Hiện giờ đã năm năm đi qua, tu vi Diệp Khuynh Tuyết đã sớm đột phá tới luyện khí hậu kỳ, cùng thời điểm Lâm Nguyệt xuất quan, tu vi Diệp Khuynh Tuyết đã ở đỉnh luyện khí hậu kỳ, chẳng kém Lâm nguyệt chút nào. Ban đầu khi biết được tin này, trong lòng Lâm Nguyệt cảm thán mãi, Diệp Khuynh Tuyết là nữ chính, ông trời quả nhiên là chiếu cố tới nàng ta, nàng có thể có tu vi hiện thời, ngoài tư chất nàng rất tốt cùng với việc bế quan khổ luyện ra, cugnx bởi nàng tu luyện công pháp bí quyết thiên cổ Lưu Hương khác hẳn công pháp bình thường khác, bí quyết thiên cổ Lưu Hương trước khi kết đan không có bình cảnh, chính bởi thế mới là nguyên nhân tu vi nàng tăng nhanh như vậy, cùng An Tử Dạ có tư chất cực phẩm trời cho tốc độ tu luyện cũng không chênh lệch tý nào. NHưng Diệp Khuynh tuyết cũng khác, tư chất nàng ta vốn cực kém, cứ tính cả lấy linh đan phục rửa là linh đan nghịch thiên như vậy, chẳng qua cũng chỉ đem tư chất tăng lên tới trung phẩm mà thôi, nếu là đệ tử nội môn có tư chất trung phẩm bình thường mà nói, không có kỳ ngộ, thì trong ngắn ngủn mười năm mà đem tu vi tăng lên tới luyện khí hậu kỳ vốn là không thể. Nhưng diệp Khuynh tuyết lại khác, nàng ta có thần khí không gian, thần khí trong không gian thời gian gấp mười lần bên ngoài, hay nói cách khác, nàng ta tu luyện mười ngày trong không gian bằng bên ngoài một ngày, người khác tu luyện một năm, nàng ta ước chừng tu luyện phải mười năm, mười năm đột phá luyện khí hậu kỳ thực ra rất kém cỏi! Nhưng những chuyện này người khác không biết, vì thế nhìn thấy tốc độ tu luyện của Diệp Khuynh Tuyết nhanh như vậy, cũng cảm thấy ngộ tính nàng ta tốt, là một thiên tài có tư chất xuất chúng trời cho. NHững tin này đều là Lâm Nguyệt sau khi xuất quan mới nghe nói, sau khi nàng xuất quan, Diệp Khuynh Tuyết đã vào nội môn, vì thế trong nửa năm này, nàng cũng chưa từng gặp Diệp Khuynh Tuyết lần nào, chỉ ngẫu nhiên biết một chút ít tin liên quan nàng ta qua lời của đệ tử ngoại môn mà thôi. Do tốc độ tu luyện kinh người, hơn nữa mấy năm trước được linh đan tẩy rửa, Diệp Khuynh Tuyết hiện giờ ở trong đệ tử cấp thấp nội môn Côn Lôn coi như rất nổi tiếng, nhất là như Lâm Nguyệt trong đám đệ tử ngoại môn vậy, có không ít người bội phục Diệp Khuynh Tuyết mãi, thậm chí còn đem nàng ta và Cô Anh Khiết cùng Diệp Chân Chân tôn lên là tam tiên tử Côn Lôn. Đối với chuyện Diệp Khuynh Tuyết, Lâm nguyệt chỉ cười bỏ qua, xuất quan trong vòng nửa năm, nàng cũng không cố đi hỏi thăm tin tức Diệp Khuynh Tuyết, Diệp Khuynh tuyết cũng không đi tìm nàng, từ đó, nàng dĩ nhiên là mừng rỡ yên tĩnh rồi, vì thế sau khi bế quan kết thúc, nàng một lòng nhào vào luyện đan, hiện giờ thuật luyện đan nàng đã đột phá cấp ba, hơn nữa gần đây nàng hơi có cảm giác như sắp đột phá cấp bốn rồi. Trong nửa năm nay Lâm nguyệt ngoài luyện tập luyện đan ra, chỉ là cùng một số ít đệ tử ngoại môn đi làm chút nhiệm vụ của môn phái, cũng trải qua mấy lần săn giết yêu thú, mấy ngày nàng xuất quan trôi qua rất phong phú. TRần Tử Đan là nàng biết nửa năm trước, cũng là đệ tử ngoại môn, hiện nay tu vi đang ở tầng thứ sáu luyện khí trung kỳ, tư chất cũng không tốt mấy nhưng cũng không kém. Tính cách Trần tử Đan bề ngoài hoạt bát sáng sủa nhưng trong lòng lại hơi có chút tính toán, thích chiếm tiện nghi thì chẳng nhìn mặt kẻ nào. Nửa năm trước Lâm Nguyệt xuất quan không lâu, vì muốn tu vi vững chắc nên mới chuẩn bị tới rèn luyện ở trong luyện đường, nhận chút nhiệm vụ của môn phái để luyện tập, bởi vậy lúc ấy được phân tổ cùng với đệ tử ngoại môn khác đi làm nhiệm vụ là TRần Tử Đan, Trần Tử Đang mời mọc Lâm nguyệt tham gia đội ngũ, bởi vậy hai người mới quen nhau. Sau này TRần Tử Đan lại liên tục hợp tác vài lần với Lâm nguyệt, thường xuyên qua lại, rồi quen, hơn nữa Trần tử Đan cũng không thích cô gái mình quen lại xinh đẹp hơn mình, mà do Lâm Nguyệt cố ý che dấu hình dáng bản thân, dù coi như chỉnh tề sạch sẽ, nhưng một đầu tóc đen rối che hẳn nửa khuôn mặt, khác hẳn bề ngoài sạch sẽ gọn gàng của TRần Tử Đan nên đi cùng nhau cũng không mấy thu hút, vì thế TRần Tử Đan mới có thể cùng kết giao tốt với Lâm nguyệt.