " " Mặc dù không muốn nhưng dù sao cô cũng đã giúp em tôi vì vậy tôi sẽ đưa cô đến đó " Ngự Kỷ thẳng người đứng dậy Ánh mắt tin tưởng nhìn Linh Vũ " Tôi mong rằng cô có thể giúp anh ta tìm lại bản thân " Linh Vũ rũ mắt " Ừ... "