Khi mọi người bên trong nhà kho đã định thần lại, Tử Du vừa nghe xong liền sững người. Thiên Long, chính là bang chủ rất mạnh trong thế giới ngầm, chỉ đứng sau vị lão đại Kình bang bí ẩn, hai bang phái đó, đã hoàn toàn đánh bay Tử bang mà hắn đang là bang chủ ra khỏi vị trí thứ hai. Tử Du càng thật không ngờ, đứa trẻ năm tuổi trông có vẻ vô hại trước mắt hắn lại là một vị lão đại thân phận khủng bố đến thế. "- Thiên ---" - Song Song một lần nữa lặp lại lời cầu cứu, Đình Vãn liền nhanh như chớp bật dậy, gắng gượng đè súng lên huyệt thái dương Song Song, cô bị bất ngờ liền vô lực bị Đình Vãn bắt lấy. Lúc này ánh mắt Đình Vãn chứa đầy căm hận. Song Song cô càng nhìn càng thấy nực cười. Cô ta yêu Ưu Lục không có gì sai, nhưng cách cô ta thể hiện lại quá ư ngu dốt. Ngay lúc này, cách Đình Vãn ra tay cũng cho thấy rằng cô ta chỉ là một con hồ ly tinh gian xảo. Song Song ngước mặt lên nhìn, nở nụ cười đầy trào phúng đậm ý mỉa mai, không nói gì cả, im lặng nhìn người đang khống chế mình. Ưu Lục hai tay đút túi quần từ từ đi tới, Tử Du toát mồ hôi hột bất giác lùi về sau. Hắn gầm gừ nhìn xung quanh, vẫn cảnh giác đối với Song Thiên đang xem trò vui. "- Ông chú thao tác vẫn còn chậm." - Lời nói vừa dứt, Song Thiên nhanh nhẹn đi lên, nhẹ nhàng xoay người tung thẳng một cú đá vào mặt Tử Du, đồng thời lăn một vòng qua chỗ Đình Vãn, gạt chân một đường, liền đem Đình Vãn thương tích đầy mình bị đá bay ra chỗ những thùng gỗ, nhanh gọn cướp Song Song về mình. "- Con trai, đẩy mẹ qua ta!" Ưu Lục vừa cất tiếng, làm cho Song Thiên liền sửng sốt, cuối cùng cậu mỉm cười, thân thủ nhanh nhẹn đưa Song Song qua chỗ Ưu Lục. "- Lũ ch*!" - Đình Vãn bị Song Thiên cướp mất Song Song từ tay mình, cô ta nổi giận chửi to, mặt phừng phừng đỏ. Thiết Lãnh vừa đánh mắt qua, liền nhìn thấy Tử Du cười đầy quỷ dị, hắn ta chạm vào chiếc áo chứa đầy bom dẻo... "- Chạy mau!" Khi Thiết Lãnh vừa dứt lời, một tiếng "đoàng" vang lên, sau đó tiếp nối những tiếng nổ vang trời...