Tiểu Cảnh, chia tay đi
"Tiểu Cảnh, thực xin lỗi, ta không thích hợp với ngươi, chúng ta chia tay đi."
Cẩn Tiểu Cảnh ngơ ngác nằm trên giường mềm mại, nước mắt men theo khóe mắt chảy xuống dưới gối , trong đầu chỉ có đầy hình ảnh Từ Lăng yêu cầu chia tay . Thực xin lỗi , thực xin lỗi, thực xin lỗi là có thể xóa đi hết thảy sao ? Là sao có thể có chuyện đó ? Làm sao có thể có?
Nghĩ đến những hồi ức ngọt ngào ngày xưa lại như một dao đem cắt trái tim Cẩn Tiểu Cảnh máu tươi đầm đìa. Từng đã là rất đẹp nhưng hiện tại lại không khác gì độc dược .
Cẩn Tiểu Cảnh cùng Từ Lăng bắt đầu kết giao , chỉ biết gia đình nhà Từ Lăng cũng không giàu có, mẹ hắn dựa vào bán đồ ăn để duy trì kinh tế toàn bộ gia đình , vì vậy nên Cẩn Tiểu Cảnh che giấu đi thân phận tiểu thư của tập đoàn lớn thứ nhì Z quốc , chỉ nói với Từ Lăng , gia đình mình cũng một gia đình phổ thông bình thường . Như vậy, sẽ không cần lo lắng Từ Lăng vì thân phận mà từ từ xa lạ bản thân.
Nhưng kết quả cuối cùng , Từ Lăng lại tay trong tay cũng một cô gái xinh đẹp khác, vẫn là khuôn mặt anh tuấn kia , vẫn là đôi môi đã từng nói bao lời ngọt ngào kia nhưng mà lại nói ra những lời lạnh thấu xương đến như vậy .
"Tiểu Cảnh, ngươi có biết, ta không cam lòng làm công cho người khác, ta muốn bản thân dùng đàn dương cầm chinh phục mọi người . Nhưng mà điều đó cần phải có tiền , Lệ Lệ nói, chỉ cần ta cùng nàng kết giao, là có thể đưa ta đi du học học viện âm nhạc lớn nhất M quốc ,ngươi biết không ?
Tiểu Cảnh, đây chính là giấc mộng của ta , cho nên, đừng trách ta, chính bản thân ta đã lựa chọn con đường này ."
A, Cẩn Tiểu Cảnh cười chảy cả nước mắt, Từ Lăng, ngươi muốn đi du học , vì sao chưa từng nhắc qua với ta ?
Nàng biết bạn gái hiện tại của Từ Lăng , gọi là Viên Lệ Lệ . Là con gái của tổng giám đốc công ty nhỏ phụ thuộc tập đoàn nhà mình , a, thực buồn cười, bản thân thế lại bại bởi con gái của nhân viên nhà mình .
Những lời thề sông hẹn biển , ở trước tiền tài liền yếu ớt không chịu nổi một kích.
Cẩn Tiểu Cảnh vẫn ngơ ngác như trước , không quan tâm ban ngày hay đêm đen. Thẳng đến khi tiếng đập cửa truyền đến của người hầu vang lên .
"Tiểu thư, bữa sáng đã chuẩn bị tốt, phu nhân kêu ta gọi ngài rời giường "
Chỉ là những lời nói quen thuộc nhưng lại khiến tâm tình u ám Cẩn Tiểu Cảnh lóe lên tia sáng . Bản thân đã bao lâu không nghe những lời nói quen thuộc này ? Ước chừng là từ khi cùng Từ Lăng kết giao đi, vì hắn, bản thân mình phải chuyển ra ngôi nhà hạnh phúc này, ở bên ngoài thuê một gian nhà nhỏ; vì hắn, mười ngón tay không dính nước bắt đầu học làm canh thang. Nhiều lắm nhiều lắm, đúng là xuẩn. Vì sao bản thân lúc trước, lại vui vẻ chịu đựng như vậy ?
Cẩn Tiểu Cảnh bỗng nhiên hiểu ra rất nhiều, đúng vậy, bản thân vì sao phải thương tâm vì một thứ không đáng giá ?
Nghĩ đến đây , Cẩn Tiểu Cảnh lập tức rời giường vệ sinh cá nhân , mở tủ ra ,lại kìm lòng không đậu vuốt ve quần áo được may bằng chất liệu tốt nhất .
Đây là đã bao lâu, bản thân mặc áo rẻ tiền , ở bên cạnh Từ Lăng, ngu ngốc cho rằng tình yêu bản thân có thể chống đỡ hết thảy thế tục.
Sẽ không, về sau đều sẽ không, vì cái gọi là tình yêu mà buông tha cuộc sống của bản thân vốn có .
Mở cửa phòng ra , Cẩn Tiểu Cảnh hoạt bát đi về phía gường soi . Trong kính hiện lên một cô gái xinh đẹp , lông mi dài dập dờn như cánh bướm , đôi mắt sáng ngời tràn đầy lưu quang nhẹ nhàng chuyển động , làn da trắng nõn tôn lên sắc môi hồng nhàn nhạt . Váy dài trên người càng lên nét duyên dáng yêu kiều, như thiên sứ cùng yêu tinh kết hợp một cách hoàn mỹ.
Cẩn Tiểu Cảnh, giờ phút này mới thật sự là Cẩn Tiểu Cảnh hoàn chỉnh !
Truyện khác cùng thể loại
160 chương
22 chương
172 chương
65 chương
10 chương