Thiết Lãnh hắn thật không ngờ, Vân Thanh mà hắn rất mực yêu thương lại là hàng giả mạo, mà "hàng chính hãng" mới là Song Song. Khó khăn lắm hắn mới tiếp nhận được sự thật khó tin này. Thừa cơ hội Song Song trong tay hắn đang ngủ, Thiết Lãnh đem cánh môi bạc của mình ấn lên đôi môi anh đào của cô. Thật mềm, thật ngọt. Hoàn toàn không giống những nụ hôn ướt át của hắn và Vân Thanh. Từ Vân Thanh kia, hắn chưa bao giờ cảm nhận được sự ngọt ngào mê luyến này. Không thể khống chế được bản thân, Thiết Lãnh dùng lưỡi tách đôi môi của Song Song ra, tham lam chui vào càn quét khoang miệng nhỏ. Song Song đang ngủ bị hút mất không khí, miệng mở to ra hít thở: "- Ừm, a..." Chỉ là một tiếng hít thở đơn giản, nhưng lại giống như rên rỉ, làm cho hạ thân Thiết Lãnh bị kích thích, liền dựng lều. Hắn chợt hiểu, giọng nói thanh thuý này, khi giao hoan sẽ rên rỉ làm người ta thật sung sướng. Chẳng trách Ưu Lục kia lại giữ cô bên mình. Bởi vì không thể chạm vào thân thể của người phụ nữ của kẻ thù, hắn chỉ có thể kéo váy Song Song lên, để lộ cặp ngực căng tròn, liền khiêu khích dục vọng của hắn. Hắn chỉ có thể vừa nhìn cặp bánh bao trắng trước mặt, vừa dùng anh bạn "bàn tay phải" xử lý khao khát trong người. "- Tôi muốn cướp em về, từ tay Ưu Lục, Thiết Lãnh này sẽ không bao giờ bỏ qua những kẻ lừa dối mình." Sở Thiết Lãnh nhếch đôi môi lên, tay nâng cằm Song Song. Hắn mặc kệ Song Song từng ân ái với Ưu Lục, chỉ cần có được cô, hắn bất chấp. Đường Vân Thanh, cô bị tôi nhầm lẫn, lại giả mạo không nói, lá gan thật lớn! Thù này, tôi nhất định trả!