Ban đêm.
Bởi vì ở trên đường hiểu lầm mất chút thời gian, khi tìm được chỗ dừng chân, sắc trời đã hoàn toàn tối đen.
Tạ Vô Diễn cởi áo ngoài ra, nhìn gương mặt đau khổ của Huyền Điểu ở bên cạnh một cái, giơ tay hóa giải khóa tâm chú cho nó.
Huyền Điểu nhịn cả một ngày giống như bắn pháo hoa mà bắt đầu balabala: “Thật quá đáng, nữ nhân đó thật quá đáng, vậy mà đối với ta sử dụng thủ đoạn bỉ ổi như vậy, hơn nữa nàng ta vậy mà dám ngưỡng mộ điện hạ ngài, điẹn hạ là người mà loại thân phận như nàng ta có thể với tới được à? Nàng ta nhất định là tâm tư không yên ổn muốn tính kế điện hạ-----““Còn muốn thử khóa tâm chú nữa không?” Tạ Vô Diễn tùy tay đặt áo ngoài sang bên cạnh, kéo kéo cổ áo.
Huyển Điểu nghe thấy, lập tức ngậm chặt miệng lại.
Ngoài cửa truyền đến âm thanh ồn ào.
Tạ Vô Diễn ngước mắt lên nhìn ra.
Thẩm Vãn Tình cúi gằm đầu, dáng vẻ đã biết lỗi, ngoan ngoãn đi theo đằng sau Kỷ Phi Thần, một bộ dạng giống hệt như vừa mới bị răn dạy xong.
Huyền Điểu đập đập cánh bay qua, vừa nhìn tình cảnh trước mắt, lập tức không nhịn được lại lải nhải: “Nhìn xem, ta hiểu rồi. Trước kia từng nghe nói qua, nữ nhân này quấn lấy huynh trưởng của mình không buông, quả là tâm cơ kín đáo, to gan---“Âm thanh bỗng nhiên im bặt.
Huyền Điểu đáng thương ghé trên đầu vai của Tạ Vô Diễn.
Điện hạ thay đổi rồi, vậy mà thật sự dùng khóa tâm chú với nó.
Nữ nhân xinh đẹp đó quả nhiên chính là tai họa.
Tạ Vô Diễn rũ mắt, nhìn thân ảnh của hai người ở lầu dưới, đến tận khi đã hoàn toàn biến mất khỏi phạm vi tầm mắt của mình, mới nhẹ nhàng cong lên khóe môi, phát ra một tiếng cười nhạo trầm thấp.
Hóa ra là như vậy.
Thực quá vô vị.
Thẩm Vãn Tình phát hiện ra, bởi vì nguyên nhân mình xuyên qua đây, không thể tránh khỏi những hiệu ứng rườm rà phức tạp.
Hóa ra ở trong nguyên tác, nam nữ chính đã náo đến từ hôn, bởi vì chuyện Huyền Thiên Các cùng Kỷ Phi Thần mâu thuẫn, vì thế Kỷ Phi Thần không đến được kịp đoạn thời gian đầu của việc trừ yêu diệt quỷ.
Mà hiện tại không có nguyên chủ ở giữa làm khó, quan hệ của hai người lại không có mâu thuẫn, kế hoạch trừ yêu cũng được nhắc sớm hơn rất nhiều.
Mặc dù chỉ có trên dưới vài ngày, rất nhiều chuyện đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Vì thế dựa theo nội dung nguyên tác, chuyện Mặt Nạ Quỷ đã bị yêu khí còn sót lại trên cơ thể của Thẩm Vãn Tình thu hút đến, cũng không có xảy ra.
Không chỉ như thế, vai hôm tiếp theo cũng không có động tĩnh.
Nhưng người bị hãi chết vẫn như cũ đang tăng lên.
Trong hai ngày ngắn ngủi, đã có ba người chết.
“Làm cái gì thế?” Tăng Tử Vân có chút không kiên nhẫn nữa, chống cằm oán trách: “Mặt Nạ Quỷ có phải đã tìm được con mồi tốt hơn, dứt khoát liền buông bỏ nàng ta rồi?”
Phong Dao Tình cùng Kỷ Phi Thần cũng hiện lên nơm nớp lo sợ.
Bất luận như thế nào, bảo bọn họ tận mắt nhìn nhiều người như vậy một ngày tiếp một ngày chết đi, nhưng bản thân lại không làm được gì, thực sự là một chuyện khiến người khác đau khổ.
Dựa theo nguyên tác trong sách để nói, Mặt Nạ Quỷ đối với Thẩm Vãn Tình giống như bệnh thái cố chấp, ở trong phạm vi bao vây của Phong Dao Tình với Kỷ Phi Thần, dù cho bị đánh tan hồn phách, vẫn muốn cố chấp đem linh hồn của cô nuốt xuống.
Dù cho không biết nguyên nhân, nhưng không phải dễ dàng có thể buông bỏ như thế.
Càng huống hồ Mặt Nạ Quỷ là đặc biệt lưu lại trên người cô một sợi yêu khí, nên sẽ rất nhanh phát giác ra.
Đợi đã, yêu khí?
Thẩm Vãn Tình nhìn chiếc vòng tay hộ thân trên cổ tay mình một cái, dường như đột nhiên nhớ lại cái gì đó.
Y thuật của Phong Dao Tình cao siêu, khi đang chữa trị cho mình đã xua tan phần lớn yêu khí còn sót lại trên cơ thể cô, chỉ lưu lại một vài sợi không làm thương tổn đến cơ thể để làm mồi nhử.
Mà trong sách khi bắt đầu bắt yêu, yêu lực của Mặt Nạ Quỷ đã lớn đến mức đột phá, vì thế mới có thể sắc bén cảm nhận được vài sợi yêu lực chỉ đếm được trên đầu ngón tay mà ả đã lưu lại trên người Thẩm Vãn Tình.
Bây giờ kế hoạch bắt yêu được thực hiện trước, rất có khả năng Mặt Nạ Quỷ vẫn chưa đến được cảnh giới của đột phá mới. Thêm nữa còn có pháp khí hộ thân trên cơ thể của cô, rất có khả năng yêu khí trên thân thể đã bị che lấp.
Vậy thì hiện tại ngoài việc chờ đợi Mặt Nạ Quỷ chủ động tìm đến, dường như không có biện pháp nào khác.
Nhưng nếu như muốn tăng tiến tu vi, nhất định phải không ngừng hút tinh máu của nhân loại, đặt biệt là tinh máu của tu sĩ có chút tu vi căn bản.
Thẩm Vãn Tình ngước mắt nhìn Tăng Tử Vân.
Nàng ta rất thích hợp.
Thêm nữa ở trong nguyên sách, Mặt Nạ Quỷ cũng đã từng tập kích Tăng Tử Vân.
Vì thế nàng ấy rất có khả năng sẽ bị tập kích trước.[Hệ thống nhắc nhở:
Nhắc nhở nguy hiểm, nữ phụ quan trọng Tăng Tử Vân có thể tùy lúc đối mặt với nguy hiểm, vì tránh cho mạch chính trong kịch bản phát sinh, xin kí chủ hãy nhanh chóng giúp đỡ hoàn thành nhiệm vụ trừ yêu diệt quỷ .”]..... phục rồi.
Nếu như đối tượng tập kích của Mặt Nạ Quỷ đổi sang là Kỷ Phi Thần, vậy thì không tránh khỏi phát sinh ra tình tiết anh hùng cứu mĩ nhân.
Thẩm Vãn Tình than thở một hơi, giơ tay ra quyết đoán tháo xuống chiếc vòng trên tay mình, đưa cho Kỷ Phi Thần: “Được rồi, tối nay thử lại lần nữa vậy.”
Như vậy, liền có thể bảo đảm yêu khí sẽ không bị che lấp.
“Đây......” ngay cả Phong Dao Tình cũng có chút do dự, “Hoán Tình, nếu muội không lưu pháp khí bên cạnh, nếu như chúng ta không đến kịp lúc, có khả năng......”
“Không sao.” Thẩm Vãn Tình cười một tiếng, “mọi người sẽ đến kịp mà.”
Vì muốn cố hết sức ngăn ngừa làm hại đến những người vô tội khi đánh nhau với Mặt Nạ Quỷ nên bọn họ đổi sang một nhà trọ ở nơi hẻo lánh.
Nhà trọ này cực kỳ đặc biệt.Ánh đèn lờ mờ, dẫm lên cầu thang sẽ phát ra tiếng kẽo kẹt, bởi vì là chỗ hoang vu, xung quanh không có khói lửa khói gì cả, nhìn qua rất âm u hiu quạnh.
Điển hình thích hợp cho ma quỷ lộng hành.
Thật ra Thẩm Vãn Tình vẫn luôn cảm thấy loại phương pháp này không có tác dụng lắm, bởi vì chọn nơi như này, không phải rõ ràng muốn nói cho Mặt Nạ Quỷ bản thân đang đợi thỏ vào hang hay sao?Ở trong dự đoán chính là, thẳng đến lúc sắc trời hoàn toàn tối hẳn xuống, xung quanh không có một chút gì dị thường.
Trong nhà trọ còn rải rác ra vào mấy vị khách, nên uống rượu thì uống rượu, nên ăn đồ ăn thì ăn, ngược lại nhìn có vẻ khá náo nhiệt.
Khi xuống lầu ăn cơm, Tạ Vô Diễn không hề có ở đó.
“Ta có gọi qua huynh ấy.” Ngữ khí của Phong Dao Tình mang theo chút lo lắng, “Tạ công tử dường như là vì ảnh hưởng của Khóa Tâm Chú còn lưu lại, trong người thấy khó chịu, vì thế ở trên lầu nghỉ ngơi.”
Nghe thấy câu nói này, Thẩm Vãn Tình trầm mặc một chút.
“Trong người khó chịu”, mấy từ này dù thế nào cũng không thích hợp dùng trên người Tạ Vô Diễn.
Bình thường khi phản diện nói câu này, tám phần chính là đang lén lút làm gì đấy.
Tăng Tử Vân hùng hùng hổ hổ xuống lầu, ngước mắt nhìn bốn phía ngoài đầy khách, tâm tình căng thẳng trong phút chốc liền buông lỏng đi không ít.
Một bữa ăn đưa xuống, có lẽ là bởi vì không khí quá mức là yên ổn, nàng bẹp bẹp miệng, cằn nhằn nói: “Cái gì vậy chứ, căn bản là không có động tĩnh.”
Nhưng mà lại không có người tiếp lời.
Chỉ có Phong Dao Tình gắp cho nàng một đũa rau: “Ăn rau.”
Thẩm Vãn Tình cũng cảm thấy có chút kì quái.
Không phải là nguyên nhân của Mặt Nạ Quỷ.
Mà là trạng thái của hai người Phong Dao Tình với Kỷ Phi Thần.
Đôi tình nhân ngọt ngào này, ngày bình thường khi ăn cơm, Kỷ Phi Thần sẽ luôn dịu dàng hỏi nàng xem đồ ăn có vừa miệng hay không, sau đó theo thói quen mà gắp thức ăn cho nàng, thuận tiện còn gọi tiểu nhị đến giúp nàng đem rượu lạnh đi làm ấm.
Mà hiện tại, hai người này lại quá mức yên tĩnh.
Truyện khác cùng thể loại
44 chương
10 chương
401 chương
113 chương
107 chương
95 chương