Nữ phụ hắc ám
Chương 39
Thẩm Hạ Thanh vốn là một doanh nhân nhỏ ở A thị, lần đó hắn cùng bạn gái ở trong khách sạn ước hội, vừa vặn gặp phải phú nhị đại Vương Đạt mang theo tiểu minh tinh đến Ngu nhạc mới mở tổ chức yến hội, nhàm chán nên hắn cũng mang theo bạn gái theo, chính là lúc đó, người tới đột nhiên té xỉu, thời điểm bọn họ đưa bảo an tới thì lại đứng lên, không nới lời nào liền bổ nhào vào bảo an ra sức cắn xé, sau đó vọt tới sân nhảy cắn loạn người.
Cốc rười rơi trên mặt đất vỡ thành mảnh nhỏ, thức ăn điểm tâm trên bàn bị người ta làm vung vãi ra khắp nơi, những tiếng thét chói tai, âm thanh nhấm nuốt ghê tởm, quỷ dị… tất cả đều rối loạn.
Tại một mảnh rối loạn đó, hắn che chở cho bạn gái theo một đám chạy ra ngoài, thât vất vả chạy đến bên ngoài mới phát hiện trên đường cái càng hỗn loạn hơn, hắn vội vàng mở cửa xe đẩy bạn gái vào, sau vứt chùm chìa khóa cho cô ta phát động xe, ai ngờ lúc ấy có một người nhào đến muốn bắt hắn ăn, cô ta liền lái xe bỏ chạy, chắc ông trời có mắt, cô ta hoảng loạn lái xe không nhìn đường nên đâm vào phòng an ninh của Ngu nhạc, đưa tới phát nổ lớn.
Kế tiếp vài ngày hắn vẫn trốn đông trốn tây, cho đến tại một lần lúc nguy hiểm làm hắn thức tỉnh dị năng hệ thổ, thân thể biến hóa làm hắn vạn phần vui sướng, trời không tuyệt đường người, đây không phải nhắc nhở hắn ở cái thế đại loạn này có thể xưng vương xưng bá sao… Nghĩ đến đây hắn liền hơi hơi kích động được bản thân bất lực.
Ỷ vào dị năng hắn làm việc thiếu đi vài phần cố kỵ, bên ngoài những quái vật xấu xí không thể tiếp cận hắn, thẳng đến tìm tòi thực vật trong lúc hắn gặp được năm người trẻ tuổi đồng dạng có được dị năng, gia nhập bọn họ, hơn nữa dựa vào xuất thân ưu tú là thương nhân đầu não hắn rất nhanh thành nhóm người này đầu, sau này nghe được radio mới biết được trường hạo kiếp này là toàn thế giới phạm vi, loại kia sẽ ăn người quái vật gọi là tang thi.
Hắn không lưu tâm, tiểu tiểu tang thi mà thôi, hắn có dị năng không sợ, thậm chí có thể sử dụng rất tốt dùng dị năng trong tay vì mình mưu ích lợi. Chỉ là vận may của hắn tựa hồ sắp dùng hết , nguyên bản kế hoạch phải thật tốt muốn mở ra một cái kho hàng thủ thực, ai biết bởi vì một đội viên sai lầm mà đưa tới tang thi, tiếp bọn họ đào vong khi không ngừng có mới tang thi gia nhập, cuối cùng như vết dầu loang đội ngũ tang thi càng lăn càng lớn, làm cho bọn họ căn bản không dám nghĩ tới sau này.
Đến khi hơn ba trăm người trong đội ngũ, người bình thường chết hơn phân nửa, dị năng dị năng giả cũng nhanh chóng dùng hết, hắn quay đầu nhìn sang nhũng người còn lại, phát hiện một người chạy ở phía cuối đã muốn bị tang thi chộp bắt vào nhóm tang thi triều, lần này không có tiếng kêu la trực tiếp cắn ngay cổ chết tức khắc sau bị tha đi.
Thẩm Hạ Thanh ánh mắt tối sầm, tang thi phía sau nhiều như vậy… Hắn bắt đầu suy tính chạy trốn qua ngõ nhỏ này sau có phải bỏ qua nhóm người này một mình chạy trốn, chung quy làm thủ lĩnh cũng phải có mạng mới hưởng thụ được, huống chi không có nhóm người này hắn sẽ đổi cái khác làm lão đại, người vốn ích kỷ, tai vạ đến nơi, không đạo lý nào lại muốn cùng ngươi đi chết chung.
Vương Tề Minh là dị năng giả hệ kim, khí lực của hắn rất lớn, thời điểm sử dụng dị năng càng là đại đao thương bất nhập. Trước tận thế hắn chính là một vận động viên cử tạ, cho nên thể lực phi thường tốt. Đi bên cạnh hắn đồng dạng là dị năng giả tên Điền Vĩ, tuy rằng luôn phải chạy nhưng đầu óc hắn không có đình chỉ hoạt động chút nào. Nguyên bản hắn vốn định mượn cơ hội ra ngoài lần này để xử Thẩm Hạ Thanh vĩnh viễn là lưu tại bên ngoài, tốt nhất chết trong miệng tang thi, làm cho hắn an tâm.
Đáng tiếc thủ hạ quá sơ xuất, một chút việc nhỏ đều làm không xong, chỉ là muốn dẫn tới một tốp nhỏ tang thi, làm cho trên đường xaỷ ra ám toán sau nhân cơ hội giết chết Thảm Hạ Thanh. Ai biết bọn họ thế nhưng dẫn một đám lớn tang thi đến, vượt qua khả năng đối kháng của bọn họ, khiến cho mọi người không kịp chuẩn bị gì hết đã phải bán sống bán chết chạy trốn, thật là một đám ngu xuẩn, nếu không phải gặp được cảnh này hắn đã xử lý hết đám này rồi nhưng lại sợ bại lộ.
Đang chạy Vương Tề Minh độc ác nhìn thoáng qua Thẩm Hạ Thanh, hiện tại không có cơ hội, phải đợi đến khi đi qua ngõ nhỏ này lại tìm cơ hội khác mới được.
Một sinh viên mắt nhỏ ti hí tên Trần Chí Thắng chạy tại trung gian đám người, loại vị trí không trước không sau này cùng tính cách một dạng cẩn thận, bị phá cũng không sao mà phòng thủ lại dễ, hắn không để ý phía sau bao nhiêu người thường bị tang thi bắt đi, cũng không để ý phía trước dị năng giả có bao nhiêu người có thể sống được bao lâu, đối với hắn mà nói, toàn thê giới đều cần tràn ngập ác ý, chiến đấu phân tranh cái gì, thiếu đi hắc ám huyết tinh thì không phải không tốt đẹp nữa sao. Quá an phận sinh hoạt khiến hắn chán ghét, vì thế hắn lợi dụng tâm lý Vương Tề Minh làm cho hắn thiết kế hãm hại Thẩm Hạ Thanh, lại lợi dụng Vương Vĩ nhát gan, háo sắc làm cho hắn hợp thồi lại cho thêm một cây đuốc, trò hay cứ thế liền trình diễn, thậm chí chỉ cần hắn nói vài câu liên đưa tới những người này mang ý xấu.
Tần thế này, đến thật đúng lúc, ha ha… Trần Chí Thắng vô thanh vô thức nhếch môi cười cười, hiện tại hắn cần làm chính là chạy qua ngõ nhỏ sau trốn đến địa phương an toàn xem kịch vui.
Một đám người mang ý xấu, không chú ý tới sau tiếng rống lên cơ hồ đem tiểu khu chung quanh đây tất cả tang thi đều dẫn tới. Bọn họ chỉ nghĩ đến chuyện rời khỏi ngõ nhỏ sau tính toán tiếp, hoàn toàn không biết có một cỗ tang thi khác đang bị hấp dẫn đến đây.
Mạt thế bất bình, lại một trạn đẫm máu sắp được dấy lên.
An toàn đi ra khỏi tiểu khu Cát Tường trên người tản ra toàn mùi tanh tưởi, nhìn trên người còn nhỏ giọt thật nhiều óc tang thi, có không nói gì lắc lắc quần áo, đi vào buồng vệ sinh, ấn xuống chốt mở đèn điện lúc đó mới phát hiện đèn điện tiểu khu đã bị cúp, lấy nước sôi đầu rồng, vòi nước chảy ra một chút ít, bất quá cũng không quá trong suốt, đáy nước xuất hiện một ít đất cát, tình huống như vậy phỏng chừng sẽ càng tồi tệ hơn sau là không còn nước nữa
Tùy tiện lau một chút, Tần Nguyệt gặm bánh quy lần nữa, lần này cô không có ý định ra ngoài, tang thi tiến hóa nhanh làm cho cô ý thức được một chuyện,so với việc có thể thôn phệ nhân loại hay đồng loại của mình với tang thi mà nói, nhân loại thắng cấp chậm chạp hơn rất nhiều, cô cần nhanh rời đi tiểu khu, để tránh đến thời điểm tang thi cường đại lại không ra được. Đi phía trước, cô cần xác nhận lão nãi nãi kia còn sống hay không đã.
“Di, cô ta lại đi ra~~” Nhị cẩu tử trốn tại cửa phòng quan sát nói.
Mấy anh em đang ngồi trên sô pha kiểm tra vật tư Hứa Quốc Hồng nghe xong lời này, đem điếu thuốc lá móc ra, bước nhanh đi đến bên cạnh mắt mèo nhìn ra bên ngoài, ngoài cử Tần Nguyệt mực một bộ thể thao màu đen, trên mặt biểu tình vĩnh viễn đều lầ một dạng băng lãnh, búa trên tay được cầm thực chính xác, cả người làm cho người khác cảm giác cô đã trải qua nhiều phong sương sau mài ra tới kiếm sắc, không động tắc trầm tĩnh như thủy, động tắc đại giết tứ phương.
Một cô gái tốt! Hứa Quốc Hồng niết tàn thuốc tán dương.
Tưởng Hứa Quốc Hồng hắn không thích những cô gái hay nũng nịu yếu đuối, đủ cường đủ lạt đủ dã mới đủ vị. Lúc trước nghe nói tiểu khu này người canh chừng là một cô gái ông còn không tin, một cô gái có bản lĩnh lớn hơn nữa cũng không có khả năng cùng bọn đàn ông so khí lực được, huống chi giết tang thi lại là công việc tốn sức, luôn luôn không có nghe thấy con gái có khí lực lớn hơn so với đàn ông. Không phải khi cơ nhục nữ, chân dài cũng đủ xinh đẹp, đáng tiếc. Hứa Quốc Hồng lắc lắc đầu, loại con gái như cô ấy là không có khả năng cưới về nhà làm vợ hắn, chỉ nghe cước bộ của cô cũng biết không kém gì bộ đội đặc chủng, đáng tiếc, đáng tiếc, nếu Hồng gia hắn trở lại lúc tuổi trẻ mười bảy mười tám tuổi xác định vững chắc đem cô gái này đuổi tới tay.
Một ý niệm tưởng lâu lắm, Hứa Quốc Hồng không chú ý tới điếu thuốc trên tay gần cháy hết, thẳng đến khi cảm giác tay như bị lửa đốt hắn mới hồi phục lại suy nghĩ, hắn nhìn tàn thuốc trên mặt đất, lại buông tiếng thở dài đáng tiếc, dùng chân đem thuốc lá dụi dụi trên mặt đất, sau gọi người đến quét đi. Hiện tại tang thi ngày càng nhiều lại cang lợi hại, khó có được một ít thời gian tranh thủ rít một điếu thuốc… Hắn đem bàn tay vào trong túi vải, nghĩ nghĩ, quyết định vẫn là không hút, tuy rằng bây giờ nhìn là hoàn toàn an toàn, khó bảo toán trên đường đi có hương vị lưu lại trên người mà gặp hại.
Hứa Quốc Hồng phất phất tay gọi Nhị cẩu tử, “Chú về sau không cần ra ngoài cùng mọi người thu thập thức ăn giết tang thi nữa, trong thời gian này chuyên môn nhìn chằm chằm cô gái kia, có cái gì hành độnh nhất định phải báo cáo lại cho anh biết.” Hắn có một loại dự cảm, theo cô gái này có lẽ có thể cứu mạng.
“Dạ, lão đại.” Nhị cẩu tử nghiêm túc trả lời.
Những anh em khác trong phòng thực hâm mộ chuyện tốt rơi trên đầu hắn, an toàn không nhắc đến mỗi ngày còn có cô gái xinh đẹp để ngắm, tuy rằng cô gái kia là lão đại nhìn trúng… Nhưng dù sao cũng dễ chịu hơn việc bồi tang thi mỗi ngày đánh nhau, sau buổi tối ăn cơm cũng là mất khẩu vị, lại còn nguy hiểm đến tính mạng.
Trong lúc nhất thời âm thanh chúc mừng vang lên bốn phía, trong đám người Nhị cẩu tử còn chưa nói gì, Hứa Quốc Hồng nét mặt già nua nháy mắt hồng đỏ xanh tím phức tạp, những tiểu tử thối này nghĩ gì thế, lão đại bọn họ là hạng người như vậy sao… Chẳng lẽ nhìn hắn thoạt nhìn giống đàn ông háo sắc nhìn thấy con gái nhà người ta xinh đẹp liền bổ nhào tới sao? Hắn giống sao? Giống sao?
Tần Nguyệt đi trong hành lang nghi hoặc suy nghĩ sao tiểu khu này nhiều người lạ đến vậy, càng đi càng phát hiện, mấy ngày nay tiểu khu Cát Tường người đến càng nhiều. Trên thực tế thật là như thế, thành thị to như vậy tràn đầy tang thi, chỉ cần đi đến ngoại ô phụ cận sẽ phát hiện đây là một khối phong thủy bảo địa, trong phòng thế nào không biết, chỉ cần ở trong tiểu khu phóng mắt nhìn xung quanh là không có đến một một cái tang thi du đãng. Vì thế rất nhiều người lục tục chuyển đến, thậm chí có người nguyện ý ngủ ở hành lang cũng không muốn trú tại bên ngoài.
Một trận gió thổi qua, nhấc lên mùi hôi thối của rác rưởi sau lại khôi phục nguyên dạng. Tần Nguyệt đi ở trong tiểu khu, qua từng nhà hỏi thăm tin tức, Tiểu khu nhiều người cũng có thể giả quyết được vấn đề của Tần Nguyệt, các nhà cũng biết tiểu khu không có tang thi nên mọi người cũng không lo lắng có người đến gõ cửa, đối với cô gái xinh đẹp đến gõ cửa lại càng phá lệ khoan dung, tuy rằng có thái độ phòng bị nhưng không có cảm xúc bất mãn ác ý.
Dùng hết một tiếng Tần Nguyệt đã hỏi thăm hết các cửa phòng, tuy rằng có gặp gỡ một số lão nhân nhưng lại không phải người cô cần tìm… Xem ra, cô muốn tìm lão nãi nãi kia tại mạt thế đến đã qua đời. Tần Nguyệt đi qua cửa tiểu khu, lưu loát giải quyết xong tang thi du đãng gần đó.
Về phòng thu thập đơn giản ít đồ xong xuôi, Tần Nguyệt không tính ngốc tại nơi này lâu, cô còn rất nhiều chuyện chưa có làm, chuẩn bị đầy đủ sau rời đi tiểu khu Cát Tường. Nghĩ nghĩ, cô từ trên bàn lấy ra tờ giấy khá to, xoát xoát xoát viết mấy chữ xong lấy dấy trong suốt bọc kín, đến nhà xe lấy ra xe nhỏ, thời điểm đi qua cửa tiểu khu lấy băng dính dán lên tờ giấy mới viết.
Truyện khác cùng thể loại
110 chương
62 chương
93 chương
10 chương
31 chương
29 chương
70 chương
69 chương